Truyện Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full) : chương 458 tiền tài không lộ ra ngoài

Trang chủ
Ngôn Tình
Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full)
Chương 458 Tiền tài không lộ ra ngoài
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 458: Tiền tài không lộ ra ngoài
Lâm Thượng Nghĩa đứng lên, tức giận nhìn Trương Đạo Viền, quát hỏi: “Trương đạo trướng, tôi với ông không thù không oán, hòm nay tại sao đưa người đến, làm hại người trong tộc tôi?”
Trương Đạo Viên cũng không ngờ sự việc lại trớ nên thê này, nói: “Gia chủ Lâm, ông hiếu lầm rồi, Chúng tôi không nhăm vào nhà họ Lâm, chí là phụng thiên sự lệnh, đến bắt ma đạo Lý Dục Thần. Nhưng quản gia Lâm không những không giao Lý Dục Thần ra, còn muớn ngăn cản chúng tôi, nên xảy ra xung đột. Chúng tôi cũng không muốn làm thương người khác, xin gia chú lượng thứ”.
“Hừ! Thế này là gọi là không muốn đánh thương người khác?”, Lâm Thượng Nghĩa chỉ vào người bị thương khắp đất.
Trương Đạo Viên hơi hò thẹn, nhưng lúc này không thế khuất phục, nếu không sẽ mất đi uy danh của Long Hò Sơn, ông ta không gánh nổi trách nhiệm này, bèn nói:
“Gia chú Lâm, chúng tôi làm theo thiên sư lệnh bắt người, đã nói hết nước hết cái, các ông muốn ngăn cản, chỉ có thê coi là người cùng ma đạo. Nếu ông không phục, có thế đến phủ Thiên Sư cáo trạng”.
Lâm Thượng Nghĩa cười lạnh lùng nói: “Muốn đó tội cho người khác, lo gì thiếu chứng cứ! Tôi muốn hỏi, Lý Dục Thần đã làm chuyện thương thiên hại lý gì, mà các ông nói cậu ta là ma đạo?”
Trương Đạo Viên nói: “Thiên SƯ ban lệnh, tự có lý của ông ấy”.
“Ha ha ha, hay cho câu tự có lý của ông ta!”, Lâm Thượng Nghĩa cười lớn: “Tòa án nhân gian xử án, còn phải có hồ sơ, còn phải thấm vấn công khai, bắt người cũng phải có lệnh bắt, các ông thì hay rồi, một câu tự có lý, thi có thế vô pháp vô thiên sao? ông trời trên cao, Long Hổ Sơn các ông còn có thể cao hơn trời sao? Phú Thiên Sư còn lớn hơn pháp luật?”
Lâm Thượng Nghĩa nói hai câu này rất
nghiêm trọng, cũng nói đến điềm chính.
Trương Đạo Viến khõng dám không đáp, cũng không dám đáp bừa, liền nhìn sang Mao Khuê Sinh.
Mao Khuê Sinh tó vé mặt kiêu ngạo, nhưng vấn đề này, ông ta cũng phải trả lời trực diện, nếu không truyền ra ngoài, phú Thiên Sư lấy thế ép người, thi rất khó nghe.
“Được, tôi nói với ông, Lý Dục Thần tu luyện ma công, xông vào nhà họ Viên ớ Tiền Đường, đánh thương Viên Thế Kiệt cháu của Viên Thọ Sơn. Viên Thọ Sơn đưa cháu trai đến Long Hổ Sơn xin chữa bệnh, chúng tôi đã kiểm tra rõ, Viên Thế Kiệt bị ma công đánh thương, tâm hồn tổn thương nặng, chứng cứ xác thực, vì vậy, phú Thiên Sư mới phát thiên sư lệnh, muốn bắt Lý Dục Thần”.
Lâm Thượng Nghĩa nghe xong liền hỏi: “Lý Dục Thần đánh thương Viên Thế Kiệt, là đích thân vị đạo trưởng này nhìn thấy sao?”
Mao Khuê Sinh nói: “Đương nhiên không phải. Nếu tôi ớ hiện trường, đáu thế dung túng hắn làm điều ác?”
“Vậy làm sao ông chắc chắn Viên Thế
Kiệt bị thương là do Lý Dục Thần gây ra?”
“Việc này…”, Mao Khuê Sinh nhất thời ngạc nhiên: “Viên Thọ Sơn tận mắt nhìn thấy, chính miệng kể lại, trên dưới nhà họ Viên rất nhiêu người có thê làm chứng!”
Lâm Thượng Nghĩa cười lớn: “Thật nực cười, nực cười! Đường đường phủ Thiên Sư, lại không phân đúng sai như vậy, lời cúa một phía nhà họ Viên, thì đã định tội người ta!”
Mao Khuê Sinh nổi giận: “ông dám phí báng thiên sư?”
Lâm Thượng Nghĩa lắc đầu, biết nói nhiều cũng vô ích, đám người này tự xưng là người trong chính đạo, một khi đã nhận định ai là ma đạo, thì khó mà tha cho, bèn nói:
“Tôi chí là một người bình thường, không dám phỉ báng thiên sư, nhưng tôi nghĩ thiên sư cũng không thể lớn hơn thiên đạo, chúng ta cũng phải tìm nơi nói lý. Các ông muốn bảt Lý Dục Thần, cậu ta không có nhà, đợi cậu ta quay vẽ, đích thân tôi cùng cậu ta đến phủ Thiên Sư, nói rõ ràng với các ông, như vậy được rồi chứ?”
Trương Đạo Viến định nói như vậy rất tốt, bống nghe phía sau có người nói: “Làm sao chúng tôi tin được ông? Chang may ông báo tin cho Lý Dục Thần, để cậu ta chạy thi sao?”
Người lẽn tiếng vắn là ông lão mù lưng gù.
Trương Đạo Viên cứ cảm thấy người này có vấn đề, nhưng lúc này không tiện hỏi, hơn nữa lão ta nói cũng không sai.
Lâm Thượng Nghĩa cười lạnh lùng nói: “Rất đơn giản, tôi đi cùng các ông, đến Thiên Tinh Quan, hay là phú Thiên Sư, tùy các ỏng. Lý Dục Thần quay về, chắc chắn sẽ đi tìm tôi”.
Trương Đạo Viên nhìn sang Mao Khuê Sinh, Mao Khuê Sinh gật đầu nói: “Được, vậy tin ông một lần, chúng ta đến Thiên Tinh Quan đợi”.
Lâm Thượng Nghĩa nhìn những người bị thương dưới đất một cái, buồn than một tiếng, nói với vệ sĩ: “Các cậu đừng lo cho tôi, lập tức thông báo cho Thanh Thu, báo về xử lý. Ngoài ra, thông báo cho cậu Lý, nói, tôi đến
Thiên Tinh Quan làm khách, bảo cậu ta đừng lo lắng”.
Thực ra Lâm Thượng Nghĩa cũng không rõ rốt cuộc Lý Dục Thần có vấn đề hay không, chẳng may sứ dụng ma cỏng gì thật, bị phủ Thiên Sư nãm đãng chuôi, sợ rang sẽ rảc rối.
Cho nên trong lời nói của ông cụ có dụng ý, bảo rằng đừng lo lắng, nghĩa là báo Lý Dục Thần thấy không ốn thì bó chạy, một ông lão phàm trân như ông cụ, phủ Thiên Sư cũng sẽ không làm gì ông cụ.
Dặn dò xong, Lâm Thượng Nghĩa liền cùng Trương Đạo Vièn và Mao Khuê Sinh đến Thiên Tinh Quan.
Lý Dục Thần rời khỏi Long Hố Sơn, vốn đi thẳng về thành phố Hoà, lúc qua đường trên không trung thành phố Mai, bổng nhìn xuống nước sông Phúc Xuân cuồn cuộn, thấp thoáng có tiếng rồng gầm.
Liền giáng xuống kim quang, đáp xuống bên sông.
Thì ra là Nghiêm cần đang luyện công
bên sông.
Chỉ thấy trong tay Nghiêm Cấn cầm một cây bút, thân bút trắng tinh lóng lánh như ngọc.
Nghiêm cấn ngưng thân tĩnh khí, nhẹ nhàng vung lên với mặt sông, trong thân thức liền nghĩ đến một tiếng rồng gầm, còn trên mặt sông nổi lên sóng lớn.
Lý Dục Thần bất giác lắc đầu, đi đến vó vai Nghiêm cẩn.
Nghiêm cấn sợ giật mình, quay đầu nhìn là Lý Dục Thân, vui mừng nói: “Anh rể! Anh về rồi ư?”
Lý Dục Thần cười nói: “Cũng may tôi vè xem xem, đâu có ai luyện công như cậu!”
Nghiêm cẩn khó hiếu nói: “Em luyện sai rồi ư?”
“Sai thì không sai, chí là tiếng động quá lớn”, Lý Dục Thần nói: “Cậu có biết dân gian có một câu, là tiền tài không lộ ra ngoài không?”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Ss Tần.
Bạn có thể đọc truyện Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full) Chương 458 Tiền tài không lộ ra ngoài được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close