Trong một căn phòng khách sạn.
Vương ngự y từng xuất hiện ở nhà họ Đường gọi xong một cuộc điện thoại, ngồi xuống.
“Sư phụ, sao rồi?”
Hứa Thanh Lai vội vàng hòi.
‘Ta đã liên lạc với người bên kia rồi, ngày mai sẽ có người đến niêm phong tập đoàn Đường thị, còn tẽn nhóc kia và Đường sở sờ cũng sẽ bị bắt lại!”
Vương ngựy lạnh lùng nói.
“Tốt quá, lần này chắc chắn con phải xả giận!”
Hứa Thanh Lai lạnh lùng nói.
Lúc này, điện thoại của Hứa Thanh Lai vang lên, cầm lấy, nói: “Sư phụ, Đường Chính Hạo gọi đến, có nhận hay không!”
“Cup!”
“Ta đã cho bọn họ một cơ hội, nếu bọn họ không quý trọng, còn dám làm nhục hai thầy trò chúng ta như vậy, vậy đừng trách ta nhằn tâm!”
“Lần này chắc chắn ta sẽ tính số mọi chuyện với bọn họ, nếu không để người của viện Ngự Y biết được, ta còn mặt mũi ỏ lại viện Ngự Y?”
Sắc mặt của Vương ngự y đen như mực, trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh lẽo.
Nhà họ Kim ở Lưu Ly.
“Muốn chiến thì chiến?”
“Long Quốc đúng là miệng rộng!”
“Bọn họ thật sự tưởng rằng bây giờ còn là thời đại của chiến thần Thiẻn Sách?”
“Thực sự quá ngông cuồng!”
Sắc mặt của lão gia nhà họ Kim cực kỳ lạnh lẽo.
“Ba, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Kim Thiên Dật nhìn ba mình, nói.
“Nếu Long Quốc muốn chiến, vậy chiến!”
“Con đi liên lạc với bốn nước khác, ba muốn gặp mặt với thống soái của chiến bộ bọn họ!”
“Mười mấy năm rồi, đây là lúc đòỉ lại sự sỉ nhục của liên minh năm nước năm đó!”
“Còn có gọi điện cho Lang Quốc, u Quốc, Thịnh Quốc giúp ba, lần này ba phải tạo thành liên minh tám nước, hoàn toàn diệt trừ Thiên Sách!”
Trong mắt lão gia nhà họ Kim lóe lên sát ý lạnh băng.
“Vâng, ba, nhưng còn tên giết hại Tú Thành thì xử lý thế nào?”
Kim Thiên Dật nói.
“Con cho người đi đem tên đó về đây, chôn cùng với Tú Thành!”
Lão già nhà họ Kim lạnh lùng nói.
“Vâng ạ!”
Kim Thiên Dật gật đầu.
“Long Quốc, ngày tận thế của các người đã đến rồi!”
Lúc này trong mắt của lão gla nhà họ Kim tràn đầy dã tâm.
Màn đêm buông xuống.
Diệp Phàm và Đường sở sở trở về biệt thự.
A?
“Sao không bật được điện vậy? Mất điện sao?”
Đường sờ sở mở chốt mở, phát hiện đèn không sáng, khó hiếu hỏi.
Vút!
Một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên.
Một ánh sáng lạnh lẽo nở rộ trong màn đêm, bay thẳng đến giữa trán của Đường sờ sở.
Ầm!!!
Thời khắc quan trọng, Diệp Phàm ra tay.
Một âm thanh nặng nề và tiếng đánh vang lên.
Sau đó, đèn trong biệt thự sáng
lên.
Một người đàn ông mặc đồ đen nện mạnh lên bàn trà, trong miệng phun máu.
“Mày là ai?”
Đường sở sở nhìn người này, sắc mặt thay đối.
“Sát thủ!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói, đi đến phía người kia.
“Mày… Sao mày lại phát hiện ra tao?”
Lúc này, tên sát thủ kia cực kỳ chấn động, với tốc độ ám sát của hắn ta, vậy mà lại bị người đánh gục trong nháy mắt, sao có thể?
“Với bản tĩnh ám sát này của mày cũng dám làm sát thủ!”
Diệp Phàm nhìn sát thủ, nở nụ cười lạnh lùng.
Ngay lập tức, tên sát thủ tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Tên khốn này, dù sao hắn ta cũng là sát thủ kim bài, chưa bao giờ bị sỉ nhục đến như vậy!
“Tao chính là sát thủ kim bài trong giới sát thủ!”
Tẽn sát thủ quát to.
“Sát thủ kim bài? Với trình độ này của mày!”
“Không phải Tứ sư phụ từng nói sát thủ kim bài trong gỉớỉ sát thủ rất lợi hại hay sao? Sao mày lại rác rưởi như vậy nhí?”
Diệp Phàm bĩu môi, tò mò hỏi. Phụt!
Trong nháy mắt, vị sát thủ klm bài này bị Diệp Phàm chọc giận phun máu.
“Nói đi, ai sai mày đến?”
Diệp Phàm tiếp tục nói.
“Tao có nguyên tắc nghề nghiệp!”
Tên sát thủ này nói.
“Một sát thủ còn dám nói nguyên tắc nghề nghiệp với tao?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói, trực tiếp vươn tay vặn đứt cổ đối phương.
Lúc này, Xuân Lan gọi điện.
“Alo!”
Diệp Phàm bắt máy.
“Thiếu chủ, đã điều tra ra thân phận của năm người lúc trước, bọn họ đều là người của tố chức Thiên Phạt!”
Xuân Lan nói.
“Tổ chức Thiên Phạt?”
“Đây là tố chức gì vậy?”
Diệp Phàm nhăn mày lại.
“Tố chức Thiên Phạt là một tổ chức hắn ám cực kỳ thần bí, người của tổ chức này đều khắc một chữ phạt lên trên mặt, thể hiện thân phận của mình.”
“Bọn họ thường xuyên nhận các loại nhỉệm vụ, lớn như là giết chết người đứng đầu một nước, nhỏ như là giết chết người đứng đầu một phương, chỉ cần bọn họ nhận nhiệm vụ, chưa bao glờ không hoàn thành.”
“Hơn nữa bọn họ còn tự xưng chính mình được trời cao đến trách phạt chúng sinh, cho nên mới gọi là Thiên Phạt, cũng vì vậy tổ chức Thiên Phạt cực kỳ nối tiếng trong thế giới hắc ám, các gia tộc tài phiệt lớn, các tổ chức ngầm cũng không dám đắc tội bon ho.”
Xuân Lan nói.
Diệp Phàm nghe xong, ánh mắt lóe lên.
“Không lẽ hung thủ tiêu diệt nhà họ Diệp chính là tố chức Thiên Phạt?”
Diệp Phàm thầm suy đoán.
“Biết chủ nhân của tố chức Thiên Phạt là ai không?”
Diệp Phàm hòi.
“Tố chức Thiên Phạt rất thần bí, không ai biết tống bộ ở đâu, cũng không ai biết chủ nhân là ai, ngay cả trong hồ sơ của Bách Hoa Lâu cũng không có bất cứ tin tức gì về chủ nhân của Thiên Phạt.”
“Nhưng tôi đã liên lạc với vài vị quản sự của Bách Hoa Lâu, cho bọn họ vận dụng lực lượng tình báo cao cấp nhất của Bách Hoa Lâu điều tra mọi tin tức có liên quan đến Thiên Phạt, đến lúc đó sẽ báo cáo tình huống với thiếu chủ!”
Xuân Lan nói.
“Được, chắc chắn phải điều tra rõ tố chức Thiên Phạt này!”
“Nếu năm đó thật sự là bọn họ diệt nhà họ Diệp, tõi muốn bọn họ nợ máu trả bằng máu!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Đúng rồi, thiếu chủ, đã điều tra ra thân phận của mấy tên tấn công thiếu phu nhân, chính là thuộc hạ của Nhị gia Đường Chính Nghĩa, hơn nữa tôi còn tra được, Đường Chính Nghĩa đã đi tìm một sát thủ Kim Bài trên internet ngầm, có lẽ muốn ra tay với thiếu phu nhân!”
Xuân Lan nói.
“Vậy mà lại là ông ta!”
Trong mắt Diệp Phàm lóe lên tia sáng lạnh.
Còn Internet ngầm, có lẽ đây là một trang web phục vụ thế giới ngầm!
Mọi chuyện xảy ra trong thế giới ngầm đều sẽ được đối mới ở internet ngầm trước, trong đó có nhiều tin tức liên quan đến các tố chức lớn, sát thủ.
Tóm lại, muốn làm bất cứ chuyện gì không thể đưa ra ánh sáng đều có thể thực hiện trên Internet ngầm!
Lúc trước ở trên núi, Tứ sư phụ từng nói cho Diệp Phàm rất nhiều chuyện về thế giới ngầm, bao hồm internet ngầm!
Sau đó, Diệp Phàm cúp điện thoại, nhìn về phía Đường sở sở: “Sở sở, em biết al đã sai sát thủ này đến không?”
“Ai vậyr
Đường sở sở tò mò hỏi.
“Chú hai Đường Chính Nghĩa của em!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Cái gì? Chú hai, sao có thể?”
Sắc mặt Đường sở sờ thay đối.
“Mấy người đến giết em lúc trước cũng do chú hai em phái đến!”
Diệp Phàm nói.
“Tại sao chú hai lại muốn làm như vậy?”
Sắc mặt của Đường sờ sở trắng bệch, không thể tin được.
“Có lẽ muốn lấy vị trí chủ tịch Đường thị, dù sao ông ta vẫn luôn muốn thay thế được em!”
“Ngày mai anh sẽ đi giải quyết ông ta!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Không cần, dù sao ông ấy cũng là chú hai của em, nếu giết ông ta, bà nội sẽ rất đau lòng!”
Đường sở sở nói.
Diệp Phàm nhìn Đường sở sở, biết đối phương mềm lòng, nói: “Có thế không giết ông ta, nhưng cần thiết cho ông ta một bài học!”
Nhà họ Đường.
Diệp Phàm đi theo Đường sở sở đến công ty!