Truyện Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Cùng Bá Tổng Tương Lai HE Rồi - Tùng Tước Chiếu : chương 32

Trang chủ
Xuyên Không
Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Cùng Bá Tổng Tương Lai HE Rồi - Tùng Tước Chiếu
Chương 32
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Sau khi tắm rửa xong, Chử Duyên ngồi xếp bằng trên ghế, nhìn chằm chằm trang giấy trước mặt mình mà lâm vào trầm tư.

Trước mặt cậu là một tờ bảng biểu. Đó là bảng biểu do cậu vẽ dựa trên thống kê theo thành tích các bài kiểm tra từ lớn đến bé của Dương Lưu Thanh trong hai năm học cấp ba qua, cùng với sự kiện mất trộm trong trường mà cậu tìm thấy được.

Trên diễn đàn trường có một bài tổng hợp vật bị mất cần tìm lại. Chử Duyên cẩn thận kiểm tra một lượt, phát hiện thời gian bị mất của một ít vật có chút giống nhau, hầu như đều trong vòng một tuần sau khi kết thúc kỳ kiểm tra. Hơn nữa, địa điểm mất đồ cũng có chút chỗ giống nhau, hầu hết là ở ký túc xá, hoặc là gần khu dạy học ——

Nghĩ đến thời gian Vương Mai bị mời đến trường mà cậu đã dò hỏi, cũng vào khoảng không bao lâu sau kỳ kiểm tra. Chử Duyên lớn mật nghĩ ra một giả thiết.

Cậu vẽ bảng biểu tổng hợp tin tức cậu thu thập được, rồi sau đó phát hiện quả nhiên ba vấn đề này đều xuất hiện giao thoa như cậu phỏng đoán.

Chử Duyên nghĩ đến điện thoại bị mất của bạn nữ lớp bên. Hôm đó là ngày đại hội thể thao, nếu nói có quan hệ với Dương Lưu Thanh chỗ nào thì chính là hôm đó Dương Lưu Thanh bị loại trong hạng mục chạy 1500m.

Cậu nghĩ, giả sử Dương Lưu Thanh thật sự trộm đồ vật, vậy thì nguyên nhân hắn trộm đồ hẳn là do tâm trạng không tốt.

Khoảng một tuần sau khi kết thúc kỳ kiểm tra, trên cơ bản thì cũng đã công bố thành tích. Mà điểm bị Chử Duyên đưa vào phạm vi đáng ngờ là dường như thời gian chúng bị mất đều trùng khớp với lúc Dương Lưu Thanh làm bài được kết quả không tốt —— tụt xếp hạng trên diện rộng, hoặc là hắn có môn có điểm trung bình thấp hơn rất nhiều so với kỳ kiểm tra trước trong năm.

Mà thông qua việc so sánh phiếu điểm gần đây, Chử Duyên có một phát hiện khác.

Đó chính là thành tích của lần kiểm tra này của Dương Lưu Thanh khá tốt, tiến bộ rất lớn, vào được top 100 toàn khối, trong lớp cũng tiếp cận được mười hạng đầu.

Nếu không có cậu cùng Hoắc Kiệu thì lần này Dương Lưu Thanh sẽ là người tiến bộ xếp hạng nhiều nhất trong lớp.

Phát hiện điểm này, Chử Duyên không khỏi nhíu mày. Cậu nghĩ đây là lý do Dương Lưu Thanh đăng bài sao?

Như vậy, đến tột cùng là vì sao Dương Lưu Thanh lại chán ghét cậu như vậy, có quan hệ gì với chuyện nguyên thân bị tra ra việc trộm đồ hồi lớp 10 sao?

Chử Duyên hơi đau đầu. Cậu cảm thấy bây giờ cậu đang suy đoán hành vi của Dương Lưu Thanh bằng ác ý lớn nhất. Tầm nhìn của cậu dừng lại trên thời khoá biểu trong trường, sau khi trầm mặc thật lâu, Chử Duyên đưa ra một quyết định.

Cậu muốn cược một phen.

Nếu Dương Lưu Thanh thật sự vì chán ghét cậu nên mới đi đăng bài, vậy thì có lẽ cậu có thể cho Dương Lưu Thanh càng ghét cậu thêm một tí?



Thời tiết tháng sáu càng ngày càng nóng nực. Tiếng ve kêu ngoài cửa sổ vang lên một tiếng rồi lại một tiếng, phảng phất sẽ vĩnh viễn không ngừng lại.

Vừa vượt qua kỳ kiểm tra, các bạn học đều lơi lỏng không ít. Có không ít người không thể chống lại sự mệt mỏi, trong tiếng ve kêu phảng phất như vô tận mà mơ màng sắp ngủ.

Đang là tiết đầu tiên sau giờ ngọ*, dù giáo viên trên bục giảng đã cố hết sức làm cho giọng nói của mình vang dội hơn, nhưng ông vẫn nhìn thấy có học sinh đang gục đầu.



Ông bất đắc dĩ mà thở dài. Sau khi uống một ngụm nước, ông hỏi đám học sinh một bài luyện tập trên sách giáo khoa.

“Ai biết làm bài này?”

Rồi sau đó ông liền nhìn thấy hàng sau cùng trong phòng học có một bàn tay giơ lên rất mau.

“Tốt lắm.” Thầy giáo tự an ủi mình trong lòng, ít nhất cuối cùng còn có một người chuyên tâm nghe mình giảng bài.

Vì thế ông lại kêu tên Chử Duyên lần thứ năm.

—— Đây là lần thứ tám Chử Duyên giơ tay lên trong tiết này, và là lần thứ năm bị thầy giáo kêu trả lời câu hỏi.

Không chỉ là trong tiết này, từ sáng sớm hôm nay Chử Duyên đã sửa lại thói quen bình thường yên lặng nghe giảng bài hoặc là chính mình ở dưới lặng lẽ làm bài trong tiết học, bắt đầu nghiêm túc phối hợp tích cực với các thầy cô trong mỗi tiết học.

Các thầy cô kêu làm gì thì làm đó, có câu hỏi liền giơ tay, hơn nữa còn giơ mau hơn người khác.

Vào lúc Chử Duyên đứng lên trả lời câu hỏi, Hoắc Kiệu chống cằm, lười nhác liếc cậu một cái.

Ban đầu hắn còn cảm thấy có phải Chử Duyên uống lộn thuốc rồi hay không, nhưng sau khi trải qua cả buổi sáng độc hại, Hoắc Kiệu đã thấy quen rồi.

Tựa như Tần Mạc cùng Tiêu Trình Trình, lúc Chử Duyên trả lời câu hỏi lần đầu tiên, hai người còn sẽ thấy lạ mà quay đầu lại xem, bây giờ cũng đã thấy nhiều không trách, chính mình tự ngủ.

Chỉ là Hoắc Kiệu không có chất lượng giấc ngủ tốt như bọn họ, lại bị Chử Duyên làm cho không còn buồn ngủ nữa. Hắn mở sách giáo khoa ra, rất có hứng thú mà nghĩ xem Chử Duyên đang tính làm gì.

......

“Trả lời không tồi!”

Thầy giáo nghe Chử Duyên trả lời xong thì gật đầu liên tục, không keo kiệt ngôn từ mà khen cậu lần nữa.

Đây là lần thứ n Chử Duyên nhận được khích lệ từ giáo viên. Trước khi ngồi xuống, Chử Duyên lặng lẽ liếc nhìn hàng phía trước trong phòng học, quả nhiên thấy được bóng lưng căng chặt của Dương Lưu Thanh.

—— Đây là một phát hiện khác trong hôm nay của Chử Duyên.

Cậu phát hiện Dương Lưu Thanh học tập rất nghiêm túc, ít nhất đi học cũng không ngủ gà ngủ gật, mỗi tiết học đều nghiêm túc nghe giảng. Cũng bởi vì thế nên mỗi lần giáo viên khích lệ Chử Duyên, hắn đều sẽ làm ra chút phản ứng như thế.

Chử Duyên không khỏi nghĩ, hôm nay cậu kích thích như vậy đủ chưa nhỉ, rốt cuộc Dương Lưu Thanh có hành động gì hay không?

Nếu Dương Lưu Thanh không có hành động gì, thế thì có lẽ suy đoán của cậu sai rồi.

Trước khi có được kết quả, tất thảy đều là không biết.



Tiết thứ hai vào buổi chiều là tiết thể dục.

Đối với chương trình học thể dục mỗi tuần chỉ có một tiết, các bạn học đều rất nhiệt tình.

Sau khi điểm danh xong, giáo viên thể dục kêu Lục Khải Thanh dẫn dắt mọi người chạy vòng quanh sân thể dục.

Tổng cộng chạy ba vòng. Sau khi chạy xong, giáo viên tuyên bố có thể tự do hoạt động hạng mục mình chọn, mọi người đều hoan hô một tiếng.

Trường Trung học số 7 có một cái sân vận động trong nhà rất lớn, bên trong có bóng rổ, bóng chuyền, cầu lông, bóng bàn, tennis và các hạng mục vận động trên sân khác.

Giáo viên thể dục sợ mọi người ở bên ngoài sẽ bị cảm nắng nên dẫn mọi người đến sân vận động trong nhà.

Học kỳ này Chử Duyên chọn bóng bàn. Cậu đánh mấy trận với Tiêu Trình Trình trước, rồi sau đó nói chính mình muốn đi qua bên sân bóng rổ nhìn thử, kêu một bạn học khác thay vào vị trí của mình.

Bọn Hoắc Kiệu đang chơi bóng rổ.

Lúc Chử Duyên đi qua thì phát hiện ngoại trừ người chọn bóng rổ, xung quanh còn có không ít bạn học vây quanh, thậm chí còn có người hình như ở lớp khác cũng đang học thể dục tới vây xem.

Thế cho nên không khí ở sân bóng rổ nhiệt liệt hơn hẳn các sân khác, mỗi lần chạm vào bóng đều sẽ có một trận âm thanh ủng hộ vang lên.

Chử Duyên chỉ nhìn thoáng ra trên sân bóng rổ, sau đó liền nhìn quanh bốn phía.

—— Dương Lưu Thanh chọn học bóng rổ.

Chử Duyên thấy Dương Lưu Thanh ở trên một loạt ghế gần sân bóng rổ. Người hắn hơi cong về phía trước, nhìn chằm chằm sân thi đấu bằng ánh mắt rất nóng bỏng.

Một lúc sau trong đội của Tần Mạc có người phạm quy nên bị phạt, Chử Duyên thấy Dương Lưu Thanh rất vội vàng đứng lên hô với Tần Mạc: “Chọn tao này Tần Mạc, tao lên tao lên!”

Tần Mạc hơi do dự mà liếc hắn một cái, cũng gân cổ lên hỏi: “Mày được không?”

“Không thành vấn đề!” Dương Lưu Thanh nói.

Tần Mạc liền ngoắc tay với hắn, “Vậy mày tới!”

Dương Lưu Thanh thực kích động mà đi vào ngay, thoạt nhìn rất thích bóng rổ.

“Chỉ là vận khí của cậu ta không tốt lắm.” Chử Duyên nghĩ thầm.

Đối thủ của hắn có Hoắc Kiệu.

Cũng không biết có phải Hoắc Kiệu cố ý đoạt bóng hay không, dù sao thì dường như Dương Lưu Thanh chưa đụng tới bóng được vài lần, luôn bị Hoắc Kiệu đoạt.

Chử Duyên nhìn đều thấy đồng tình với hắn.

Tần Mạc buồn bực “A” một tiếng. Sau khi bị Hoắc Kiệu hợp tác với Lục Khải Thanh úp được vài quả bóng, huấn luyện viên lâm thời đảm nhiệm việc mang đội bóng này cũng nhìn không được mà hô tạm dừng.

Dương Lưu Thanh mang theo vẻ mặt u ám ra đi tới. Huấn luyện viên cùng Tần Mạc thương lượng một chút, cuối cùng vẫn quyết định thay đổi người.

......

Hoắc Kiệu thấy nóng. Hắn kéo cổ áo vận động lên, lập tức khiến cho một trận hét chói tai vang lên.

Lục Khải Thanh vỗ hắn một cái, giọng điệu ghét bỏ, “Được ghê ha, mày là chim công đực xoè đuôi* à?”



Hoắc Kiệu: “...... Mày có bệnh à?”

Lục Khải Thanh chua lè mà hừ một tiếng, làm như bại hoại nói: “Nhìn thấy bạn nữ tóc dài xinh đẹp nhất bên kia không, hoa khôi lớp mười ba đấy, cô ấy vẫn luôn nhìn mày.”

Hoắc Kiệu: “......”

Hắn hơi nhíu mày, âm thanh hời hợt: “Không có hứng thú.”

Lục Khải Thanh “Chậc” một tiếng, “Thật là chú cô sinh* nha anh trai.”



Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên những người vây xem xung quanh bộc phát ra một trận ồn ào, còn kèm theo cả tiếng huýt sáo. Hoắc Kiệu giương mắt lên nhìn, liền nhìn thấy được một nữ sinh tóc dài trông rất xinh đẹp đang ngượng ngùng cầm một chai nước đi tới chỗ mình ——

“Chào cậu nha Hoắc Kiệu,” nữ sinh đưa nước cho hắn, giọng nói thực ngọt, “Cậu muốn uống nước không?”

Hoắc Kiệu nhíu mày, vừa lễ phép vừa xa cách nói tiếng: “Cảm ơn.”

Hắn giương mắt nhìn xung quanh, sau đó cười một tiếng không rõ ràng mấy, “Nhưng tôi có nước rồi.”

......

Chử Duyên đang trợn to mắt cùng hóng chuyện với quần chúng vây xem, đột nhiên liền thấy Hoắc Kiệu đi tới chỗ mình.

Chử Duyên: “?”

Cậu mờ mịt nhìn Hoắc Kiệu lấy đi chai nước khoáng trong tay cậu. Nam sinh cao gầy rũ mắt nhìn cậu, giọng điệu thực nhẹ nhàng hỏi: “Cho tôi hửm?”

Chử Duyên há miệng thở dốc. Chìm trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, cậu rất thức thời mà không nói ra câu “Không phải”.

Hoắc Kiệu liền khẽ cười một cái, vặn nắp chai ra rồi uống.

Chử Duyên: “......”

Cậu thầm nghĩ thực xin lỗi nha Tiêu Trình Trình, lát nữa liền mua một chai khác cho cậu.

Hoa khôi lớp mười ba có diện mạo thật xinh đẹp thấy một màn như vậy liền biết Hoắc Kiệu từ chối mình.

Cô đỏ mặt mỉm cười, nắm chặt cái chai rồi ra sân bóng rổ. Giữa tiếng an ủi của bạn bè, cô lắc đầu, sau đó liền cùng bạn bè rời khỏi sân bóng rổ.

Chử Duyên nhìn bóng dáng của mấy cô, trong lòng hơi mờ mịt. Cậu nghĩ Hoắc Kiệu thật là kỳ lạ, hắn không uống chai nước vừa thấy đã biết là loại đắt tiền mà bạn nữ xinh đẹp kia đưa cho, lại chạy tới đây uống chai nước loại 5 đồng 1 chai này của cậu.

Cậu không khỏi nhìn thoáng qua Hoắc Kiệu.

Lúc Hoắc Kiệu uống nước thì sẽ hơi ngửa đầu, cổ hắn thon dài trắng nõn, hầu kết phập phồng theo động tác uống nước, trông rất gợi cảm.

Chử Duyên hơi buồn rầu. Cậu nghĩ chẳng lẽ thật sự ngoại trừ Tô Niệm Thanh thì Hoắc Kiệu không để mắt tới ai sao?

Vậy có phải là cậu nên tiếp tục kế hoạch tác hợp bọn họ không?

Nhưng mà, nếu muốn làm cho hai người bọn họ ở bên nhau thì trừ việc cậu phải dùng sức ở bên Hoắc Kiệu này, cậu còn cần phải đi làm ảnh hưởng đến Tô Niệm Thanh mới được. Chuyện này cũng khó quá......

Hoắc Kiệu uống được mấy ngụm rồi trả chai nước lại cho Chử Duyên ngay.

“Cảm ơn.” Hắn nói.

Chử Duyên lắc đầu, “Không có gì.”

Thời gian nghỉ ngơi kết thúc rất mau, Hoắc Kiệu đi lên sân bóng rổ một lần nữa.

Lúc này Chử Duyên mới phát hiện đội của bọn Tần Mạc đổi người rồi, Dương Lưu Thanh đã bị thay thế.

......

Dương Lưu Thanh đứng bên cạnh sân bóng rổ, sắc mặt hắn âm trầm mà nhìn chằm chằm trong sân. Đến lúc tầm nhìn của hắn rơi lên trên người Hoắc Kiệu, bàn tay đang rũ xuống ngang quần bị dùng sức nắm chặt lại.

Hắn lại quay đầu nhìn thoáng qua Chử Duyên vừa nãy mới nói chuyện cùng Hoắc Kiệu.

Chử Duyên một tay cầm chai nước, đang rất chăm chú nhìn xem trận đấu.

Ánh mắt của Dương Lưu Thanh trầm xuống, hắn xoay người đi ra ngoài.

Rất cảm ơn các bảo bối, tôi sẽ nỗ lực! Chụt =3=

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Cùng Bá Tổng Tương Lai HE Rồi - Tùng Tước Chiếu

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Tùng Tước Chiếu.
Bạn có thể đọc truyện Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Cùng Bá Tổng Tương Lai HE Rồi - Tùng Tước Chiếu Chương 32 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Cùng Bá Tổng Tương Lai HE Rồi - Tùng Tước Chiếu sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close