Sakurahime vẫn bò bằng tay và đầu gối, không thể di chuyển sau thất bại nhục nhã của mình. Bao cao su đeo trên dương vật cô nặng trĩu tinh dịch, giãn xệ xuống thành hình giọt nước. Chỉ nghĩ đến những hình phạt tiếp theo cũng đủ làm cô muốn thoát khỏi đây thật nhanh rồi.
Một bóng ma tiến tới cô gái, Onikaeru. Cúi người xuống, hắn thì thầm vào tai cô điều gì đó có vẻ mang đến hi vọng cho người thiếu nữ khốn khổ này.
“Được rồi Sakurahime. Tôi sẽ cho em một cơ hội nữa.”
“Eh....Ý ngươi là sao? Một cơ hội? Nhưng ta đã thua rồi…”
“Tôi nghĩ rằng luật thi đấu có vấn đề. Chúng không mang lại công bằng cho em, vì vậy tôi sẽ sắp xếp một trận đấu khác. Nếu thắng, em sẽ không phải chịu trò chơi trừng phạt, được không?”
“T-Thật ư..? Ta sẽ được trả thù lại bọn chúng? Hơn nữa nếu thắng sẽ không bị phạt?”
“Tất nhiên. Tôi đã lừa em bao giờ đâu. Lần thi đấu này, thành viên Onigumi sẽ không được sử dụng vũ khí và vật dụng như đồ chơi tình dục. Pháp thuật của Doro đúng là hơi bất công thật. Vậy nên tôi sẽ thay đối thủ khác. Chỉ cần em có thể kiềm chế xuất tinh là được.”
“Ahh...ahhh. Tốt thôi. Ta chấp nhận đề nghị của ngươi! Nếu chỉ là đấu vật bình thường thì chắc chắn ta sẽ thắng!”
“Chúng ta sẽ bắt đầu luôn chứ?”
“Mang hắn tới đây!”
Sakurahime, một Công Chúa hiếu chiến, đã lấy lại sự tự tin của mình, hướng tâm trí vào trận tái đấu. Sau một phút chuẩn bị, mọi thứ đã sắp xếp xong. Do hầu như không sử dụng phép thuật trong trận đấu đầu tiên, sức mạnh của Sakurahime được hồi phục lại khá nhanh.
(Được rồi….mình đã khỏe hơn....lần trước đã bị vắt kiệt tinh dịch, lần này mình sẽ không thể nào xuất tinh được nữa! Chỉ cần giữ bình tĩnh là chiến thắng rồi)
Sát khí tỏa ra hừng hực trên người Chiến Kiếm Công Chúa, bất chấp việc toàn thân nhớp nháp tinh trung. Ban tổ chức bắt đầu thông báo tiến hành trận đấu thứ hai.
“Thưa quý khán giả~ Với trận đại chiến tiếp theo, từ phía góc Đỏ, hãy chào đón đệ tử của Onikaeru đại nhân, Kirioni!!!”
Trong tiếng nhạc rộn ràng, thành viên của tộc Onigumi xuất hiện. Hắn mặc võ phục với khuôn mặt ranh mãnh như một con cáo, tự giới thiệu với Sakurahime:
“Xin chào, Chiến Kiếm Công Chúa. Ta là Kirioni. Hãy mang tới cho khán giả một trận đấu hấp dẫn nhé.”
“Ta không có thời gian tán gẫu với những kẻ như ngươi, cố gắng đừng chết nhanh đấy!”
“Ôi chà, gắt quá. Fufu, vậy hãy tung hết sức của mi đi.”
Hai người đứng đối diện nhau ở hai bên góc đài, chờ đợi MC kết thúc màn giới thiệu. Sakurahime thủ tấn Aikido trong khi đang nắm Thánh Tích trên người. Ngược lại, Kirioni ung dung bỏ tay vào túi quần, chẳng tỏ vẻ gì hiếu chiến hết. Cuối cùng, sau tràng pháo tay của khán giả, tiếng chuông bắt đầu ngân lên.
Kaan!! Kaaan!! Kaaan!!
Hai đối thủ thăm dò nhau trong những phút đầu thay vì mở đòn. Họ di chuyển chậm rãi quanh võ đài, mắt luôn nhìn vào người đối diện. Sau trận thua ê chề trước Dorouoni, Sakurahime muốn nhắm tới việc câu giờ thay vì hạ gục kẻ địch. Cho tới giờ vẫn chưa có động thái tấn công tới từ phía Kirioni. Sau hơn hai phút, khi khán giả đã la ó vì buồn tẻ, tên quái vật bắt đầu hành động. Bỏ hai tay ra khỏi túi quần, hắn tung ra liên tiếp những cú chọc tay với tốc độ chóng mặt.
“Ora! Ora! Ora! Ora! Ora! Ora!...”
Bàn tay Kirioni di chuyển như hai con mãng xà, tìm mọi kẽ hở để đớp vào con mồi. Sakurahime cố gắng đỡ chúng bằng mu bàn tay. Mỗi đòn tấn công dù không mạnh nhưng rất khó để theo kịp. Tuy nhiên, là một Chiến Kiếm Công Chúa kiêu hãnh, cô đã chứng tỏ được sức mạnh của bản thân. Vì vậy, cho đến lúc này tên rắn quỷ vẫn chưa thể dồn cô vào góc được.
(Ta đã quá quen thuộc với Xà Quyền rồi, chỉ cần tập trung thủ thế và né tránh là xong.)
Sakurahime tưởng tượng ra một viễn cảnh chiến thắng trong đầu. Tuy nhiên, Kirioni chẳng phải kẻ ngu dốt. Mọi diễn biến của trận đấu đều được hắn tính toán từ trước. Thật vậy, sau hơn 5 phút trao đổi chiêu thức, Sakurahime bỗng dừng lại. Cô không thể cử động bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể nữa. Cứ như toàn thân đang bị trói chặt bằng băng dính vậy.
“C-cái gì!? Không thể nào!? Tại sao cơ thể mình…”
Nhìn cô gái đáng thương, tên quái vật mỉm cười. Kế hoạch của hắn đã thành công như mong đợi.
“Ngồi xuống! Vẫy đít!” - Hắn bỗng ra lệnh.
“H-hả!!! Cơ thể mình...tự cử động…!?”
Ngay khi nghe thấy yêu cầu của Kirioni, Sakurahime lập tức ngồi bệt xuống như một chú chó. Cô không còn nắm quyền kiểm soát bản thân nữa rồi.
“Fuuuu, chất độc cuối cùng đã ngấm rồi. Dù là loại mạnh nhất của ta, nhưng khi vào người mi cũng cần tới vài phút mới phát tác, đúng là một cơ thể cứng đầu.”
“Guh...thì ra là trò ma thuật của ngươi ư? Ngươi đã làm gì cơ thể ta!?”
“Không như Dorouoni, ta không am hiểu quá nhiều các kỹ năng chiến đấu, tuy nhiên có một thứ mà ta rất thành thạo. Đó chính là Thủy Thuật.”
“Thủy Thuật?”
“Đúng vậy. Khả năng điều khiển nước. Và vì hai phần ba cơ thể của lũ con người bọn mi được làm từ nước,...chà, mi hiểu kết cục rồi đúng không?”
“...Ngươi...đang điều khiển nước trong người ta?”
“Chính xác. Khi mi hít phải chất độc ta phun ra trong không khí, trận đấu coi như đã chấm dứt rồi. Giờ thì, hãy tới phần thú vị hơn nhỉ?”
Tên rắn quỷ giơ tay mình ra phía trước. Như một phản xạ có điều kiện, Sakurahime cũng giơ bàn tay của mình lên chạm vào tay hắn như một chú chó đang được huấn luyện. Kirioni lướt các ngón tay của mình lên người cô, trườn từ bụng tới nách. Cơ thể Chiến Kiếm Công Chúa lúc này rất bẩn thỉu do không được phép tắm hay thay đổi trang phục giữa hai trận đấu. Tuy nhiên, để khiến cô xấu hổ hơn nữa, hắn dùng phép của mình để tác động vào toàn bộ tuyến mồ hôi trên cơ thể Sakurahime, đặc biệt là phần nách khiến chúng bỗng tiết ra nước nhễ nhại như bình nước bị rỉ.
“Hyaaan! D-dừng lại đi! Kya, ta không thể...ta không muốn dơ bẩn hơn nữa đâu!!”
“Với khả năng này, ta có thể làm mi đổ bao nhiêu mồ hôi cũng được. Ta muốn mi báo cáo chi tiết sự dơ dáy này với Onikaeru đại nhân. À khoan, hay là nói cho toàn bộ khán giả ở đây biết cũng được.”
“Chờ đã! Báo cáo gì cơ? Đừng dùng những trò hèn hạ này nữa!”
Khi thiếu nữ tóc đen đổ mồ hôi như điên từ hai bên nách, một thứ mùi khủng khiếp bắt đầu lan ra. Tên rắn quỷ lè chiếc lưỡi dài ngoằng của mình ra liếm không khí.
Pecha pecha ♥ Pechu ♥ Chuchu ♥ Shuruchuru ♥
Âm thanh ướt át của hắn làm cô gái thấy quá đỗi xấu hổ. Chưa dừng lại ở đó, hắn thậm chí còn ghé sát vào nách cô rồi hít lấy hít để như một con chó đực đang ngửi mùi của con chó cái đang lên cơn động dục vậy.
Kunkun ♥ Kunkun ♥ Kunkunkunkun ♥
“Tên khốn...đừng…”
Ngay cả muốn cô cũng không thể chặn hắn lại. Sức trói buộc từ nước là quá mạnh. Chẳng còn cách nào khác ngoài cắn răng chịu đựng.
Hai bên nách Sakurahime bắt đầu bốc lên nghi ngút những làn hơi nóng hổi. Thấy vậy, Kirioni quay ra lấy mic để tuyên bố trước khán giả:
“Nhục nhã thay, tôi không bao giờ nghĩ rằng một Công Chúa Chiến Đấu lại có thể trở thành một cô gái biến thái như thế này. Nhưng sự thật trước mắt chúng ta đang là một con đĩ hôi hám, dơ bẩn hơn bất kì bãi rác nào trên khắp nước Nhật này.”
Đám đông ồ lên những tràng cười bất tận. Nhẹ nhàng chạm lên mặt Sakurahime, Kiri tiếp tục sỉ nhục cô.
“Thật sự kinh tởm. Một thứ mùi chua loét. Đấy là do cơ thể mi trao đổi chất và bài tiết mạnh hay là do mi không chịu tắm rửa vậy?”
“Tên khốn khiếp...Ta không hôi! Ta tắm mỗi ngày...ta lúc nào cũng tắm mà!”
“Ừ cứ cho là thế đi, nhưng có phải ngày nào mi cũng đi liếm bồn cầu nhà vệ sinh nam và thủ dâm bừa bãi không? Fufu...có thể chính vì vậy mà mi đã quên mất mùi sạch sẽ là như thế nào rồi?”
“Bồn cầu….khô….khôngggg...đó không phải….”
“Hahahahaha!! Mi còn hôi hơn cả bãi rác và bồn cầu cộng lại! Nách mi, chúng quá kinh tởm. Cứ như là vũ khí sinh học vậy. Quân đội có thể sử dụng nách của mi để đánh ngất kẻ thù đấy. Không thể tin gã bạn trai của mi có thể chịu đựng được thứ này. Ngay cả là quỷ ta cũng thấy buồn cho hắn vì có một người bạn gái dơ bẩn như mi!”
“Đừng nói nữa...xin đừng….nó xấu hổ lắm...ngay cả khi tôi là anh hùng chính nghĩa...nách của thôi vẫn cực kỳ thối….nó là cái nách thảm hại….u….”
Sakurahime đã rơi nước mắt. Cô muốn chạy thật nhanh về nhà, nhưng bất lực. Không có cách nào để trốn thoát ngoài chịu đựng sỉ nhục. Tuy nhiên, thứ đáng xấu hổ nhất có lẽ là việc dương vật cô bắt đầu cứng lên. Nhờ những lần huấn luyện của Onikaeru, giờ đây con cu này luôn tìm thấy hạnh phúc khi bị sỉ nhục.
“Ôi, mình quên mất. Tốn thời gian quá. Chúng ta quay trở lại ván đấu nào.”
Còn tới sáu phút là kết thúc cuộc chiến. Kirioni quyết định trở nên nghiêm túc. Đứng đằng sau Sakurahime, hắn nắm lấy ngực cô và bắt đầu xoa bóp.
Bộ ngực G cup của mình đang bị chơi đùa làm Sakurahime đỏ mặt. Khác với máy rung của Dorouoni, tay của tên rắn quỷ nhẹ nhàng và sướng hơn rất nhiều.
“Fuah ♥ Ah ♥ Ahh ♥ Ahhii ♥ Tên khốn...bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra…”
Bỏ ngoài tai sự đe dọa yếu ớt, Kirioni tiếp tục kéo hai đầu ti của cô. Bàn tay hắn di chuyển y như cách hắn chiến đấu vừa nãy, rất khó đoán. Rốt cuộc chúng cũng làm cô phải rên lên một tiếng sung sướng.
“Mọi người, hãy xem cho kĩ. Từ đây tôi sẽ biểu diễn nghiêm túc này.”
“Eh?”
Kirioni xé toạc lớp vải che ngực của Sakurahime. Đầu vú hồng hào, nhớp nháp của cô một lần nữa lại được phơi bày.
“Hnnn ♥ Ah ♥ Hah ♥ Fuah ♥ Ahh ♥ Ki, Kiri-oni… ngươi đang làm gì vậy tên khốn. Ngực của ta...bỗng thấy lạ lắm...guh….”
“Đây là hình phạt cho những con bò vú to như mi. Giờ hãy chìm trong dục cảm đi!”
“Hee… hyan ♥ Uu ♥ Ahh ♥ Yah ♥ Ahh ♥ Ahhnnnnnnn”
Kết hợp xaa, bóp, nắn, kéo, nhào, nặn,...Kirioni làm đầu ti cô căng cứng. Chúng làm Sakurahime cảm thấy như là con bò đang bị vắt sữa vậy. Vùng háng cô ướt nhẹp nước tình yêu và cu của cô đã nhảy hết tiền dịch rồi. Kỹ thuật mát-xa của tên quái vật này quả thực quá điêu luyện.
“Không...không thể nào...ngực của tôi….nó ngứa quá...Gyahaaaaaaaaa ♥ Ahn ♥ Ahhhn ♥ Kyaaaa ♥ Hahhhhhn ♥”
Vài giây sau, một khoái cảm bùng nổ dọc sống lưng Sakurahime và làm cô lên đỉnh.
Bububushaaaaaaaaaaaa ♥ Bshaaaaaaaaaaaaaaaa ♥ Pushaaaaaaaaaa ♥ Pyupashaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ♥
“Thế nào? Cảm giác như một người mẹ thực thụ đúng không?”
“M-mẹ? Đây...đây là sữa mẹ….không….không thể nào….”
Hai đầu ti Sakurahime bắn ra sữa tung tóe như vòi tắm. Chúng làm miệng cô há hốc ra và mắt trợn ngược lên khi cơ thể tê liệt vì phê. Đến lúc này Kirioni ra thêm một mệnh lệnh mới để đập tan lòng tự trọng của vị nữ anh hùng.
“Này, với con cu của mình, tạo dáng nứng cặc của một con chó cái đi Sakurahime:
‘Guh...ơ….chờ đã…”
“Thôi nào, khoe con cặc cho mọi người đi, lột bao cao su ra. Làm ngay!!!”
“Ah, hyahhh,... làm ơn….”
Cơ thể cô tự động đứng bệt như chó, hai chân banh ra tạo thành hình chữ M. Sau đó, cô dùng tay mình nâng dương vật lên và lột chiếc bao cao su nặng trĩu tinh trùng ra, khoe chúng trước mặt khán giả. Bình thường việc này sẽ làm Sakurahime cảm thấy kinh tởm và phẫn nộ, nhưng bây giờ chúng bắt đầu làm cô hưng phấn với mỗi ánh nhìn từ khán đài. Thời gian còn lại chưa tới bốn phút, cô cần cố gắng chịu đựng tư thế này thêm một lúc nữa thôi.
“Ngươi….ngươi bắt ta làm hết những việc tục tĩu này tới việc biến thái khác! Nhưng dù có làm gì đi chăng nữa, ta sẽ không bao giờ xuất tinh đâu! Ta đã xuất quá nhiều rồi!”
“Thật ư? Có vẻ sau trận đấu trước, mi đã hết tinh trùng rồi. Vậy còn chỗ này?”
“Chỗ nào? Hyannn...đồ khốn.”
Sakurahime bỗng cảm thấy một cơn buồn tiểu khủng khiếp. Bọng đái của cô đã đầy ứ, khiến vùng dưới của cô như bốc cháy. Cứ như cô vừa uống vài lít nước lọc vậy.
“Làm đi Sakurahime, đái ở đây luôn. Như vậy mới ra dáng một con chó cái chứ!”
“K-không đời nào ta sẽ tiểu ở đây hết,...nó quá mất dạy!”
“Nó sướng lắm đấy, phê chẳng khác gì xuất tinh đâu, ta đảm bảo. Nói vậy, mi cũng không thể nhịn được nữa rồi phải không?
“Hnnnnng….nhà vệ sinh...cho tôi vào nhà vệ sinh...làm ơn~!!!”
“Không. Không bao giờ. Hãy cho tất cả thấy một con chó cái tè bậy đi.”
“Làm ơn~!!! Khônggggggggg~”
Kirioni búng tay, và rồi một âm thanh róc rách vang lên. Sakurahime đã đầu hàng.
Cô đã đái.
Chororo ♥ Churoro ♥ Churoro ♥ Shuboo ♥ Chuubobobobobobobo ♥ Shuboboboooo ♥ Oooosssssshhhhh ♥ Shubooooo ♥ Chubooooooooooo ♥
“Hyah ♥ Ah ♥ Ah ♥ Ahhhhn ♥ It’s leaking ♥ Ahhh ♥ Nước tiểu, nước tiểu bất tận, uahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥”
Chiến Kiếm Công Chúa đái tung tóe trên võ đài. Mùi khai của nước tiểu làm nhiều khán giả phải bịt mũi. Cô đã đứng đái như vậy suốt một phút liền và đã đảm bảo rằng không một xăng ti mét nào trên sàn đấu không có nước đái của mình. Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Kirioni khi hắn quan sát cô, thiếu nữ run rẩy khắp người. Cô biết mình không có cửa đấu với kẻ này.
“Ôi chà, nói ta nghe mi bao nhiêu tuổi rồi mà không biết nhịn đái?”
“Uuuuu…”
“Nào, hãy trả lời đi. Mi bao nhiêu tuổi?”
“B-bởi vì...ngươi….ngươi bắt ta…”
“Lại đồ thừa ư? Chẳng phải mi là kẻ không biết nhịn cho đến khi vào nhà xí? Ai là kẻ đang làm những hành động dơ bẩn trước đám đông nhỉ?”
“Guhh…”
“Nói đi. Tuổi?”
“M...m...mười bảy...học sinh trung học mười bảy tuổi….”
“Mười bảy tuổi mà không biết nhịn đái? Ngươi không thấy mình đáng khinh à…”
“Tôi...rất xấu hổ...Uuuuu…”
“Nếu vậy chắc mi muốn xin lỗi đúng không? Lại gần đây.”
“Vâng...hiii….ahhhh….tôi xin lỗi….mặc dù đã đủ tuổi để hiểu biết nhưng Sakurahime này vẫn tiểu bậy. Tôi xin lỗi vì đã tiểu hết lên sàn đấu rồi…”
“Này….nói chân thành hơn đi.”
“Ahhh ♥ Nước đái ♥ nước đái ♥ nước đái của tôi ♥ Tôi xin lỗi vì đã đái khắp nơi khi đang tạo dáng của một con đĩ chó ♥ Tôi xin lỗi vì đã không kiểm soát được bản thân ♥ TÔi là loại chó thấp hèn nhất, cái loại nứng cặc chỉ vì đái bậy ♥ Bị chửi rủa, khinh bỉ khi đang đái đã làm con phò khổ dâm này cương hết cả cặc lên ♥ Các thành viên của Onigumi ơi ♥ Công Chúa Khổ Dâm rất xin lỗi vì đã biểu diễn tiết mục tiểu tiện vừa rồi ♥♥♥♥”
Lời khẩn khoản vừa rồi đã làm cô thoáng nghĩ mình sẽ trở thành Công Chúa Nước Đái. Tuy nhiên, Kirioni không dễ dàng dừng lại ở đây. Vẫn còn hai phút nữa. Đã đến lúc thực hiện màn cao trào.
Con quỷ giơ tay lên làm phép. Xung quanh sàn đấu, bãi nước tiểu nóng hổi bỗng thu lại thành hình một con rắn và nó nhanh chóng chui thẳng vào đầu khấc của Sakurahime.
Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuchuchu ♥
Một cảnh tượng hãi hùng, quá phi lý khiến Chiến Kiếm Công Chúa không kịp phản ứng gì. Vài giây sau, cô bắt đầu cảm thấy một cảm giác khó tả lấp đầy tâm trí. Đó là sự kết hợp của đau đớn, bàng hoàng, kinh hãi và run sợ. Khi con rắn “nước đái” chui ngược vào trong người, chúng làm dương vật cô lên tới đỉnh điểm của căng cứng.
“Ah, hyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ♥ Khôngggggggggggggggggggg….Nước tiểu quay ngược lại vào trong cặc tôiiiiiiiiiiiiii…….”
“Cảm giác bị nước đái hiếp dâm cu như thế nào? Sướng quá hóa rồ đúng không?”
“Đúng ♥ Đúng ♥ Đúng ♥ Đầu tôi đang phát điên ♥ Nó làm tôi trở thành anh hùng đầu đất biến thái, uahhhhhhhhhhhhhh♥♥”
Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuhuuuu ♥ Dochuuu ♥
“Mi là số dzách, Sakurahime. Quá giải trí mà hahahahaha…!”
“Khônggggggggggggggggggg, ahhhhhhhhhhhhhhhh ♥♥♥♥♥ Phê vãi cặccccccccccccccc ♥♥♥♥ Ohhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh♥♥♥♥”
Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuchuchuru ♥
“Làm ơn dừng lại điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii”
Cô gái kiên cường đã biến mất từ lúc nào. Giờ trên khuôn mặt của Sakurhime chỉ toàn là khoái cảm. Lòng tự trọng, niềm kiêu hãnh, nguyên tắc sống, danh dự, đạo đức, vẻ đẹp tinh khiết của cô đã bay hết ra ngoài rồi.
Kirioni chạm vào hai hòn bi lủng lẳng của cô để chuẩn bị cho màn xuất tinh. Chỉ còn lại một phút thôi nhưng cứ có cảm giác hàng giờ đã trôi qua vậy.
“Ôi...hai hòn bi… hòn dái của tôi...bên trong...nó đau quá!!!”
“Ta đã dùng phép thuật để biến tinh trùng trong hai hòn dái của me thành những quả trứng nhỏ. Hàng trăm, hàng nghìn quả đấy! Giờ ta sẽ kéo chúng ra ngoài! Tất cả bọn chúng! Hãy tận hưởng nhé Công Chúa Đĩ Chó!!”
“Trứng ư!? Hyahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh ♥ Ahhhhhh ♥ Ahhhhh ♥ Làm ơn, đừng ♥ đừng ♥ đừng ♥ đừng làm thế...đừng bắt chim tôi đẻ trứng ♥ Nếu làm vậy tôi sẽ chấm dứt làm người mất ♥ Uahhhhhhhhhhhhhhh ♥♥♥♥♥♥♥”
“Yên tâm. Mi sẽ là một con điếm đẻ trứng tuyệt vời. Hãy tạm biệt với con người cũ đi Sakurahime!”
“Ahhhh ♥ Ahhhhhh ♥ Khônggggggggg ♥ Cặc tôi đã sủi bọt rồi ♥ Tôi không muốn làm máy đẻ trứng ♥ Ahhhhhhhhhhhhhhh ♥ Cặc tôi không phải để đẻ trứnggggggggggg♥♥♥”
Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuchuchuru ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuchuchuru ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuchuchuru ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuchuchuru ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchu ♥ Zuchuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ♥
“Ôiiiiiiiiiiiiiiiiiii ♥♥♥♥ Tôi sắp đái ra trứng rồi ♥ Nó dài bất tận,như các toa tàu nhỏ vậy ♥♥♥ Nó làm giãn ống đái của tôi ♥♥♥♥♥♥♥♥ Ư ư...nhưng trời ơi nó phê ê ê ê….♥♥♥♥♥ Mặc dù là một Công Chúa Chiến Đấu...nhưng đẻ trứng tinh trùng bằng cặc làm tôi nứng quáaaa….Tôi sắp chết vì ống đái bị hiếp dâmmmmmmmmmmmmmmmmm….♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥”
Dương vật của Sakurahime dài và cứng đến nỗi trong chúng như cái mũi của con tengu vậy (TN: Tengu là quái vật trong truyền thuyết Nhật Bản với các mũi dài như Pinocio). Vẫn trong tư thế chó đứng khoe buồi, cơ thể cô rung lên bần bật, vú vê văng hết từ bên này sang bên khác. Cô có thể cảm nhận được sự khinh bỉ trong tiếng cười từ hàng nghìn khán giả khi họ nhìn vào chiếc ruy băng buộc trên hai hòn bi nặng trịch và ngửi thứ mùi nước đái khai nồng của người thiếu nữ tội nghiệp.
Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥ Chịu đựng ♥
(Sắp xong rồi….chỉ cần một khắc nữa thôi…)
Cố gắng khít ống tiểu lại, nhưng Sakurahime chỉ làm mọi thứ tệ hơn. Những hạt tinh trùng cọ sát vào vùng da nhạy cảm và yếu ớt nhất khiến cô đau đớn vô cùng.
Rốt cuộc Chiến Kiếm Công Chúa cũng đành phải gục ngã khi những quả trứng tinh trùng đầu tiên lọt ra ngoài.
Bobyuruuuruuuruuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ♥ ♥ Dobyudobyudobyu ♥ ♥ Ryuryuryuryuryunnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn ♥ ♥ Dobyuuuuuuuuubuchuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ♥ ♥ Bobyu ♥ ♥ Puchuhuchuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ♥ ♥ Dobyuuuuuuuuuuuuuuuuun ♥ ♥ Puripruri ♥ ♥ Puripuri ♥ ♥
“Oh, ohhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ♥ ♥ Tôi đầu hàngggg ♥♥ Bắn ra hết đi ♥♥ Trứng tinh trùng ♥♥ Trứng tinh ♥♥♥ Tôi đang đẻ trứng như cá, như thằn lằn, như bạch tuộc vậy ♥♥♥ Sakurahime vừa lên đỉnh bằng cách xuất trứng-tinh ♥♥♥♥♥ Tôi là động vật có cặc đẻ trứng đầu tiên trên thế giới ♥♥♥♥♥
Phát điên lên vì phê, Sakurahime gào hét trong khi trứng phun ra từ dương vật như máy phát bóng tennis tự động. Vừa hay, chiếc kim đồng hồ đã điểm hết giờ. Chiến Kiếm Công Chúa nhận thất bại thứ hai trong ngày.
***
Khi khán đài đã hết sạch người, Sakurahime vẫn nằm bất động trên sàn đấu. Sự sỉ nhục kinh hoàng từ hai thất bại đã quá sức chịu đựng của cô. Chỉ nghĩ đến những gì sẽ xảy ra trong trò chơi trừng phạt tiếp theo cũng làm cô co rúm người lại. Nhưng rồi Onikaeru bước tới bên cô và thủ thỉ bằng giọng nói của một người bạn trai chu đáo.
“Em ổn chứ Sakurahime? Có cần tôi đỡ dậy không?”
“Thôi đi...cứ cười thoải mái nếu ngươi muốn, Onikaeru...Chẳng phải đó là mục đích của ngươi ư….”
“Tại sao tôi phải cười?”
“Cái cơ thể futa đáng khinh này...và...và...ta chỉ là một Công Chúa Chiến Đấu yếu đuối, vô dụng...Ta không thể tới trường hay bất kỳ đâu nữa...Ta không dám trường mặt ra cho bất kỳ ai...T-ta còn không phải con người nữa rồi….”
“Dù thế, tôi vẫn thích em, Sakurahime.”
“...eh?”
Thiếu nữ tóc đen bất ngờ trước lời thổ lộ đầy nam tính này. Đây là điều đáng ngạc nhiên, đặc biệt là với một kẻ ưa thích hành hạ người khác như Onikaeru.
“Dù em nói em ghét tôi, tôi vẫn thích em. Thích cả cơ thể futa này luôn. Nếu tôi ghét em tôi đã giết em từ lâu rồi, đúng chứ?”
“Điều đó….”
“Lý do duy nhất tôi phải làm những chuyện này là vì tôi muốn em trở thành thành viên của Onigumi. Đó không phải cái gì quá xấu xa đâu...em biết đấy...trở thành quái vật ý…”
“Hả? Điều ngu ngốc gì vậy? Đồ khốn nhà ngươi làm hại tới con người! Không đời nào ta sẽ trở thành đồng minh của loại người như vậy!”
“Tôi thừa nhận quỷ làm hại con người. Cũng như con người ăn thịt lợn và bò thôi. Chả lẽ bọn tôi không được ăn để sống? Dù sao thì, đã quá muộn rồi, em có thể về. Hãy nhớ nhé, nếu đổi ý, chúng tôi luôn đón chào em.”
“...”
Biến thành dạng cóc, Onikaeru nhảy ra ngoài võ đài và biến mất. Mọi chuyện diễn biến quá nhanh làm Sakurahime ngỡ như đang trong giấc mơ điên rồ vậy. Tự dưng cơ thể cô bỗng có cảm giác kỳ lạ đối với tên quỷ này. Một thứ cảm giác như khi cô ở gần Ryohei. Thiếu nữ này ngờ đâu được rằng đây chính là thứ bóng tối sẽ vẩn đục tâm hồn cô và biến chúng thành quỷ dữ.
Sau đó, Onikaeru đi đến một ngọn núi gần đấy. Hắn mỉm cười khi nhìn thấy mọi thứ trôi theo dự định. Bên cạnh hắn, một thành viên khác của Onigumi cũng có cảm giác tương tự. Hai con quỷ nhìn nhau, nhe răng khoái trá. Con quỷ kia cũng bắt đầu cất lời, giọng nói có phần nữ tính.
“Ufuufufu...mọi thứ vẫn ổn chứ?”
“....Onikitsune. Đã quá lâu rồi không gặp muội.”
“Muội không thích cái tên cũ này. Hãy gọi muội là Yogestu.”
“Vậy muội đến đâu có việc gì? Đã quá muộn rồi.”
“Lạnh lùng quá đi, đại ca yêu dấu. Muội chỉ muốn báo rằng một Công Chúa Chiến Đấu mới sắp tới đây thôi. Ả là người phương Tây và có vẻ rất khó lường đấy. Huynh hãy cẩn thận.”
“Ngoại quốc à...ta hiểu rồi. Chẳng quan trọng. Dù sao vẫn cảm ơn muội. Giờ thì lui đi, ta không muốn bị làm phiền.”
“Tất nhiên. Vậy thì tạm biệt huynh, muội xin cáo lui.”
Khu rừng lại im ắng trở lại khi hai chiếc bóng biến mất trong màn đêm.