Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full) : chương 1625 - kết cục (2)
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full)
-
Tiêu Thất Gia
Chương 1625 - Kết cục (2)
Tiểu tử thúi, ngươi đang còn nợ ta, cho nên con rồng này nhường cho ta!”
Con ngươi Hồng Loan nhẹ nhàng nheo lại, trong mắt phượng xẹt qua một tia sáng lạnh.
“Hồng Loan, ta làm như vậy, đều là vì cứu nàng...” Long Ngâm theo bản năng lui về phía sau hai bước, vội vàng biện giải cho chính mình.
Hồng Loan lạnh lùng cười: “Vì cứu ta? Chẳng lẽ ngươi đã quên, là ai đem ta hại thành bộ dạng như thế này?”
Long Ngâm đột nhiên im lặng, thật lâu sau lúc sau, hắn mới tìm lại được giọng của bản thân, yếu ớt nói: “Vì ta quá yêu nàng, muốn nàng sinh long tử* cho ta, cho nên, ta mới...”
(*Long tử: rồng con, nhưng mà mình thấy để Hán Việt hay hơn nên giữ)
“Yêu ta? Chẳng lẽ ngươi yêu ta, ta nhất định phải gả cho ngươi?” Hồng Loan hất cằm, đỏ mặt tía tai* nói, “Hồng Loan ta cho dù cả đời không gả, cũng sẽ không gả cho loại người như ngươi.”
(*nguyên văn là Khí thịnh lăng nhân: cái này dài nên mình chú thích ở phía dưới)
“Ngươi luôn mồm nói yêu ta, vậy mà lại mạnh mẽ chiếm đoạt như thế? Ta còn phải vâng theo ý nguyện của ngươi sinh hài tử cho ngươi? Ngươi có từng hỏi xem ta có chấp nhận hay không?”
Sắc mặt Long Ngâm càng ngày càng trắng, tuyệt vọng mà bi thương nhìn dung nhan tuyệt sắc khuynh thành kia.
“Hồng Loan, ta cho rằng, nàng sẽ rất vui lòng sinh hài tử cho ta.”
Long tộc bọn họ, luôn luôn cường đại, cao quý, bao nhiêu người muốn gả cho hắn đều không được, cho nên, trong lòng hắn cho rằng Hồng Loan là đồng ý, chỉ là quá ngượng ngùng nên không có nói ra thôi.
Làm Hồng Loan hận bản thân hắn, nhất định là bởi vì chuyện băng sương chi quả, nếu là lúc ấy hắn không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ép nàng ăn băng sương chi quả, có lẽ, Hồng Loan sẽ vô cùng vui mừng trở thành tân nương.
Đương nhiên, tất cả đều là vì Long Ngâm tự cho là đúng!
“Bệ hạ!”
Đúng lúc này, một tên thị vệ Long tộc vội vàng chạy tới, cung kính nói: “Có hai nhân loại đến khiêu khích Long tộc chúng ta, thuộc hạ...”
“Người nào lớn mật như thế, dám đến Long tộc chúng ta khiêu khích!”
Long Vương không hỏi nguyên nhân đã đập án*, phẫn nộ đứng dậy, phất tay muốn đi về phía trước.
Thị vệ còn chưa nói xong, đã bị Long Vương ngắt lời, dù sao hiện tại lão tổ tông về Long tộc rồi, cho dù Phượng tộc bất ngờ đánh, hắn cũng không cần phải bất cứ cái gì...
“Bệ hạ, đó là hai nhân loại, còn bắt công chúa Báo tộc đến, nói là Long tộc chúng làm người của bọn họ bị thương.”
Cái gì?
Lại là nhân loại? Hơn nữa cũng vì tìm người mà đến?
Lửa giận của Long Vương ngay lập tức biến mất, ánh mắt sợ hãi nhìn Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu...
Hai nhân loại kia cũng có quan hệ với bọn họ?
Thấy Vân Lạc Phong và Vân Tiêu đều không tỏ thái độ, Long Vương xấu hổ ho khan hai tiếng: “Cho bọn họ tiến vào, ta muốn biết, có hiểu lầm gì ở đây hay không.”
Đến nỗi hai chữ khiêu khích tên thị vệ nói lúc trước cũng hoàn toàn bị hắn xem nhẹ...
“Vâng, thưa bệ hạ.”
Tên thị vệ Long tộc lui xuống.
Nửa ngày sau, một nam một nữ được thị vệ dẫn dắt đi đến.
Chỉ thấy kia nam nhân lớn lên rất yêu mị, giống như một con hồ ly tinh hóa người, trong mắt tràn ngập sự xảo trá, còn lại một thiếu nữ mặc một chiếc váy vàng, trong tay xách một nữ nhân đang giãy giụa liên hồi, ánh mắt kia của nàng lại chú ý tới Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, trong chốc lát nàng ngây ngẩn cả người.
“Tiểu thư, các ngươi... Làm sao lại ở chỗ này?”
Long Vương nghĩ thầm, cảm thấy may mắn vì mình đoán đúng, những người này quả nhiên quen với đám người Vân Lạc Phong?
Hơn nữa, lại còn là thị vệ và nha hoàn của Vân Lạc Phong?
May mắn...
May mắn là hắn không có xúc động để phạm vào sai lầm không cách nào sửa chữa.
“Hồng Loan!”
Thái Hậu cảm thấy lời nói của Xúc Triết rất có lý, bèn chấp nhận ý kiến của các đại thần tiễn Trường An Quân sang nước Tề làm con tin.
Danh Sách Chương: