"Đây cũng là dịp để cậu có thêm một trải nghiệm mới".
Ơ?
Trương Minh Vũ càng hoang mang hơn.
Sao thấy cái gì Long Tam cũng biết vậy nhỉ.
Trải nghiệm?
Cái nơi khỉ ho cò gáy này có gì hay mà trải với chả nghiệm?
Ánh mắt Trương Minh Vũ đầy mờ mịt.
Chưa đợi anh nghĩ nhiều, Long Tam tiến về phía trước và đứng ở lề đường.
Trương Minh Vũ đành đi theo.
Anh nhìn xung quanh, đây là một nơi rất vắng vẻ.
Dọc đường đi chẳng có lấy một chiếc xe!
Bầu trời bị che phủ bởi mây đen.
Dường như nó đang báo hiệu điều gì...
Trương Minh Vũ thoáng nhăn mày.
Ngược lại, Long Tam đứng bên chỉ bình thản im lặng.
Có điều, đáy mắt anh ta bất chợt lóe sáng.
Trương Minh Vũ càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn.
Mình... còn có thể thử trải nghiệm điều gì?
Ùng ùng!
Đột nhiên, ngoài trời có tiếng sấm sét ầm vang.
Long Tam thoáng nở một nụ cười, nói với Trương Minh Vũ: "Lên cây đi".
Hả?
Trương Minh Vũ kinh ngạc tròn mắt.
Đang có sét đánh mà bảo mình leo lên cây?
Anh thật là...
Long Tam không để ý đến suy nghĩ của Trương Minh Vũ, nhún người nhảy mấy cái đã lên một cây đại thụ.
Trương Minh Vũ nhìn theo, khóe miệng thoáng giật nhẹ.
Cuối cùng, anh đành phải leo lên theo...
Chỉ lát sau, trời bắt đầu có mưa nhỏ.
Cây đại thụ này rất cao, cành lá rậm rạp.
Bố trí cho mình cái gì cơ?