Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full) : chương 857 - như thế nào là âm hiểm (2)
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Tiêu Thất Gia (full)
-
Tiêu Thất Gia
Chương 857 - Như thế nào là âm hiểm (2)
Nàng cảm thấy rằng dù mình có dùng hết cả đời cũng không thể bù lại những sai lầm đã làm...
"Ngươi đã làm ta bị thương sao?" Vân Lạc Phong tà tà liếc mặt nhìn Diệp Kỳ, hỏi.
Diệp Kỳ sửng sốt một chút: "Lúc ấy ta... Đã mắng ngươi."
"Nhưng ngươi không gây tổn thương đến ta," Nụ cười bên môi Vân Lạc Phong lười biếng mà tà mị, "Cho nên, ta không thích ngươi, cũng vậy, cũng không chán ghét ngươi."
Diệp Kỳ chợ ngẩn ra, trong lúc nàng đang ngẩn người, bóng dáng thiếu nữ đã đi lên phía trước, từ từ biến mất trong tầm mắt của nàng...
Cho đến giờ phút này Diệp Kỳ mới hiểu được, nguyên nhân Vân Lạc Phong không để cho nghĩa mẫu đuổi nàng ra khỏi gia tộc!
Bởi vì lúc đó mặc dù nàng bị Tiết Nhu Nhi lợi dụng nhưng mà trước giờ chưa từng ám hại đến nàng ấy, cho nên nàng ấy không thích nàng cũng giống vậy không chán ghét nàng...
Diệp Kỳ càng thêm xấu hổ, cúi đầu, không nói được một lời, cho đến khi cửa phòng ở sau người bị mở ra, nàng mới chậm rãi hoàn hồn.
"Kỳ Kỳ, con đừng thấy nha đầu Phong Nhi kia ứng xử không lưu tình, đó là do, nàng sẽ không cho bất luận kẻ nào có cơ hội hại nàng," Quân Phượng Linh vươn tay sờ sờ đầu Diệp Kỳ, nói, "Nếu như một người chưa từng tính toán muốn hại tính mạng nàng, nàng cũng sẽ không làm được chuyện tuyệt tình."
Thế nhân đều nói, Đại tiểu thư phủ Tướng quân ăn chơi thành tánh, tâm ngoan thủ lạt, cái đó là nàng muốn tự bảo vệ mình mà thôi!
Vì mạng sống mà giết người thì có gì sai đâu? Nếu không phải người khác trêu chọc nàng trước, thì làm sao nàng lại đuổi tận giết tuyệt được?
"Nghĩa mẫu..." Hốc mắt Diệp Kỳ đỏ lên, quay đầu nhìn Quân Phượng Linh.
"Con nên thấy may mắn, con đừng làm ra bất luận hành động gì muốn làm hại đến tính mạng nàng ấy, nếu không thì đừng nói là Phong Nhi, ta cũng sẽ không bỏ qua cho con, con có hiểu rõ không?" Ánh mắt Quân Phượng Linh đột nhiên sắc bén, giọng nói cũng không ôn hòa như lúc đầu.
Diệp Kỳ lại cúi đầu: "Ta hiểu..."
Một bên là nghĩa nữ, một bên là nhi tức ruột thịt, ai nặng ai nhẹ, làm sao mà không phân rõ?
"Con cũng mệt mỏi rồi, rở về nghỉ ngơi đi," Sắc mặt Quân Phượng Linh dịu lại, "Sau này, con hãy ở chung cho tốt với Phong Nhi, nàng là đứa bé ngoan, cho dù đối với địch nhân tàn nhẫn như thế nào, cũng sẽ không dùng tâm tư âm hiểm của mình để tổn thương thân nhân."
Chính là bởi vì điểm này, Quân Phượng Linh mới càng thêm thưởng thức Vân Lạc Phong.
Diệp Kỳ không nói thêm câu nào nữa, trong lòng vẫn cực kỳ tán thành với những lời Quân Phượng Linh mới nói, nàng có thể dùng hết tâm tư trên người địch nhân nhưng tuyệt đối không dùng những thứ này đến tổn thương thân nhân của mình...
...
Hôm sau, một mẩu tin tức truyền khắp cả Hoàng Thành.
Vì vậy ngày đó, cả Diệp gia đều có thể nghe được âm thanh kêu rên thê lương của Diệp Thiên Lâm...
Danh Sách Chương: