Truyện Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full) : chương 493 vốn cùng một gốc

Trang chủ
Ngôn Tình
Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full)
Chương 493 Vốn cùng một gốc
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 493: Vốn cùng một gốc
Tạ bà bà kỉnh ngạc: “Tại sao cậu Lý lại nói vậy?”
“Làm xong chuyện ở đây, tôi sẽ đi diệt phái Âm Sơn”.
Lý Dục Thần nói nhẹ tựa lông hồng, đơn giản như nói chuyện chốc nữa tôi sẽ lên trấn ăn bữa cơm vậy.
Tạ bà bà đầu tiên là ngẩn người, sau đó, lên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Tạ Hồng Yên bên cạnh cười lạnh lùng nói: “Kẻ ngốc nói mơ! Phái Âm Sơn là nơi thế nào, anh tưởng anh là chân tiên Côn Luân chắc? Nói diệt là diệt hả!”
Lý Dục Thần nói: “Cô nói đúng rồi, tôi đến từ Côn Luân”.
Tạ Hồng Yên trừng mắt nhìn anh, coi thường nói: “Không biết xấu hổ!”
Tạ bà bà lắc đầu thở dài nói: “Cậu Lý, không phải tôi coi thường cậu, thanh niên ghét cái ác như thù, một lòng nhiệt huyết, là chuyện tốt, nhưng cũng phải thực tế một chút, những lời ba hoa bốc phét, bớt nói thì hơn. Tôi biết cậu có dị thuật, cao nhân lớn gan, nhưng phái Âm Sơn không phải là môn phái nhỏ bình thường. Nếu
cậu không chê phiền, tôi xin nói về lai lịch của phái Âm Sơn cho cậu”.
Lý Dục Thần không thể hiện gì, nói: “Tùy bà, bà nói xem”.
Thái độ của anh khiến các cô gái trẻ bên cạnh vô cùng tức giận, dều quát nói: “Anh có thái độ gì thế hả, có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ thú!”
“Bà bà, đừng nhiều lời với anh ta, để anh ta đến Âm Sơn, tôi muốn xem anh ta lấy gì diệt Âm Sơn!”
“Đúng thế, cuồng đồ như này, tự tìm cái chết, việc gì phải ngăn cản!”
Tạ bà bà chống nạng đập mâỳ cái xuống đất, các cô gái liền ỉm miệng.
Tạ bà bà nhường sang một bên, nói: “Mời cậu Lý!”
Tạ Hồng Yên vội nói: “Bà bà, Bách Hoa Lầu có lúc nào từng cho đàn ông lạ vào?”
Tạ bà bà nói: “Không cho cậu ta vào, các cô ai giải huyệt cho Hồng Lăng?”
Tạ Hồng Yên nhất thời không biết nói gì, vẻ mặt không cam tâm, hằm hằm trừng mắt nhìn Lý Dục Thần một cái.
cậu không chê phiền, tôi xin nói về lai lịch của phái Âm Sơn cho cậu”.
Lý Dục Thần không thể hiện gì, nói: “Tùy bà, bà nói xem”.
Thái độ của anh khiến các cô gái trẻ bên cạnh vô cùng tức giận, dều quát nói: “Anh có thái độ gì thế hả, có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ thú!”
“Bà bà, đừng nhiều lời với anh ta, để anh ta đến Âm Sơn, tôi muốn xem anh ta lấy gì diệt Âm Sơn!”
“Đúng thế, cuồng đồ như này, tự tìm cái chết, việc gì phải ngăn cản!”
Tạ bà bà chống nạng đập mâỳ cái xuống đất, các cô gái liền ỉm miệng.
Tạ bà bà nhường sang một bên, nói: “Mời cậu Lý!”
Tạ Hồng Yên vội nói: “Bà bà, Bách Hoa Lầu có lúc nào từng cho đàn ông lạ vào?”
Tạ bà bà nói: “Không cho cậu ta vào, các cô ai giải huyệt cho Hồng Lăng?”
Tạ Hồng Yên nhất thời không biết nói gì, vẻ mặt không cam tâm, hằm hằm trừng mắt nhìn Lý Dục Thần một cái.
cậu không chê phiền, tôi xin nói về lai lịch của phái Âm Sơn cho cậu”.
Lý Dục Thần không thể hiện gì, nói: “Tùy bà, bà nói xem”.
Thái độ của anh khiến các cô gái trẻ bên cạnh vô cùng tức giận, dều quát nói: “Anh có thái độ gì thế hả, có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ thú!”
“Bà bà, đừng nhiều lời với anh ta, để anh ta đến Âm Sơn, tôi muốn xem anh ta lấy gì diệt Âm Sơn!”
“Đúng thế, cuồng đồ như này, tự tìm cái chết, việc gì phải ngăn cản!”
Tạ bà bà chống nạng đập mâỳ cái xuống đất, các cô gái liền ỉm miệng.
Tạ bà bà nhường sang một bên, nói: “Mời cậu Lý!”
Tạ Hồng Yên vội nói: “Bà bà, Bách Hoa Lầu có lúc nào từng cho đàn ông lạ vào?”
Tạ bà bà nói: “Không cho cậu ta vào, các cô ai giải huyệt cho Hồng Lăng?”
Tạ Hồng Yên nhất thời không biết nói gì, vẻ mặt không cam tâm, hằm hằm trừng mắt nhìn Lý Dục Thần một cái.
cậu không chê phiền, tôi xin nói về lai lịch của phái Âm Sơn cho cậu”.
Lý Dục Thần không thể hiện gì, nói: “Tùy bà, bà nói xem”.
Thái độ của anh khiến các cô gái trẻ bên cạnh vô cùng tức giận, dều quát nói: “Anh có thái độ gì thế hả, có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ thú!”
“Bà bà, đừng nhiều lời với anh ta, để anh ta đến Âm Sơn, tôi muốn xem anh ta lấy gì diệt Âm Sơn!”
“Đúng thế, cuồng đồ như này, tự tìm cái chết, việc gì phải ngăn cản!”
Tạ bà bà chống nạng đập mâỳ cái xuống đất, các cô gái liền ỉm miệng.
Tạ bà bà nhường sang một bên, nói: “Mời cậu Lý!”
Tạ Hồng Yên vội nói: “Bà bà, Bách Hoa Lầu có lúc nào từng cho đàn ông lạ vào?”
Tạ bà bà nói: “Không cho cậu ta vào, các cô ai giải huyệt cho Hồng Lăng?”
Tạ Hồng Yên nhất thời không biết nói gì, vẻ mặt không cam tâm, hằm hằm trừng mắt nhìn Lý Dục Thần một cái.
Lý Dục Thần mỉm cười, theo Tạ bà bà đi qua cống chào, đi vào trong sơn trang Bách Hoa.
ở một căn nhà trong đó, Lý Dục Thần nhìn thấy Tạ Hồng Lăng bị anh điểm huyệt, còn có Lam Điền.
Lam Điền vừa nhìn thấy Lý Dục Thần, vui mừng nhảy lên, gọi: “Chú Lý! Cháu biết ngay chú sẽ đến mà!”
Lý Dục Thần xoa đầu Lam Điền, nói: “Con bé này, không phải bảo cháu ở nhà đợi sao, sao lại ra ngoài chạy lung tung rồi?”
Lam Điền lẽ lưỡi nói: “Cháu sợ chị Hồng Lăng bị rắn cắn”.
Lý Dục Thần cười nói: “Người ta là chuyên gia nuôi rắn, đâu thề bị rắn cắn?”
Nói xong, điểm mấy cái lên người Tạ Hồng Lăng.
Huyệt đạo của Tạ Hồng Lăng được giải, ngồi lên từ trên giường, quỳ xuống trước mặt Tạ bà bà nhận tội: “Bà bà, Hồng Lăng không thể trông coi Tiểu Thanh, ngộ thương dân chúng trên trấn, xin bà bà trách tội!”
Tạ bà bà nói: “Tôi đã biết chuyện này rồi, cũng may có cậu Lý đã cứu tính mạng dân
Lý Dục Thần mỉm cười, theo Tạ bà bà đi qua cống chào, đi vào trong sơn trang Bách Hoa.
ở một căn nhà trong đó, Lý Dục Thần nhìn thấy Tạ Hồng Lăng bị anh điểm huyệt, còn có Lam Điền.
Lam Điền vừa nhìn thấy Lý Dục Thần, vui mừng nhảy lên, gọi: “Chú Lý! Cháu biết ngay chú sẽ đến mà!”
Lý Dục Thần xoa đầu Lam Điền, nói: “Con bé này, không phải bảo cháu ở nhà đợi sao, sao lại ra ngoài chạy lung tung rồi?”
Lam Điền lẽ lưỡi nói: “Cháu sợ chị Hồng Lăng bị rắn cắn”.
Lý Dục Thần cười nói: “Người ta là chuyên gia nuôi rắn, đâu thề bị rắn cắn?”
Nói xong, điểm mấy cái lên người Tạ Hồng Lăng.
Huyệt đạo của Tạ Hồng Lăng được giải, ngồi lên từ trên giường, quỳ xuống trước mặt Tạ bà bà nhận tội: “Bà bà, Hồng Lăng không thể trông coi Tiểu Thanh, ngộ thương dân chúng trên trấn, xin bà bà trách tội!”
Tạ bà bà nói: “Tôi đã biết chuyện này rồi, cũng may có cậu Lý đã cứu tính mạng dân
chúng, nếu không, chúng ta đúng là trăm chết cũng chưa chuộc hết tội! Cậu Lý không giết cô đã là khai ân rồi, cô còn không mau cảm ơn cậu Lý đi!”
Tạ Hồng Lăng khẽ bái lạy Lý Dục Thần, nói: “Cảm ơn cậu Lý!”
Lý Dục Thần không nhận, nói: “Cảm ơn thì thôi đi, chỉ mong sau này các cô lo tốt cho mình đã”.
Tạ Hồng Yên phía sau bất mãn càm ràm: “Hừ, không biết tốt xấu!”
Mâỳ trăm đệ tử Bách Hoa Cốc thấy thái độ của Lý Dục Thần, cũng đêu tức giận bất bình.
Lý Dục Thần tỏ vẻ không có gì.
Tạ bà bà mời Lý Dục Thần sang phòng khách uống trà.
Sau đó nói với anh chuyện quá khứ liên quan đến phái Âm Sơn.
“Tổ sư gia của phái Âm Sơn tên là Âm Vô Cực, tự lấy hiệu là lão tổ Âm Sơn”.
Lúc Tạ bà bà nói đến người này, vẻ mặt coi thường.
“Hừ, lão tổ chó chết!”, bà ta mằng nói: “Người sáng lập thực sự của phái Âm Sơn là tán
tu Côn Luân, Tạ Ngũ ương. Tám trăm nám trước, Tạ Ngũ ương chu du thiên hạ, đến vùng Nam Hoang, phát hiện ra bí cảnh đầm hoang, bèn định cư ở Âm Sơn, sáng lập phái Âm Sơn.
Âm Vô Cực vốn là đệ tử của ông ta, vẫn luôn đi theo bên cạnh ông ta, được ông ta vô cùng tin tưởng. Không ngờ đó là một tên lang sói vô lương tâm! Nhân lúc Tạ Ngũ ương bế quan độ kiếp, đã làm hỏng đạo cơ nguyên thần của ông ta. Sau khỉ Tạ Ngũ ương qua đời, Âm Vô Cực đã bá chiếm Âm Sơn, tự xưng là lão tổ Âm Sơn. Những người đến sau cho rằng phái Âm Sơn là do ông ta sáng lập”.
“Tạ Ngũ ương có một cô con gái, tên là Tạ Lăng Tiêu, vì báo thù cho bố, đã đại chiến với Âm Vô Cực ba ngày ba đêm. Vốn dĩ tu vỉ của bà ấy và Âm Vò Cực ngang ngửa nhau, không ngờ Âm Vô Cực không biết học ở đâu ma công, cuối cùng bà ấy thất bại bỏ chạy”.
“Sau đó, bà ấy tìm một ngọn núi khác ở đầm hoang, cũng gọi là Âm Sơn, là muốn đối kháng với Âm Vô Cực, để phát huy truyền thống Âm Sơn chân chính. Nhưng dù sao bà ấy cũng chỉ là phụ nữ, đã đấu với Âm Vô Cực cả đời, cuối cùng không thể thành công. Người đời chỉ biết Âm Sơn nơi mà Âm Vô Cực ở, còn Âm Sơn của bà ấy ở gọi là Tiểu Âm Sơn. Bất đắc dĩ, bà
ấy lập môn phái khác, sáng lập ra Bách Hoa Cốc”.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Ss Tần.
Bạn có thể đọc truyện Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full) Chương 493 Vốn cùng một gốc được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Rể Ngoan Giá Đáo - Lý Dục Thần (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close