Liên tiếp chín ngày tuồng Lăng Trì, rốt cuộc hạ màn.
Quân kỳ của Quân Vô Hối lại lần thứ hai đứng ngạo nghễ, cũng đã bay cao chín ngày bên trong Thiên Hương thành. Trong 9 ngày này, các quan chức quý tộc không ngừng tìm đến Quân Gia, từng đợt từng đợt, yêu cầu dừng vở tuồng, lý do ùn ùn, điều điều đều có đạo lý.
Nhưng Quân Khương Lâm ương ngạnh cự tuyệt, ngươi có đạo lý của ngươi ta có quy tắc của ta. Kẻ nào lên tiếng quá mức thì liền hạ lệnh tiễn khách. Phớt lờ nam bắc bác đông tây, nếu còn không ngừng thì liền cho đánh gảy chân!Tại nơi này quyền lớn mới là đạo lý!
Huống chi phía trước là một hỉ kịch nhỏ, liền cũng bị người khuyên can. Nhưng vẫn cứ phải diễn tuồng, cái gọi là chân chính tuồng, dĩ nhiên là một việc Quân Khương Lâm phải làm, đó là: Mộ Dung Tú Tú cùng Dạ Cô Hàn hợp táng! Quyết định này chẳng phải là hơi điên cuồng, có thể nói đây mới thực sự là điên cuồng.
Quân Khương Lâm xác định được địa điểm chính là Dạ phủ trước kia. Nơi này vốn do hoàng đế thưởng cho một vị đại thần, khoảng cách đến hoàng cung cũng không xa, Quân Khương Lâm không phí khí lực gì,đã mua sạch cả phủ đệ rồi toàn bộ san phẳng thành bình địa!
Thủ đoạn của Quân Khương Lâm rất đơn giản, thậm chí có chút khí thế khinh người. Chính là đem 2 tờ ngân phiếu 500 vạn lượng phóng trước mặt vị quan họ Cố và đưa ra 2 lựa chọn: thứ nhất là cầm bạc rồi tự mình tìm chỗ mới, thứ hai là cả gia đình đều được mai táng ở chỗ này.
Vị Cố thượng thư này có vẻ thông minh,cơ hồ ngay cả chớp mắt cũng không kịp thì đã vui vẻ nhận lời và bắt tay vào làm ngay, thực hiện tất cả các thủ tục sang tên.
Nói đến tòa phủ đệ này giá trị nhiều nhất cũng là bốn năm trăm vạn lượng, nhưng lại rất khó thu hết bằng tiền mặt. Hiện tại người ta trực tiếp bỏ ra một ngàn vạn lượng, thực sự bạc trắng lóa một ngàn vạn lượng, chính mình đặc biệt được lợi một khoản lớn.
Một vụ mua bán hời như vậy tại sao lại không làm, mà hơn nữa tất cả đồ đạc đều có thể mang đi, chỉ cần đi mua một phủ đệ khác thì cớ gì mà không làm.
Nói nữa thì hiện tại Quân Khương Lâm ngay cả Hoàng đế cũng còn phải nhượng bộ lui binh, chính mình cho dù không có đầu óc thì cũng phải có có thái độ thế nào với hắn đây? Khí thế của hắn đang thịnh, nếu là tương lai... biết đâu còn có thể để lại cho con cháu mình một đường lui... Nhân tình rơi vào người như vậy thì dù thế nào cũng là đáng giá.
Cho nên Cố đại nhân rất sung sướng, công việc di chuyển dọn phủ tổng cộng cũng chỉ tốn không đến hai ngày.
Mà ngay khi món đồ cuối cùng của Cố đại nhân vừa đi ra khỏi cửa chưa đến 10 thước, đột nhiên nghe được "Oanh" một tiếng vang thật lớn. Khi nhìn lại, kinh hãi phát hiện, bao nhiêu phòng ốc, liên miên mấy trăm gian nhà, đột nhiên đồng thời khuynh đảo,các bức tường đổ nát trước mặt chỉ còn một đống hoang tàn.
Mồ hôi lạnh chảy xuống làm lạnh sống lưng vị quan họ Cố, nếu mình không vui vẻ đồng ý bán nhà thì giờ đã chôn xác dưới những bức tường kia rùi... Nghĩ tới đây, Cố đại nhân cũng không quay đầu lại mà vội vàng đi, chỉ còn thấy bóng lưng đẫm mồ hôi lạnh...
Buổi tối Quân Khương Lâm giá lâm nơi đây, bốn phía đếu do đội viên Tàn Thiên Phệ Hồn canh gác một con ruồi cũng không thoát.
Quân Khương Lâm một thân màu trắng đứng trên một mảnh hoang tàn của nơi đây mà nhìn, bóng đêm mênh mông.
Quân Khương lâm đứng ở giữa sắc mặt lộ vẻ nghiêm túc khác thường, Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú, một đôi si tình được đặt trong một quan tài bằng đồng thau thật lớn. Quân Khương Lâm chậm rãi chìa hai tay ra, từ hai tay đột nhiên hiện ra một hào quang màu vàng đất.
Hai tay nhẹ hất lên, hào quang liền tùy ý phóng ra ngoài. Cùng với hào quang màu vàng sẫm thần bí này chiếu rọi, nó soi đến đâu thì những mảnh tường vụn ngói vỡ nhanh chóng biến thành đất bằng. Mặt đất vô cùng hổn độn đúng là trong nháy mắt trở nên hoàn toàn bằng phẳng gọn gàng quả thật là dễ coi!
Quân Khương Lâm khép hai tay lại, hiện ra trước mắt là một cái huyệt mộ sâu đến mấy trượng, quan tài của Dạ Cô Hàn cùng Mộ Dung Tú Tú cứ thế chầm chậm rơi xuông huyệt mộ, toàn bộ không một tiếng động. Quân Khương Lâm lại vung tay lên, huyệt mộ lần thứ hai lại khép lại như cũ không một vết tích.
Lúc này đôi tình nhân trong thiên hạ đã được chôn cùng một huyệt mộ! Rốt cuộc cũng hoàn thành tâm nguyện của bọn họ lúc bình sinh. Hai người cùng sum họp, nắm tay nhau cùng chết, hai người cùng ý nguyện "Thà phụ trời xanh không phụ người."
Quân Khương Lâm đúng im bất động hồi lâu.
Nhưng trước mặt có một tấm bia lớn ngang trời mà hiện, cây cối xung quanh phát triển cực nhanh thân cao hơn mười trượng thẳng tắp, to lớn không gì sánh được. Sau cùng cũng có một con rồng và một con phượng đứng xa nhau, khí thế phát ra cực kì nghiêm trang.
Trên thân Long phượng có khắc ba chữ lớn khí thế hào hùng đập ngay vào mắt "Mộ Hữu tình"!
Quân Khương Lâm thân mình bay trên không, ngón tay phát ra hào quang màu vàng, đột nhiên tiêu sái viết. Trên tấm bia đá không ngừng có mấy chữ như rồng bay phượng múa xuất hiện.
Bên trái phiến đá là:
Bất hối tử sinh chủng thâm tình,
Cam nguyện cô lũ tự phiêu linh!
Lai sinh nhược thị duyễn vị tẫn,
Trữ phụ thương thiên bất phụ khanh( DG: mấy câu này để nguyên văn hay hơn).
mê bất tỉnh, bệnh tình quả thực nghiêm trọng. Ngay cả Độc Cô Đại tướng quân cùng các con cũng đột nhiên lâm bệnh không thể xuống giường, không thể ra trận được.