Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full) : chương 1631 - rời thú châu (3)
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full)
-
Tiêu Thất Gia
Chương 1631 - Rời Thú châu (3)
“Vân Tiêu, chàng không định gặp ông ngoại à?”
Vân Lạc Phong nhướn mày hỏi.
“Ta cũng không nhận Quân gia,” Vân Tiêu trầm ngâm nửa ngày, tiếp tục nói, “Nếu nàng thích bọn họ thì bọn họ chính là người nhân của ta, còn nếu nàng không thích, vậy ta với họ cũng chỉ có thể làm kẻ thù.”
Ngụ ý, người nàng thích, đó chính là người mà đến cuối đời ta vẫn sẽ giúp đỡ, bảo vệ. Người nàng không thích, ta dù hao phí sức lực cả một đời cũng nhất định phải diệt trừ bọn họ.
Đáy lòng Vân Lạc Phong đột nhiên ngẩn ra, nàng ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt đen của nam nhân kiên định, thâm tình này, khóe môi hơi gợi lên một cung tròn.
Nam nhân này, lúc trước đã từng nói với nàng...
Vì nàng, hắn thà rằng tàn sát sạch cả thiên hạ!
Cho dù đối phương có là người thân của hắn đi chăng nữa.
Cho nên trước đây, lúc Tiêu gia làm nàng khó xử, hắn không do dự lựa chọn bại lộ thực lực, cũng muốn giữ tôn nghiêm cho nàng.
Nam nhân như vậy, không đáng để nàng trả giá sao?
“Vân Tiêu.”
Vân Lạc Phong tiến lên, nhẹ nhàng ôm chặt thân thể Vân Tiêu, đặt môi mỏng lên môi ấm áp của nam nhân.
Hai làn môi dán lại với nhau, một cổ nhiệt lưu kích động toàn thân, sảng khoái vô cùng.
Thấy hành động không coi ai ra gì của hai người, Hoàng Oanh Oanh có chút há hốc mồm, nàng nhanh chóng bịt kín hai mắt của mình, không dám xem hai người này thân thiết...
“Vân Tiêu, chờ sau khi gặp Quân gia, ta muốn trở về Vô Hồi Đại Lục một chuyến.”
Vân Lạc Phong trầm mặc nửa ngày, nói: “Ta nên đưa mẫu thân tới gặp ông ngoại một chút.”
Quân lão gia tử nhớ Quân Phượng Linh lâu như vậy, tất nhiên nàng nên đưa Quân Phượng Linh đến.
“Huống chi, chúng ta rời Vô Hồi Đại Lục cũng đã gần năm năm, khoảng thời gian năm năm đó, chúng ta chưa từng gặp người thân, hiện tại nên về một chút...”
“Được.”
Đối với yêu cầu của Vân Lạc Phong, Vân Tiêu sẽ không từ chối.
Nàng muốn đi Thiên Nhai hải giác hắn cũng sẽ đi cùng, cả đời không rời!
“Ngươi thì sao?” Vân Lạc Phong nhìn Hoàng Oanh Oanh, “Có theo chúng ta trở về một chuyến không?”
Thân mình Hoàng Oanh Oanh thân mình run lên, nhẹ nhàng rũ con ngươi xuống, trong mắt nàng tràn đầy đau xót: “Theo lý thuyết, ta phải trở về viếng mồ mả người thân, nhưng mà... về Hoàng gia, ta sẽ lại nhớ tới một màn năm đó.”
Người thân chết, trong lòng nàng vĩnh viễn đau, sao nàng lại chấp nhận nhớ lại tất cả những chuyện đó?
“Nếu ngươi không quay về, vậy ở đây chờ chúng ta,” Vân Lạc Phong hơi hơi nhún vai, cũng không miễn cưỡng Hoàng Oanh Oanh, nét mặt tà mị biểu lộ một nụ cười lười biếng, “Vân Tiêu, chúng ta xuất phát, hy vọng có thể rời Thú châu trước khi trời sáng.”
...
Đám người Vân Lạc Phong đi vào Thú châu đã được một đoạn thời gian.
Chuyện này đã gây ra sóng to gió lớn trên đại lục...
Danh Sách Chương: