Lần này... ra ngoài bất lợi! Thất lâu chủ Vạn Vô Ảnh bị giết.
Lục lâu chủ Quyền Văn Tuyên mất mạng.
Vạn Tuyết Phù giận dữ, nắm chặt hai tay lại, đột nhiên vung ra.
Ầm ầm! Vùng biển phía trước nổ tung ầm vang, từng cơn sóng lớn ngàn trượng dâng cao đến tận trời.
Giản Chung Thượng nhìn thấy Vạn Tuyết Phù tức giận như vậy, trong lòng cũng có thể hiểu được.
Tần Ninh đã vả mặt Vạn Tiên Lâu trước mặt mọi người, nhưng hết lần này tới lần khác Vạn Tiên Lâu lại không thể làm gì được.
Bây giờ đảo Huyết Minh nổ.
Tần Ninh chạy.
Bọn họ lại phải chịu khổ! "Nhị lâu chủ làm sao vậy?"
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mấy luồng ánh sáng màu xanh đen giáng lâm xuống đảo đá ngầm san hô.
"Tam lâu chủ".
"Tứ lâu chủ!"
Không ít Kim Tiên, Ngọc Tiên nhìn thấy hai người cầm đầu xuất hiện đều thi nhau cung kính hành lễ.
Tam lâu chủ của Vạn Tiên Lâu - Bàng Đức Hậu.
Tứ lâu chủ của Vạn Tiên Lâu - Khoái Hoằng Nghĩa.
Hai vị này ở trong Vạn Tiên Lâu có thân phận địa vị không kém Vạn Tuyết Phù là bao, địa vị cao hơn Giản Chung Thượng, Quyền Văn Tuyên, Vạn Vô Ảnh một chút.
Vạn Tuyết Phù nhìn thấy hai người đến, hừ một tiếng, lại không nói gì.
Giản Chung Thượng ở một bên giảng giải lại kỹ càng.
Thật lâu sau.
Bàng Đức Hậu có dáng người cao lớn thẳng tắp, nắm chặt hai tay lại nói: "Tần Ninh này đúng là to gan".