Truyện Phi Thiên : chương 21: luyện công gian khổ (tứ)
Phi Thiên
-
Dược Thiên Sầu
Chương 21: Luyện công gian khổ (tứ)
Dưới tình huống không có ngoại lực như linh đan diệu dược phụ trợ, trong bốn năm từ một người bình thường bước vào tu vi Bạch Liên nhất phẩm đã coi như thần tốc. Cần phải biết có rất nhiều người tốn hao hơn mười năm thậm chí mấy chục năm, hoặc là tóc bạc hoa râm mới bước vào cảnh giới này.
Khổ tu được một năm, Miêu Nghị lại tìm tới nhờ lão Bạch giải thích:
- Lão Bạch, kể từ sau khi ta bước vào tu vi Bạch Liên nhất phẩm, tại sao ngược lại cảm thấy tốc độ hấp thu thiên địa linh khí càng ngày càng chậm?
Lão Bạch đáp:
- Không phải là tốc độ hấp thu của ngươi chậm, mà là dung lượng của ngươi lớn, theo tu vi tăng lên, tốc độ lên cấp sẽ càng ngày càng chậm, thậm chí là rất lâu, cần đầy đủ kiên nhẫn.
Miêu Nghị hỏi:
- Vậy ta từ Bạch Liên nhất phẩm bước vào nhị phẩm, cần thời gian bao nhiêu?
Lão Bạch liếc hắn một cái, thuận miệng đáp:
- Khoảng hai mươi năm.
- Hai mươi năm ư?
Miêu Nghị ngây người, sau khi phục hồi tinh thần lại hỏi:
- Có phương pháp nào nhanh hơn hay không?
- Có!
- Phương pháp gì?
- Nguyện vọng của người ta là thứ hết sức thần kỳ, có lẽ nguyện vọng của một người rất nhỏ bé, nhưng khi nguyện vọng của thật nhiều người tập hợp lại sẽ sinh ra một loại lực lượng thần kỳ. Kẻ tu hành vì nâng cao hiệu quả hấp thu thiên địa linh khí, vì vậy thu thập lực lượng này sử dụng, lợi dụng nguyện vọng của thật nhiều người triệu hồi thiên địa linh khí tập trung lại, như vậy sẽ hấp thu được thật nhiều, để mau chóng gia tăng tu vi mình.
Lão Bạch hỏi ngược lại:
- Ta nghĩ ngươi cũng không xa lạ gì với tình huống này phải không?
Miêu Nghị thử hỏi:
- Ngươi muốn nói là nguyện lực ư?
Lão Bạch vuốt cằm gật đầu.
Trong đầu Miêu Nghị thoáng qua bàn thờ bày trong nhà mình, thoáng qua bàn thờ trong từng nhà từng hộ. Hắn không hề xa lạ tình huống mỗi ngày nhất định phải bỏ ra ba canh giờ đối mặt bàn thờ cầu nguyện, cống hiến nguyện lực của mình. Làm sao hắn có thể quên được tình huống ba huynh muội mình thiếu chút nữa bị đưa vào Từ Nguyện phủ ngày đêm không ngừng cống hiến nguyện lực?!
Trước kia hắn vẫn không rõ tại sao những tiên nhân kia phải làm như vậy, tại sao phải bắt mọi người cống hiến nguyện lực cho mình, rốt cuộc bây giờ đã hiểu.
Miêu Nghị thật tò mò muốn biết rốt cuộc nguyện lực thần kỳ tới mức nào, không khỏi hỏi:
- Có nguyện lực có thể giúp cho tu hành tốc độ nâng cao bao nhiêu?
- Vậy phải xem có thể có được đầy đủ nguyện lực hay không, xem hiệu suất lợi dụng nguyện lực thế nào.
- Chẳng lẽ sử dụng còn có cái gì khác sao?
- Ngươi phải biết có hàng trăm hàng ngàn loại người, trong nguyện lực hội tụ bao hàm tạp niệm thất tình lục dục của đủ các loại người, cho nên lúc sử dụng nguyện lực nhất định phải loại bỏ những tạp niệm kia mới có thể lợi dụng được nguyện lực thuần túy đạt tới mục đích của mình. Nếu không gặp phải thất tình lục dục tạp niệm cắn trả sẽ sinh ra tâm ma, người tu hành thiên tư cao dễ dàng chống đõ tâm ma ảnh hưởng, người tu hành thiên tư thấp nếu như không cẩn thận, rất có thể bị tâm ma cắn trả tẩu hỏa nhập ma. Nhẹ thì người không ra người quỷ không ra quỷ, mất đi bản ngã, nặng thì chỉ có đường c·hết.
- Đáng sợ như thế, tại sao những tu sĩ kia còn muốn sử dụng?
Bây giờ Miêu Nghị cũng coi như kẻ tu hành, mới phát hiện trước kia gọi tu sĩ là tiên nhân có chút buồn cười, dĩ nhiên bây giờ sẽ không gọi là tiên nhân nữa.
- Cho nên có vấn đề hiệu suất lợi dụng nguyện lực cao hay thấp, cẩn thận một chút từ từ đi, chỉ cần không vội vã cầu thành, dưới tình huống bình thường sẽ không có vấn đề.
- Vậy rốt cục có thể giúp nâng cao tốc độ tu luyện của tu sĩ bao nhiêu?
- Dưới tình huống thông thường không xảy ra bất ngờ gì, ít nhất có thể nâng cao tốc độ gấp năm lần.
- Gấp năm lần ư?
Miêu Nghị thất kinh hỏi:
- Nói như thế, nếu tu vi của ta lên cấp đến Bạch Liên nhị phẩm cần hai mươi năm, một khi có nguyện lực có thể dùng được, chẳng phải là chỉ cần bốn năm sao?
Lão Bạch lạnh nhạt nói:
- Thậm chí nhanh hơn!
Dường như y muốn dần dần dụ dỗ Miêu Nghị.
Ít nhất rút ngắn bốn phần năm thời gian tu luyện!
Miêu Nghị nghe lòng ngứa ngáy, có hơi không kiềm chế được, gãi đầu gãi tai đi qua đi lại mấy lần, rốt cục ngập ngừng nói:
- Lão Bạch, ta tiếp tục từ từ tu luyện trên hải đảo này không phải là cách…
Lão Bạch a một tiếng:
- Ngươi muốn đi ra ngoài thu thập nguyện lực tu hành sao?
Miêu Nghị gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Ngươi muốn đi, ta không ngăn cản ngươi.
Lão Bạch đi tới cửa động, thình lình quay đầu lại, ánh mắt đột nhiên trở nên thâm thúy sắc bén hỏi:
- Ngươi đã chuẩn b·ị c·ướp đoạt nguyện lực của thiên hạ chưa?
- Chuẩn bị, chuẩn bị gì vậy?
- Chuẩn b·ị c·ướp đoạt! Người ta c·ướp đồ của ngươi, ngươi phải có năng lực chuẩn b·ị đ·ánh trả!
Chuẩn bị chính là một cây thương gỗ!
Lão Bạch hỏi Miêu Nghị thích v·ũ k·hí gì, Miêu Nghị cũng không biết mình thích v·ũ k·hí gì.
Trong ấn tượng hắn từng thấy một vị tu sĩ cỡi long câu tay cầm ngân thương, uy phong lẫm lẫm lướt qua bên cạnh mình, cho nên hắn lựa chọn thương.
Trên đảo không có ngân thương như hắn từng thấy, lão Bạch cũng không chuẩn bị cho hắn dùng thương thật. Nhưng Miêu Nghị thích thương, lão Bạch bèn bảo hắn đốn một thân cây xuống, vót thành một cây thương gỗ dài chừng một trượng.
Lão Bạch lại dẫn hắn tới dưới chân một ngọn núi đá, chỉ lên núi trọc không cây cối:
- Dùng thương gỗ trong tay ngươi phá núi, khi nào phá sập được núi mà thương gỗ không bị hủy, coi như ngươi thành công!
- Chuyện này…
Miêu Nghị nhìn nhìn thương gỗ trong tay, á khẩu nghẹn lời.
Lão Bạch tóc dài tung bay, phất tay chỉ núi:
- Ngươi phải tin tưởng một thương nơi tay, thiên hạ không có thứ gì có thể ngăn được ngươi! Cho dù là trong tay ngươi chỉ có một cây thương gỗ, dù phía trước là một ngọn núi lớn, cho dù là một ngọn thiết sơn, ngươi cũng phải tin tưởng chính ngươi có thể một thương phá hủy nó, đây chính là lòng tin, đây chính là khí thế khiến cho địch nhân phải kinh hồn kh·iếp vía. Không có chút khí thế này, ngươi dựa vào cái gì c·ướp đoạt nguyện lực thiên hạ với anh hùng thiên hạ?!
Vì vậy Miêu Nghị cầm một cây thương gỗ bắt đầu tu luyện khai sơn phá thạch.
Mặc dù là một cây thương gỗ nhưng rơi vào tay tu sĩ, có pháp lực gia trì, uy lực sẽ hơn xa thương thật trong tay người bình thường.
Xuất ra từng thương xâm nhập núi đá, dùng thương hất đá, tiếng ùng ùng vang lên không ngừng.
Trong thời gian ngắn thì còn đỡ, có thể thấy Miêu Nghị nhanh chóng xuất thương uy lực vô cùng. Nhưng một lúc sau đến khi pháp lực suy yếu, thương gỗ chính là thương gỗ, cho dù là thương thật cũng không thể khai sơn phá thạch, nói chi là thương gỗ.
Thương gỗ bị gãy từng cây một.
Danh Sách Chương: