Turan rất nhanh tìm được ghế ngồi có đánh số của mình. Vì số ghế khá lớn nên cách cũng xa sân khấu của buổi đấu giá. Turan vốn cũng không trông đợi gì hơn. Dù sao thì nó đến đấy không phải để thể hiện rằng bản thân giàu có, và tất nhiên cũng không cần giữ hình tượng.
Hai hàng ghế đầu có màu vàng, khác biệt hẳn so với chiếc ghế đỏ mà Turan đang ngồi. Nó đoán là chỉ những vị khách được mời đến mới có thể ngồi vào những vị trí kia. Mà nếu là chịu trả thêm tiền phí để vào phòng cao cấp thì sẽ không có mặt ở đây, nên cũng không thể chỉ dựa vào hàng ghế để xác định vị thế của từng người.
Tuy nhiên, dù thế nào thì Turan cũng đã chắc chắn rằng bản thân đã tham gia vào một buổi đấu giá không hề nhỏ. Quy mô và kiểu sắp xếp này hẳn là một buổi đấu giá có cao tầng đứng phía sau chống lưng. Dù đây là lần đầu Turan tìm đến một nơi buôn bán nô lệ nhưng nó vẫn biết thông thường thì các giao dịch được thực hiện rất kín đáo và chóng vánh.
“Phải. Giống như là ở căn phòng đầu tiên vậy…” Turan nghĩ thầm. Nó cũng thắc mắc không biết vì sao mình lại được Tom chủ động mời chào vào buổi đấu giá hôm nay, và điều này khiến nó có chút bất an. Nếu đây lại là âm mưu của một Chính thần nào đó thì quả thật cuộc sống của Turan bị đảo lộn hết cả rồi.
Nhưng sau cùng thì Turan cũng không nghĩ được gì nhiều, quyết định thay vì cứ lo lắng thì nên tập trung vào những gì sắp tới.
Lát sau, khi hai hàng ghế đầu được lấp đầy người thì người chủ trì buổi đấu giá cũng bước lên sân khấu. Ông ta bận một bộ com-lê màu tím đen giống hệt Tom nhưng có thân hình to khỏe hơn, và không đội nón, để lộ mái tóc màu xanh lục của mình.
– Chào mừng các quý ông quý bà đã đến với buổi đấu giá ngày hôm nay. – người chủ trì nói lớn – Buổi đấu giá lần này sẽ có tổng cộng mười món hàng được đưa lên, và tất cả đều đảm bảo sẽ rất vừa ý mọi người.
Một cái búng tay vang lên từ người chủ trì. Ngay sau đó là một dáng hình được một người mặc com-lê màu xám dẫn lên.
Không mất quá lâu để Turan nhận ra đó là một người thú tộc chó bởi đôi tai trên đầu anh ta. Dáng người anh ta vạm vỡ với những cơ bắp trông rất khỏe mạnh nhưng khuôn mặt thì rất ảm đạm, cứ cúi gằm nhìn xuống chân.
– Một người thú tộc chó ở vùng Vanehel của vương quốc Danlion. Như quý vị có thể thấy được, anh ta có thể hình rắn chắc và rất khỏe mạnh, vô cùng thích hợp để làm hộ vệ hoặc tham gia chiến đấu không thua kém gì một binh lính thực thụ. Và trên tất cả, Thần cấp của anh ta là 5 thưa mọi người. Chính là Thần cấp 5, vô cùng mạnh mẽ.
Lời giới thiệu từ người chủ trì làm cho những người đấu giá bắt đầu xôn xao lên.
– Thần cấp 5? Đây không phải là tiếp cận giới hạn Thần cấp đầu tiên rồi ư?
– Du hành giả siêng năng cũng phải mất đến nửa năm mới có thể đạt được Thần cấp đó.
– Vậy mà là nô lệ, đúng là hời cho ta rồi.
– Mới món đầu tiên đã giá trị như thế rồi sao? Thật mong chờ món cuối cùng của buổi đấu giá.
Turan cũng không khỏi bất ngờ với thông tin mà mình nghe được. Thần cấp 5 trong giới du hành giả thì đã có thể không cần lo nghĩ tới chuyện sinh sống được vì rõ ràng chỉ bằng việc săn quái đồng cấp cũng đã có thể mang về lượng thu nhập lớn. Người thú này hẳn phải có một lý do đặc biệt nào đó mới phải trở thành nô lệ.
– Giá khởi điểm là một trăm nghìn xen! – người chủ trì hô lớn.
– Một trăm lẻ năm nghìn!
– Một trăm mười nghìn!
– Một trăm hai mươi!
– Một trăm ba mươi nghìn!
Từng tiếng hô giá vang lên. Giá tiền chẳng mấy chóc đã leo đến con số một trăm sáu mươi nghìn xen, đến lúc này thì sự hăng hái của mọi người cũng giảm bớt đi.
Những kẻ ít tiền như Turan đến đây thì nhiều nhưng hẳn chỉ để làm nền cho những người ngồi ở hai hàng ghế đầu tiên. Giờ thì nó đã có thể hiểu phần nào lý do mình được mời chào đến buổi đấu giá này.
“Vốn dĩ ông ta không nghĩ rằng mình có thể mua được món hàng nào…”
– Hai trăm nghìn.
Một tiếng nói êm dịu nhẹ nhàng vang lên nhưng ai ở đây cũng đều có thể nghe rõ được. Trực tiếp nâng hẳn bốn mươi nghìn xen, số tiền đủ để một người sống xa hoa suốt gần hai tháng, rõ ràng thừa lực hấp dẫn đối với mọi người. Tuy vậy, con số này có lẽ vẫn còn ít đối với những ai ngồi ở hai hàng ghế đầu.
– Số 3, hai trăm nghìn! – người chủ trì hô lớn – Còn ai hô giá nữa không?
Không có tiếng hô nào đáp lại, chỉ có âm thanh bàn tán từ những người xung quanh. Người chủ trì thấy vậy cũng không kéo dài làm gì, bắt đầu đếm từ một đến ba. Và với số tiền đó cho một nô lệ Thần cấp 5 thì chẳng có ai lại hô giá thêm nữa.
– Lần thứ ba! Chúc mừng quý cô số 3 đã đấu giá thành công!
Người thú Thần cấp 5 nhanh chóng được đưa ra sau. Chốc, một dáng hình khác lại được mang lên trên sân khấu. Là một người thú khác, và nếu Turan đoán không nhầm thì là tộc trâu vì cặp sừng của anh ta. Người này thậm chí có thân hình còn vạm vỡ hơn người trước, và vẻ mặt anh ta cũng hùng hổ hơn khi dù đôi tay bị còng lại vẫn đưa ánh mắt kiên nghị nhìn lấy những kẻ đang muốn mua mình.
– Người thú tộc trâu, cũng thuộc vùng Vanehel của vương quốc Danlion. Dù chỉ mới Thần cấp 4, thấp hơn vừa nãy một cấp độ nhưng quý trông thì rất rõ người này vẫn rất mạnh. Không nói nhiều, giá khởi điểm tám mươi nghìn xen!
Thần cấp 4 đối với một nô lệ vẫn là khá cao, và tất nhiên là có thể dùng trong không ít việc. Tuy Thần cấp thấp hơn người thú tộc chó vừa rồi nhưng những người tham gia đấu giá chẳng mấy chốc đã nâng lượng tiền lên đến một trăm năm mười nghìn xen.
– Một trăm chín mươi nghìn xen.
Một tiếng hô trực tiếp nâng giá tận bốn mươi nghìn xen vang lên. Turan nhận ra ngay là giọng của người vừa đấu giá được ban nãy. Với cái giá này, cô ta hẳn là lại thành công.
– Số 3, một trăm chín mươi nghìn xen! Lần thứ nhất!
Người chủ trì không chần chừ mà đếm luôn. Ông ta có vẻ cũng không trông mong nhiều vào một người hô giá cao hơn khi giá tiền đã đến con số này.
Và quả thật chẳng ai hô giá thêm nữa.
Tiếp theo đó là bốn người thú khác, đều là nam, thuộc về tộc chó và trâu, Thần cấp lần lượt là 4, 4, 3 và 3. Tất cả những người thú này đều đến từ vùng Vanehel của vương quốc Danlion, và toàn bộ đều được mua lại bởi cô gái mang số 3 kia.
Turan thấy tình hình này thì có chút suy nghĩ. Nó có thể lờ mờ đoán được là những nô lệ tinh anh được đấu giá ngày hôm nay đều đến từ các tộc ở vùng Vanehel, và hẳn là còn có nhiều nô lệ khác đến từ vùng đó, chỉ là không được mang lên đây vì không đủ giá trị. Một số lượng nô lệ như vậy được bán thì hẳn là vùng Vanehel này đã xảy ra chuyện rất lớn và khiến những người thú này không còn cách nào khác đành phải bán mình.
Có thể là thiên tai, cũng có thể là chiến tranh. Thiên tai khiến một số làng trấn thiếu thốn lương thực nghiêm trọng và không cách nào khác ngoài bán mình lấy tiền mua thức ăn cho làng, cũng như để bản thân được người chủ nô cung cấp ngày hai đến ba bữa. Chiến tranh thì bên thua không tránh khỏi bị nô dịch, kể cả là con người hay là bất kỳ chủng tộc nào khác. Khi ngôi đền hoặc điện thờ của họ nằm trên lãnh thổ của kẻ địch thì chỉ còn lại một lựa chọn mà thôi.
Ngoài hai lý do trên thì còn một lý hiếm hoi khác là bị săn bắt. Đối với các chủng tộc phi nhân loại thì chuyện này vẫn thường xảy ra, nhất là khi nơi họ sinh sống không bảo hộ được họ. Turan giờ đang nghiêng về lý do này hơn cả, bởi vì nô lệ chiến tranh thì rất khó được bán như thế này, và số lượng cùng Thần cấp không hề thấp của năm nô lệ vừa được đấu giá hoàn toàn phủ định lý do đầu tiên.
Nhưng Turan không nghĩ được ai, hay hội buôn nào lại có thể vận chuyển nô lệ xuyên qua biên giới để đấu giá ở nơi này với số lượng lớn. Rõ ràng là buổi đấu giá này không hề tầm thường.
Mặt khác thì Turan cũng để ý cô gái mang số 3 liên tục đấu giá thành công với số tiền đấu giá vượt trội so với những người khác. Mua nô lệ với số lượng lớn và Thần cấp cao thế này thì hẳn không phải dùng để làm hộ vệ rồi, và tất nhiên thân phận cùng địa vị của cô ta phải không hề thấp mới có nhiều tiền như vậy, cũng như đủ quyền lực để đảm bảo rằng mình không bị nhắm tới sau khi rời khỏi đây.
Buổi đấu giá tiếp tục với nô lệ thứ sáu được đưa lên. Là một cô người sói với mái tóc dài quá lưng màu bạc trắng trông rất nổi bật; mái tóc rũ xuống che đi khuôn mặt đang cúi gằm của cô ta lúc này. Đây là nữ nô lệ đầu tiên trong buổi đấu giá ngày hôm nay.
– Người sói vùng Kennhel lạnh giá ở phía đông bắc vương quốc Danlion. Đây là một chủng tộc giỏi chịu lạnh và có bản năng săn mồi rất mạnh mẽ. Người sói vùng này cũng rất khó để tìm được nên một nô lệ như cô ta quả là… Tôi xin để sự đánh giá lại cho quý vị vậy. Giá khởi điểm là năm mươi nghìn xen!
Lần này thì người chủ trì không nhắc đến Thần cấp của người nô lệ. Không chỉ Turan mà mọi người ở đây cũng đều thắc mắc vì điều đó. Dù gì thì ai có thể đến được buổi đấu giá này cũng đều không phải kẻ ngốc. Nữ nô lệ người thú, nếu không phải Thần cấp cao thì đều có thể tìm được ở các chỗ buôn bán nô lệ bình thường, không cần phải tốn công mà đến tham gia buổi đấu giá.
“Nhưng nếu được mang đến đây thì hẳn là có điểm thú vị…” Turan nghĩ thầm, và nó biết hầu hết mọi người cũng có suy nghĩ tương tự. Chính vì thế mà dù không sôi nổi như năm nô lệ trước, từng tiếng hô giá vẫn được cất lên.
– Năm mươi mốt nghìn xen.
– Năm mươi hai nghìn.
– Năm mươi lăm nghìn.
Turan có chút tò mò không biết nô lệ người sói này có Thần cấp là bao nhiêu, cũng như là cô ta có đáng với cái giá mà mọi người đang hô lên hay không. Khả năng cao là họ định mua cô ta về vì một mục đích phục vụ cho nhu cầu về đêm của mình. Dù sao thì chuyện các nô lệ là nữ bị đối xử như thế không hề mới lạ.
Turan nghĩ một hồi thì thấy kỹ năng ‘Thông hiểu’ của nó cực kỳ thích hợp với những trường hợp như thế này.
Một cơn buồn nôn dấy lên cùng với hàng loạt thông tin tràn vào tâm trí Turan. Nó rất nhanh bắt tay vào việc xem xét đống thông tin hỗn loạn.
“Họ và tên: Camilier Voan.
Tuổi: 14.
Thần cấp: 0.
Tiến trình: 0 (100%).
Yêu cầu tiến trình: Hoàn thành phó bản ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 15 bậc.
+ Thể lực: 16 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 20 bậc.
+ Khéo léo: 9 bậc.
+ Trí tuệ: 15 bậc.
+ Minh mẫn: 11 bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 7 bậc.
+ Phản xạ: 23 bậc.
+ Cảm giác: 25 bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 64 911 bậc.
+ Nguyên khí: 2 731 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 0 bậc.”
Turan nhăn mày, cố giấu đi vẻ ngạc nhiên của mình. Cô người sói tên Camilier này là một Nihr. Sau năm nô lệ có Thần cấp ít nhất là 3 thì bây giờ lại là một Nihr, Turan không khỏi bị bất ngờ. Nếu là Nihr thì cái giá mà những người ở đây đang hô không hề xứng đáng chút nào.
“Kia là gì?” Turan chợt nghĩ. Nó vừa thấy một thứ gì đó màu trắng đục hiện lên ở đầu Camilier. Thứ đó trông như là một đốm sáng lớn. Theo như cảm nhận của Turan về đốm sáng này thì hẳn là linh và hồn, thậm chí có thể là một chỉnh thể linh hồn.
Turan từ sau khi xem qua quyển sách kỹ năng ‘Gọi hồn’ thì đã có được những nền tảng về linh và hồn. Kiến thức cùng khả năng nhận biết của nó về mảng này đang tăng dần theo từng ngày dù rất ít. Thế nhưng chưa bao giờ Turan có thể thấy rõ ràng một chỉnh thể linh hồn như thứ đang hiện ở đầu Camilier cả.
“Đâu rồi?!” Turan thốt. Đốm sáng lớn màu trắng đục chợt biến mất như thể thứ Turan thấy nãy giờ chỉ là ảo giác. “Chẳng lẽ mình nhầm thật…”
– Tám mươi nghìn xen.
Là giọng nam trầm, thuộc về một người đàn ông ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Số tiền mà ông ta vừa hô hơn người trước đó đến mười lăm nghìn xen. Ông ta thực sự có hứng thú với người thú trước mặt mình.
Nhưng ông ta chắc chắn là không biết chuyện nô lệ mà mình đang đấu giá chỉ là một Nihr. Một Nihr bình thường không thể thăng cấp, sức mạnh thì không đủ để tham gia chiến đấu. Đối với một người thú không thể chiến đấu thì mang về chỉ có thể sử dụng vào một mục đích duy nhất thôi.
Turan tặc lưỡi. Nó cũng không muốn quan tâm chuyện này. Có thua thiệt thì cũng là ông ta. Thứ duy nhất nó thắc mắc chỉ là đốm sáng trắng đục vừa rồi mà thôi.
Không có người tranh giá nữa, và nô lệ người sói nhanh chóng được thông báo thuộc về người đàn ông mang số 4.
Truyện Phế Tích Thế Giới Các Thần : chương 79: đấu giá bắt đầu
Phế Tích Thế Giới Các Thần
-
[email protected]
Chương 79: Đấu giá bắt đầu
Danh Sách Chương: