Truyện Như Ý Truyện Chi Lan Nhân Tái Hiện - Ý Lần Tâm Động : chương 37: có hỉ
Như Ý Truyện Chi Lan Nhân Tái Hiện - Ý Lần Tâm Động
-
Ý Lần Tâm Động
Chương 37: Có hỉ
Hoàng thượng cảm thấy có lỗi với Như Ý, không muốn nàng mệt mỏi lo lắng, đã ngầm chủ trương mỗi tháng nên ấn định buổi sáng và buổi tối ba lần, không những thế còn đem cung vụ trong cung giao cho Du phi xử lý, bởi vì như vậy hắn có thể an tâm quấn lấy nàng, Như Ý sẽ chỉ nghĩ về hắn, hắn cảm thấy rất vui vẻ.
Khi Như Ý biết chuyện, nàng đương nhiên cẩn thận trách móc hắn, trong lời nói đều chế giễu hắn làm lớn chuyện, có thể khiến cho hậu cung bàn tán sôi nổi, mỗi lần nàng nhắc tới, hắn chỉ tìm lý do, không phải nói nàng đau lòng mà chính là tâm ý của hắn, Như Ý không còn cách nào khác."
Như Ý nhớ tới mình đã rất lâu không đến Từ Ninh cung thỉnh an, buổi sáng liền đem theo Dung Bội đến Từ Ninh cung. Phúc Già vẫn nhiệt tình chào hỏi, tiến vào Từ Ninh cung nhìn thấy một người phụ nữ hai bên tóc mai điểm hai sợi tóc bạc đang vui vẻ trêu chọc con mèo trong lòng.
Như Ý giống như trước kia thỉnh an thỉnh an thăm hỏi, thái hậu kêu người dâng trà, mẫu tử hai người tán ngẫu như trước, mọi việc đều nhàn nhã an nhàn.
"Như Ý, ai gia biết con và hoàng đế làm lành với nhau, tình cảm trong cung ai gia cũng thấy vui mừng. Nhưng có một số lời, ai gia không thể không nói, như mưa sương đều dính, ai gia cũng biết con hiểu." Như Ý nghe xong, lời này không thể thẳng thắn hơn nữa, cũng cúi đầu trả lời, quả thật, từ hơn hai tháng nay, hắn đã ở bên cạnh nàng hơn hai tháng, nàng cũng không cảm thấy không tốt, không nhắc đến với hắn. Ra chương nhanh nhấ𝐭 𝐭ại -- 𝒯RÙ𝙈𝒯RUY Ệ𝗡.Vn --
Mặt trăng sáng lơ lửng trên trời, điểm xuyết những ngôi sao... Như Ý tắm rửa xong ngồi trong giường đọc sách nhưng lại không yên lòng, trong lòng nàng cân nhắc đến lúc đó mở miệng với hắn như thế nào, nàng biết hắn hiện tại nghĩ đến nàng, nàng cũng biết trong lòng hắn là nàng, nhưng nàng cũng rõ ràng hậu cung chúng phi cũng cần hắn.
Một lát sau hoàng thượng đi thẳng vào trong điện, nàng bình tĩnh lại còn chưa có mở miệng nói chuyện, bàn tay ấm áp của hắn bao lấy lòng bàn tay nàng, mắt đầy sao nhìn nàng ôn nhu mở miệng: "Hôm nay vốn định dùng bữa cùng nàng, nhưng cùng quân cơ đại thần thương thảo chính sự chậm trễ, vừa xong trẫm liền tới chỗ nàng." Nói xong hắn còn cười cười, Như Ý chỉ ừ một tiếng. Nhưng hoàng thượng nhận ra vẻ khác lạ, trên mặt hoảng hốt tựa có chuyện gì quan trọng.
Hắn ngồi trên giường cúi đầu nhìn xuống, không biết từ khi nào rơi xuống một giọt nước mắt, hắn cầm tay nàng ôn nhu nói: "Như Ý, chúng ta có con rồi!" Sau đó hắn thì thầm bên tai nàng: "Nàng đừng lo lắng, trẫm sẽ bảo vệ con của chúng ta, cho dù là cần cả mạng của trẫm..." Hắn vừa khóc vừa cười, khiến người ta cảm thấy khó hiểu, kỳ thật không phải lần đầu tiên hắn làm a mã, chỉ là đây là nỗi đau không thể chạm vào trong lòng hai người, đây là cốt nhục của hắn và nàng, lúc trước Cảnh Hủy và Vĩnh Cảnh mất đi khiến hai người rất đau lòng.
Danh Sách Chương: