Chương 146: Thiên phú Kenbunshoku Haki
Không biết từ lúc nào, Chopper đã biến thân thành dạng khôi ngô hình người, mạnh mẽ vung cánh tay phải tung ra một quyền, nện mạnh lên tấm thuẫn của đối thủ, khiến thân hình trơn nhẵn của đối phương bị ép lui về phía sau nửa thước.
"Tất sát ngọn lửa tinh!"
Ầm!
Đúng lúc đó, Usopp kịp thời bắn ra một viên bi ve bằng ná cao su, viên đạn nhỏ lao vút lên cắm thẳng vào mặt đối phương rồi nổ tung thành một đám lửa rực rỡ.
Thế nhưng, đối thủ kia giống như một cỗ Cương Thi vô cảm, căn bản không cảm nhận được đau đớn. Công kích của hai người, mặc dù đắc thủ, nhưng rõ ràng vẫn không đủ để làm chậm hành động của đối phương bao nhiêu.
Ngọn lửa bập bùng thiêu đốt bộ râu dài bên dưới cằm của hắn, lưỡi đại kiếm trên tay đối phương chợt vung lên, nặng nề chém xuống!
Ầm!!
Hai người vội vàng tách ra né tránh sang hai bên, lưỡi kiếm to lớn cắm phập vào nền đất như thể cắt vào đậu phụ, dễ dàng xuyên sâu đến tận một nửa.
Rainer bước tới, một chân dẫm mạnh lên lưỡi kiếm, ngăn không cho đối phương rút ra, đồng thời vén tay áo sơ mi màu lam lên, để lộ cơ bắp rắn chắc cùng nắm đấm căng đầy sức mạnh.
Ầm!
Một quyền vừa nhanh vừa mạnh nện thẳng vào tấm thuẫn, tiếng nổ vang lên như sấm, không khí vô hình cũng bị quyền phong đánh vặn thành sóng gợn lan ra bốn phía!
Ầm!
Thân hình khổng lồ của tên tướng quân khoác giáp tựa như mũi tên rời cung, bị cường lực kéo bay thẳng ra ngoài. Hắn xuyên phá mấy bức tường liên tiếp, đập vỡ nhiều căn phòng trước khi rơi rầm xuống đất.
Phong áp còn sót lại cuốn tung áo quần mọi người lên phần phật, trong khi Rainer, với mái tóc vàng như cuồng phong, chậm rãi đứng vững lại.
Ánh mắt hắn quét nhanh qua đám vong linh đang vây quanh, chừng mười con, rồi cuối cùng rơi xuống hành lang dài được ánh sáng trắng chiếu rọi nơi cuối lối đi.
"Ra ngoài chiến đi, ta sẽ che chở các ngươi."
"Biết rồi Rainer!" Chopper lập tức gật đầu, ôm lấy Usopp và nhanh chóng lao về phía lối ra.
Nami liếc nhìn Rainer một cái, giơ tay thả ra mấy đạo lôi điện đẩy lui lũ Cương Thi đang xông tới, thân thể hóa nguyên tố bay vọt ra ngoài như một luồng điện.
"Không cho phép bọn chúng trốn thoát!"
Một tiếng hét phẫn nộ vang lên từ một góc hành lang, rồi một đám Cương Thi tướng quân vũ trang cầm đao thương ào ạt lao về phía Chopper!
Rainer khuỵu nhẹ hai chân, rồi đạp mạnh xuống đất. Bóng người hắn gần như biến mất trong nháy mắt, cấp tốc lao sát mặt đất, để lại trên nền đá một mạng nhện nứt vỡ khuếch tán.
Một tên kỵ sĩ Cương Thi mặc giáp ngân bạch từ bán không lao tới, hai tay nắm ngược thanh Thập Tự Kiếm, lãnh phong mang theo hàn quang nhắm thẳng vào lưng Chopper!
Vù!
Một bóng người màu lam đậm như tia chớp chợt lao tới, chắn trước mặt Chopper. Trong ánh mắt ngạc nhiên của kỵ sĩ, một nắm đấm phóng đại lao thẳng tới!
Ầm!!
Một quyền nặng tựa núi đập mạnh lên mặt kỵ sĩ Cương Thi, sức mạnh cuồng bạo trực tiếp nghiền nát lớp mũ giáp thép, đẩy hắn cắm thẳng xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu hoắm.
Rainer siết lấy cổ áo giáp đối phương, một tay nhấc bổng hắn lên, rồi bước mạnh một bước, xoay người ném tên này như một khối sắt vụn ra xa.
Cùng lúc đó, một tên kỵ sĩ Cương Thi khác, thân hình vạm vỡ, đang chuẩn bị tấn công Chopper thì bị một đoàn hắc ảnh tựa như trọng pháo phá không đánh tới, cả người lẫn giáp đều bị quật bay ra ngoài.
"Tên này, sức mạnh khủng khiếp đến mức không giống người bình thường..." Ở đằng xa, Absalom ẩn thân chứng kiến toàn bộ cảnh tượng, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Người đàn ông tên Rainer kia hoàn toàn không dùng chút kỹ xảo nào trong chiến đấu, chỉ dựa vào sức mạnh kinh người đã nghiền ép mấy tên Cương Thi tướng quân!
"Này Hilton!"
Absalom quay đầu, nghiến răng nghiến lợi quát về phía con dơi nam đang lượn lờ trên cao:
"Mau chạy tới chỗ Moria đại nhân! Yêu cầu ông ta phái Roronoa và Hắc Túc Sanji Cương Thi tới tiếp viện!"
"Tuân lệnh Absalom đại nhân!"
Hilton vội vã đáp lời, rồi vỗ đôi cánh dơi đen lớn, xuyên qua cửa sổ bay nhanh về phía dãy nhà sau lâu đài.
Trong lúc đó, Nami đã dẫn đầu lao ra hành lang dài. Bên ngoài là một khu vực đình viện rộng lớn. Vừa chạm đất, nàng lập tức quan sát bốn phía.
Nơi này cực kỳ trống trải, khác hẳn với những hành lang âm u trước đó. Một bãi cỏ xanh mượt như nhung trải dài, vài con đường lát đá xanh dẫn tới những toà nhà thấp tầng, xung quanh điểm xuyết vài thân cây cao vút.
Dưới ánh trăng lấp lánh, đình viện có vẻ yên tĩnh, thanh thuần và mộc mạc. Nếu không phải vì đám Cương Thi đang vây quanh khắp nơi...
"Nhiều vậy sao!"
Nami cau mày, liếc sơ qua đã thấy số lượng Cương Thi lên tới hàng trăm con, trong đó có không ít Cương Thi tướng quân!
May thay, phần lớn trông khá yếu, chỉ có một số ít có khí tức mạnh mẽ hơn hẳn.
Khi trước, lúc đi cùng Hilton, họ đã nghe nhắc tới các loại phân cấp Cương Thi. Mấy tên từng tập kích bọn họ lúc nãy đều là loại Cương Thi tướng quân cực kỳ khó đối phó.
"Dù không phải toàn bộ là Cương Thi tướng quân..."
Một tên Cương Thi mang quyền sáo hình chuột túi bất ngờ bật cao, lao thẳng xuống Nami với ánh mắt hung ác, tung ra một quyền!
"Nhưng cũng không thể xem thường bọn ta được!"
Tư lạp!
Một quyền kia xuyên thẳng qua thân thể nguyên tố hóa của Nami. Cương Thi chuột túi chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cánh tay hắn chợt bốc lên những tia điện lam rực rỡ.
Ầm!
Trong khoảnh khắc, điện hồ dày đặc nổ tung, thiêu cháy cánh tay rồi lan ra khắp cơ thể hắn. Cả người đen thui, bốc khói trắng ngã gục xuống đất không dậy nổi.
Chứng kiến cảnh này, đám Cương Thi còn lại đều lộ ra vẻ kinh hoảng tột độ.
"Nữ nhân kia là cái quái gì vậy!"
"Đòn tấn công hoàn toàn vô hiệu!"
"Nhưng mà... nàng thật sự quá đáng yêu nha ~"
Ầm!
"Ngu ngốc! Đó là địch nhân đó... Nhưng mà quả thật nàng rất dễ thương ~~~"
Trong đám Cương Thi, có không ít tên cặp mắt biến thành trái tim, kìm nén không nổi cảm xúc ái mộ.
Đúng lúc này, Chopper cũng từ hành lang xông ra ngoài. Vừa nhìn thấy số lượng Cương Thi dày đặc, hắn lập tức kinh ngạc há hốc miệng. Sau đó, ánh mắt hắn nhanh chóng tìm tới Nami đang tỏa ra tia điện.
"Ngươi không sao chứ, Nami!"
"Ta không sao Chopper!" Nami cười đáp.
"Nhưng nơi này Cương Thi cũng quá đông đi!" Usopp bị Chopper vác trên vai cũng la lớn, đồng thời bắn liên tiếp mấy viên đạn.
"Ngọn lửa tinh ba phát liên tiếp!"
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba viên đạn tinh chuẩn bắn trúng vào đầu một vài con Cương Thi, lập tức bùng lên ba đám lửa cháy hừng hực.
"A, ta bốc cháy rồi!"
"Cứu mạng! Nhanh cứu mạng!"
"Này, đừng có mà nhào tới đây đồ khốn!"
Trong nháy mắt, nơi Usopp bắn trúng trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Nami, Usopp và Chopper nhanh chóng tựa lưng vào nhau tạo thành thế tam giác phòng thủ, ánh mắt nghiêm nghị nhìn đám địch nhân ùn ùn kéo tới.
"Ta có một kế hoạch rồi!" Chopper nói, lấy ra một viên Lam Ba cầu đặt ở mép miệng.
"Ta sẽ nhắm vào khớp xương bọn chúng, làm gãy xương thì chúng sẽ mất sức chiến đấu!"
"Được, ta sẽ bảo vệ ngươi, Chopper!" Usopp nắm chặt túi đạn, ánh mắt kiên định.
"Lửa có vẻ hiệu quả hơn lôi điện đối với bọn chúng."
"Mấy tên Cương Thi tướng quân để cho ta đối phó." Nami siết chặt Thiên Hậu Bổng phủ đầy lôi điện, lạnh lùng nói. "Thể xác bọn chúng rất mạnh, nhưng cũng chưa phải đối thủ của ta."
Ba người vừa nói vừa lập tức chia nhau hành động.
Trong hành lang, Rainer đứng nhìn, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười hiếm hoi.
"Không tệ... bộ ba yếu ớt này cũng dần có dáng dấp chiến đấu rồi."
Hắn thầm nghĩ: Nếu đã vậy, thì nâng cấp độ khó cho bọn chúng một chút. Hắn quyết định sẽ thả thêm mấy con Cương Thi tướng quân cho Usopp và Chopper rèn luyện.
Về phần Nami...
Nàng đã vượt xa đám Cương Thi yếu ớt này. Dựa vào nguyên tố hóa, nàng gần như đứng ở thế bất bại. Đây sẽ là cơ hội tuyệt vời để nàng luyện tập làm quen thêm với các chiêu thức mới.
Phần còn lại, cứ để hắn toàn quyền gánh vác...
Truyện One Piece: Ta Là Hậu Cần, Hoàng Đế Là Cái Quỷ Gì Vậy : chương 146: kenbunshoku haki thiên phú
One Piece: Ta Là Hậu Cần, Hoàng Đế Là Cái Quỷ Gì Vậy
-
Bất Yếu Lợi Quần
Chương 146: Kenbunshoku Haki thiên phú
Danh Sách Chương: