Sau đó, Trương Minh Vũ ngồi vào ghế chủ tọa.
Các cô gái khác chờ Trần Đại Phú ngồi xuống.
Hàn Thiên Hoa nói lớn: "Thất Thất, con còn đứng đó làm gì, sao còn chưa ngồi".
Nói xong, ông nháy mắt ra hiệu cô ta ngồi cạnh Trương Minh Vũ.
Hàn Thất Thất bĩu môi, ngồi vào chỗ với vẻ khó chịu.
Trương Minh Vũ nhìn mà chẳng hiểu gì sất.
Anh chọc giận cô ta khi nào vậy trời?
Trần Đại Phú cũng ngồi xuống.
Bấy giờ Trần Thắng Nam và Vương Vũ Nam mới lặng lẽ ngồi vào một góc.
Trương Minh Vũ cười ha ha: "Hôm nay tôi mời hai người đến đây là vì có chuyện muốn nhờ giúp đỡ".
Toàn Hoa Châu chỉ có hai người này thật lòng giúp đỡ anh.
Trần Đại Phú ra vẻ kính cẩn: "Cậu Minh Vũ nói thế thì khách sáo quá, có chuyện gì cậu cứ nói một tiếng là bọn tôi làm ngay".
Hàn Thiên Hoa cũng bật cười: "Minh Vũ à, chưa kể đến việc khác, chỉ riêng quan hệ giữa cháu và Thất Thất thôi là dù có táng gia bại sản, chú cũng phải giúp cháu rồi".
Khóe miệng Trương Minh Vũ co rúm.
Hàn Thất Thất khẽ cắn răng, đảo mắt một cách khinh thường.
Quan hệ là quan hệ gì? Lại còn táng gia bại sản nữa chứ!
Hàn Thiên Hoa nghiêm nghị hỏi lại: "Nhà họ Dịch... bị cháu làm phá sản rồi ư?"