Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full) : chương 594 - chiến đấu (7)
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full)
-
Tiêu Thất Gia
Chương 594 - Chiến đấu (7)
Khóe môi Vân Lạc Phong cong lên thành một nụ cười mỉm đầy hàm ý, cô liếc nhìn Tiểu Mạch lần cuối rồi rời khỏi không gian thần điển.
____
Trận chiến trên quảng trường thành Hoàng Tuyền.
Lúc này, sắc mặt của Đường Nhiên càng lúc lại càng khó coi, ông ta ngàn vạn lần không ngờ tới một kẻ chỉ mới vừa đột phá đến Thiên Linh Giả trung giai lại có thể đánh ngang tay cùng ông ta.
Xem ra năm đó Mộ Dung Bắc có thể khiến cho tên tuổi của mình vang dội khắp thành Hoàng Tuyền cũng không phải là không có nguyên nhân.
Uỳnh!
Đường Nhiên dùng sức đánh Mộ Dung Bắc lùi lại về sau vài bước, sau đó quay sang cho một người của Thiên Võ Các đứng gần ông ta một ánh mắt.
Người nọ hiểu ngay ý của Đường Nhiên. Ngay lập tức bỏ rơi đối thủ trước mắt của mình, dùng tốc độ như tên bắn lao thẳng về phía Vân Lạc Phong.
Trong mắt hắn lóe lên sự âm ngoan hiểm độc, thanh chủy thủ trong tay cũng toát ra hàn khí lạnh băng. Hắn chỉ cần nhẹ nhàng cứa một cái, thì nữ tử đang yên giấc kia sẽ phải thật sự yên giấc ngàn thu.
"Bang chủ!"
Mộ Dung Bắc trông thấy hành động của người của Thiên Võ Các thì cả người liền thất kinh. Hắn vội vàng hét to lên, muốn mượn tiếng hét của mình mà làm cho Vân Lạc Phong tỉnh dậy.
Đáng tiếc, mỹ nữ nào đó vẫn nhắm nghiền hai mắt. Phảng phất như không hề nhận thấy được động tĩnh bên ngoài.
Lâm Nhược Bạch ở cạnh Vân Lạc Phong cũng thấy rất rõ ràng hành động kia của người Thiên Võ Các, nhưng cô bé lại không làm bất cứ việc gì cả, không có gọi Vân Lạc Phong dậy, thậm chí cô bé còn chẳng thèm nôn nóng. Ánh mắt cô bé nhìn kẻ đang lao đến như tên bay kia đầy thương hại, sau đó, đôi môi hồng hồng nhỏ xíu đáng yêu phun ra hai chữ: "ngu ngốc!"
Người nọ vừa lao đến ngay trước mặt Vân Lạc Phong, còn chưa kịp xuống tay, thì có một con chuột nhỏ màu trắng đột ngột chui ra từ trong ống tay áo của Vân Lạc Phong, sau đó, nó bò tới trên đùi của Vân Lạc Phong, đứng thẳng người bằng hai chi sau, hai chi trước thì chống nạnh hai bên eo mập của mình. Nhìn thẳng vào người nọ mà phát ra tiếng kêu giận dữ.
"Chít chít!"
Người nọ không để chuột trắng nhỏ vào mắt, vẫn tiếp tục hành động của mình, thanh chủy thủ trong tay nhắm ngay vào cổ Vân Lạc Phong mà cắt tới.
Hành động này của hắn hoàn toàn chọc giận Trà Sữa!
"CHÍT!!"
Trà Sữa tức giận lại kêu thêm một tiếng, thân mình nhỏ nhắn phóng lên mu bàn tay của người nọ, tiếp theo thì há miệng to hết cỡ mà cắn xuống.
Hàm răng của Trà Sữa cực kỳ bén nhọn, một ngụm này cắn đến tận xương của người nọ, khiến hắn ta đau đớn khôn cùng, thanh chủy thủ trong tay cũng theo đó mà rớtxuống đất.
"Đồ Tầm Kim Thử chết tiệt!"
Người nọ bị một con chuột cắn đau nên thẹn quá hóa giận, vươn tay tát một cái về phía Trà Sữa.
Đáng tiếc, tốc độ của Tầm Kim Thử vốn dĩ rất nhanh, đặc biệt là tốc độ của Trà Sữa còn nhanh hơn Tầm Kim Thử bình thường không biết bao nhiêu lần, cho nên muốn tránh thoát bàn tay của người nọ là một việc vô cùng dễ dàng.
Trà Sữa né được bàn tay của người nọ đánh tới rồi thì lại chạy xuống đùi hắn ta mà cắn thêm một ngụm nữa.
Trên đường đi đến thành Hoàng Tuyền này, nhóm người Vân Lạc Phong đã gặp phải không biết bao nhiêu là linh thú. Mà tất cả đám linh thú hung tàn kia đều là do một tay Trà Sữa giải quyết.
Mà mỗi lần như vậy, Trà Sữa đều không có sảng khoái mà giết đám linh thú kia. Ngược lại, nó vô cùng thích chơi trò mèo vờn chuột, chơi cho đến khi đám linh thú kia kiệt sức rồi mới chịu động thủ giết chết bọn chúng.
Hiện giờ, nhìn một màn giao chiến giữa người của Thiên Võ Các và Trà Sữa, Lâm Nhược Bạch không khỏi nhớ đến cái chết thảm thiết của đám linh thú đã gặp trên đường đi, tức thì, cô bé lại càng cảm thấy đồng tình và thương hại người nọ của Thiên Võ Các hơn.
Hắn chọc ai không chọc, lại cố tình chọc vào Trà Sữa!
Con chuột kia tuy là bé xíu xiu như lòng bàn tay mà thôi, nhưng tính tình thì còn tàn bạo hơn cả ma đầu. Chọc vào nó, khác nào là muốn có một kết cục sống không bằng chết kia chứ.
Chỉ cần một kiếm này hạ xuống, tiểu mỹ nhân trước mặt này sẽ lập tức đầu mình hai nơi, từ đây về sau, trên đời này cũng không còn người tên là Vân Lạc Phong nữa.
Danh Sách Chương: