Một tuần trước khi kỳ nghỉ hè diễn ra, lớp A trường trung học Iwato được thông báo sẽ có thêm bạn học mới. Ai ai trong lớp cũng bàn tán về chuyện kỳ lạ này. Ryohei không phải ngoại lệ. Cậu khá tò mò về nhân vật sắp tới và mang chuyện này ra chia sẻ với Ryuka.
“Anh nghe đồn đó là một học sinh tới từ nước ngoài.”
“Em chẳng bận tâm lắm...nhưng nếu đó là một chàng trai thích Kendo thì tuyệt.”
“Hả, tại sao?”
“Để em so trình chứ sao. Em chưa thử sức với các đối thủ nước ngoài bao giờ.”
“Trời, người ta chưa đến mà Ryuka đã đòi thách đấu ư? Nhỡ họ là người thích thủ công mỹ nghệ thì sao? Dạo này bên anh vắng Kawazuki-kun nên buồn lắm. Nhắc tới cậu ấy, em có biết tin gì không?”
“Ah...chuyện đó. Hình như hắn ta báo bệnh thì phải.”
“Vả lại, anh không nhiều chuyện đâu, nhưng có vẻ em và Kawazuki-kun không thích nhau cho lắm, đúng không?”
“Eh...chẳng có gì đâu. Em chỉ không thích cái mặt hắn thôi.”
“....thật?”
“Thôi, về chỗ ngồi đi anh, giáo viên tới rồi.”
Ryuka không muốn nhắc tới Kawazuki trước mặt Ryohei. Không đời nào cô ấy sẽ tiết lộ cho bạn trai mình rằng cô là con đĩ nô lệ của hắn.
Sau cuộc nói chuyện trên điện thoại tại câu lạc bộ nghiên cứu Game, cô đã bị tra tấn đến bất tỉnh, đắm chìm hoàn toàn vào khoái cảm futanari.
Cuối cùng, giáo viên đã có mặt để ổn định lớp. Kawazuki vẫn vắng mặt hôm nay với lý do nghỉ ốm. Ryuka biết rõ lời dối trá này, nhưng cô vẫn mừng vì không phải đối mặt với hắn. Dạo gần đây cô bắt đầu hoài nghi về cảm xúc thật của bản thân và muốn gần gũi với Ryohei càng lâu càng tốt. Cô lo sợ trái tim mình đang dần dần đắm chìm vào dục vọng đen tối qua các buổi huấn luyện tục tĩu. Chứng kiến và trải nghiệm mặt xấu xa của con người, ý chí chiến đấu của cô đã nhạt nhòa hơn và nếu không có tình yêu của Ryohei, có lẽ Ryuka đã quy phục cái ác từ rất lâu rồi.
Trong khi Công chúa đang rối bời tâm trí, cánh cửa lớp lại tiếp tục mở ra. Học sinh chuyển trường mới đã đến.
Một vài tiếng xuýt xoa cất lên từ đám học sinh nam. Cô nàng mới đến thực sự rất xinh đẹp. Cô có mái tóc vàng óng ả được búi bằng dây buộc trắng, phủ nhẹ nhàng lên bộ ngực căng tròn khiêu gợi. Mắt cô xanh biếc đầy mê hoặc, cứ như mắt của búp bê vậy. Thực ra cả cơ thể cô trông y như một nàng búp bê tình dục vậy. Cặp mông cô cong tớn lên và vòng theo thon thả đem tới đại tiệc thị giác mãn nhãn cho cánh nam sinh. Khi đã khiến cả lớp tập trung hết vào mình, cô tự tin cầm phấn viết lên bảng và giới thiệu bản thân.
“Xin chào! Tôi là Christina Ames đến từ Anh Quốc! Do công việc ngu xuẩn của ba mà tôi bị buộc phải chuyển tới cái xó dơ dáy này! Tôi thậm chí còn không muốn hít chung bầu không khí với lũ nhà quê các người! Vì vậy xin đừng làm phiền tôi và tôi sẽ không làm phiền các người!”
Cả lớp bất ngờ về khả năng nói tiếng Nhật thông thạo của cô. Tuy nhiên, những lời mạt sát này đã làm tan nát trái tim của mấy tên con trai. Sau đó, Cordelia tự giác đi xuống bục và chọn lấy chỗ ngồi cho mình. Thông thường, sau khi giới thiệu, mọi người sẽ hỏi về sở thích và ngôi trường cũ của học sinh mới. Tuy nhiên màn dạo đầu không mấy thiện ý kia đã làm tất cả phải dè chừng.
Tất cả trừ một người: Ryohei.
“Ah...Ames-san? Tôi là...tớ nghĩ hình như đây là lần thứ hai chúng ta gặp nhau. Tớ là Mishiro Ryohei.”
“Ồ, quý ngài ga lăng nhặt được khăn mùi soa của tôi hôm trước đây ư? Thế giới này nhỏ bé thật.”
“Tớ không biết bạn để ý không, nhưng...cậu vừa làm mọi người sợ đó. Cậu không nên dùng những lời lẽ nặng nề đó đâu.”
“Đừng lo. Tôi chẳng quan tâm. À phải rồi. Tôi cần người giới thiệu về trường. Cậu có muốn giúp tôi không?”
“À cũng được thôi.”
“Vậy dẫn đường đi!”
“Nhưng chờ đã Ames-san!”
“Cứ gọi tôi là Chris. Giờ thì đi thôi Ryohei-kun. Ở đây chán lắm!”
Cordelia nhanh chóng nắm lấy tay Ryohei và vọt ra phía hành lang. Chàng trai khờ khạo chẳng còn cách nào khác ngoài để mặc cho cô lôi mình đi. Chứng kiến cảnh đó, Ryuka ngỡ ngàng rồi cũng đứng lên bám theo họ. Không đời nào cô để cho bạn trai mình bị người con gái khác lợi dụng được.
“Dừng lại! Đừng có động vào anh ấy. Ryohei không phải đồ chơi của bạn. Bỏ tay anh ta ra!”
“Cô là ai? Bạn gái cậu ta hay gì?”
“Tôi đúng là bạn gái anh ý, được chưa? Giờ thì bỏ tay anh ấy ra.”
“R-Ryuka, đừng to tiếng quá…”
Nghe bạn gái mình “đánh dấu chủ quyền” làm Ryohei ngượng ngùng. Dù ai cũng biết hai người là một cặp nhưng cậu vẫn đỏ mặt khi nhắc đến vấn đề này.
Những học sinh trong lớp nhanh chóng xì xào bàn tán.
“Chà chà!”
“Cãi nhau luôn kìa!”
Cordelia vẫn tự tin.
“Ồ, tôi thô lỗ rồi. Tôi đoán mình phải xin lỗi cô. Tuy nhiên, cô có cho phép Ryohei-kun dắt tôi thăm quan trường được không?”
“Cái đó...cái đó...phải cho tôi đi cùng.”
“Tôi chẳng quan tâm. Nhưng cô là ai đã?”
“Tatemiya Ryuka! Hội trưởng hội học sinh trường Iwato!”
Cuối cùng, cả ba người cùng nhau bước ra khỏi lớp. Cordelia và Ryuka vẫn không ngừng xỉa xói nhau khiến chuyến đi trở thành cực hình với Ryohei, kéo dài cho tới giờ nghỉ trưa. Sau khi đến phòng thể chất và quay lại lớp, Cordelia bỗng đổi giọng, thì thầm vào tai Ryuka.
“Tôi cần nói chuyện với cô. Gặp tôi trên tầng thượng sau giờ học.”
“...Tại sao tôi phải nghe lời của cậu? Tôi có việc với hội học sinh rồi, không rảnh.”
“Đừng có cứng đầu. Nếu không có mặt, một số tin đồn sẽ được lan truyền về cô nàng hội trưởng đáng yêu đấy.~~~”
“Ngươi dám….Guh...được rồi...sáu giờ chiều.”
“Tốt thôi.”
Cordelia nghịch lọn tóc rồi cười, nhưng đôi mắt cô vẫn giữ vẻ lạnh lùng đáng sợ.
***
Sau giờ học, hai người đối mặt nhau trên sân thượng đúng như đã hẹn. Các học sinh đã ra về hết. Gió hè khẽ luồn qua hai mái tóc đen và vàng.
“Có chuyện gì nói mau đi. Ryohei đang đợi tôi.”
“Fuuu...đúng là đứa nhóc háo thắng. Cô không nghiêm túc được một phút à?”
“Cái quái gì? Nếu cậu đến đây chỉ để giễu cợt thì tôi về đây!”
“Ây dà. Đúng là chán quá đi. Được rồi, hãy nói chuyện nghiêm túc. Tatemiya Ryuka, Chiến Kiếm Công Chúa Sakurahime, cô được Tổ chức cảnh báo. Họ quyết định gửi tôi đến đây để giải quyết công việc của cô.”
“C-c-c-c-cái gì??? Từ chính Tổ chức Diệt Quỷ? Không thể nào...Cậu là ai!?”
“Tôi cũng là một Công Chúa Chiến Đấu, làm việc tại chi nhánh Phương Tây. Bỏ qua chuyện đó đã, gần đây Tổ chức không nhận được báo cáo của cô thường xuyên. Có chuyện gì đã xảy ra đúng không?”
“À, k-không….không có gì hết!”
“Fuu~ Không chịu khai à. Vậy thì tôi đành phải hỏi lũ kia thôi!”
Cordelia lập tức ném một con dao bạc về phía bồn nước.
“Keng!”
Một bóng đen hiện ra. Đó là các thành viên của Onigumi: Dorouoni và Kirioni, những kẻ có nhiệm vụ theo dõi Ryuka.
“Guh...thật đen đủi. Tao không muốn đánh với hai Công Chúa, hãy rút lui thôi.” Kirioni nói.
Tuy nhiên, ngay khi chuẩn bị cất bước, cơ thể hai con quỷ bỗng cứng đờ. Cả mặt sân tầng thượng trở nên đỏ rực như máu. Vùng không gian này đã được đặt trong kết giới của Cordelia. Miếng ngọc sa-phi trên chiếc vòng cổ của cô, đồng thời là Thánh Ngọc quyền năng, đang phát sáng để thi triển phép thuật.
“Chà chà, ngươi tưởng có thể trốn thoát dễ dàng ư? Một khi gặp ta, không con quỷ nào có thể trốn thoát. Thánh Tích xuất chiêu!!”
Viên ngọc xanh tỏa sáng mạnh mẽ hơn, hào quang ngút trời. Trang phục Cordelia từ từ được biến đổi. Ánh sáng bao bọc cơ thể cô, quấn chặt tại vùng ngực, mông và đùi tạo thành những miếng giáp mảnh nhẹ. Chúng được thiết kế để tăng cường sức mạnh cho cô, đặc biệt tại phần chân. Cuối cùng, một thanh kiếm có phần lưỡi chia thành chín khúc hiện trên tay cô Công Chúa trong khi cô giới thiệu bản thân.
“Kẻ khiến lỹ quỷ khiếp sợ!! Thanh trừng tất thảy!! Thánh Tích của ta sẽ tiêu diệt ngươi! Công Chúa Chiến Đấu Cordelia đã xuất hiện!!”
Dorouoni và Kirioni hoảng hốt trước hình dạng của cô Công Chúa mới. Bản năng mách bảo chúng phải chạy thật xa. Năng lượng phép thuật của cô gái này thậm chí còn vượt trội hơn Sakurahime trước khi bị tra tấn.
“Tch...phiền phức quá…”
“Tại sao các ngươi không nói về những gì đã làm với Ryuka-san nhỉ? Ta cho ba giây để trả lời.”
“Huh!? Ba người bọn ta ở đây để bảo đảm ả ta tuân lệnh đại ca và giữ đám học sinh làm con tin. Thả chúng tao ra, chúng tao đang làm nhiệm vụ bí mật khác!”
“Im mồm đi Doro, mày làm lộ hết rồi!”
“Thì ra là vậy...con tin ư. Các ngươi là lũ côn trùng hèn hạ nhất. Nhưng người thứ ba đâu...thôi kệ đi...đến lúc chết rồi!”
“Ngươi dám!!”
Hai con quỷ vận sức nhảy tới Cordelia ở hai phía khác nhau. Cô dễ dàng né cú tấn công và vung kiếm đánh trả. Bọn chúng lùi lại sát tường và niệm phép bắn hàng chùm tên lửa ngay giữa sân thượng.
Shododododododo! Shodododododo! Shodododododoooooo!
Hơn ba chục mũi tên lửa bắn về phía thiếu nữ tóc vàng. Cả khu sân thượng chìm trong khói bụi dày đặc, tuy nhiên Dorouoni không dám chắc chúng có trúng đích hay không.
“Quá chậm, thực sự quá chậm. Ngươi tưởng có thể đấu lại Công Chúa Chiến Đấu chỉ bằng thứ đồ chơi này ư?”
“K-không thể nàooo!!”
Chưa kịp dứt lời, cơ thể con quỷ slime đã bị cắt thành chín mảnh. Tốc độ ra đòn nhanh tới mức mắt thường không thể nào theo kịp. Chỉ cần thế, Dorouoni, con quỷ đã từng đánh bại Sakurahime, vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.
Không biết gì về sự ra đi của bạn mình, Kirioni vẫn tập trung chiến đấu. Hắn niệm phép để tỏa khí độc xung quanh bản thân, với hi vọng Cordelia sẽ hít phải. Tuy nhiên, tất cả hành động của hắn đều không qua được mắt cô.
“Thảm hại. Ngươi nghĩ ai cũng ngu như ngươi mà dính phải cái bẫy này hả?”
“Cái gì cơ?”
“Đòn kết liễu! Đường kiếm của Nữ hoàng!!!”
Chín khúc trên thanh kiếm của Cordelia lập tức hợp thành một, đồng thời tích trữ lượng pháp thuật khổng lồ. Cuối cùng, với tốc độ còn nhanh hơn lần trước, thanh kiếm lóe lên một tia hủy diệt màu vàng, cú dứt điểm bách phát bách trúng.
Gyooooooooooooooooooooooooooooon!!!
Không giống với Dorouoni, Kirioni thậm chí còn chết mà không để lại xác. Sự tan biến tuyệt đối chính là lời tuyên chiến của Công Chúa tóc vàng.
Sau khi hạ gục hai con quỷ, Cordelia hóa thân lại thành hình hài nữ sinh và hạ kết giới xuống, đối mặt với Ryuka.
“Phù, còn chẳng đổ mồ hôi….Vậy ra cô đang vướng vào chút rắc rối nhỉ? Có lẽ cô vẫn chưa sẵn sàng để làm công việc này như họ tưởng.”
“Uuuu...tôi xin lỗi...nhưng…”
“Nhưng?”
“Cảm ơn...cảm ơn cậu...tôi đã không thể làm gì...tôi không thể bỏ mặc bạn bè và Ryohei được….tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân…”
“Hmmm, không sao. Có vẻ cô đã chịu đựng rất nhiều, hãy quay lại Trụ sở để kiểm tra sức khỏe. Chúng ta cần đảm bảo cô không bị vấy bẩn bởi ma thuật đen, ô kê chứ?”
“Vẫn có khả năng kẻ thao túng tôi đang ở trường. Hắn nói muốn gặp tôi tối nay.”
“Thế càng tốt. Tôi sẽ xử lý hắn.”
“Gã này...hắn là một trong Bát Đại Quỷ...liệu cậu có thể đấu lại không?”
“Đừng lo, nhiệm vụ của tôi khi đến đây cũng là theo dõi một tên Bát Đại Quỷ khác, Onikitsune. Tôi sẽ cho cô thấy tôi mạnh đến thế nào.”
“Tôi hiểu…”
Sau đó, Ryuka kể cho Cordelia nghe tất cả. Tất cả trừ những buổi huấn luyện kinh tởm. Thiếu nữ tóc vàng cẩn thận nghe mọi thứ. Dù vẫn giữ nét mặt lạnh lùng, khi nghe Ryuka nói về chiếc dương vật lớn dần dưới háng, cô bỗng nheo mắt lại. Cô thề sẽ giết lũ quỷ, kẻ đã vấy bẩn cơ thể của một Công Chúa.
****
Mười giờ đêm, Ryuka bước đến giữa sân trường như đã hẹn. Nét mặt cô có gì đó khác lạ. Càng về đêm, sức mạnh của quỷ càng mạnh. Hai Công Chúa cần giải quyết hắn càng nhanh càng tốt. Mười lăm phút sau, Kawazuki tới, cầm theo một chiếc hộp lớn chứa đầy dụng cụ huấn luyện tình dục. Hắn không hề biết rằng Cordelia đang mai phục tại phía sau hàng rào, chỉ cách Ryuka vài bước chân.
“Tối nay, anh nghĩ em hãy đeo chiếc vòng cổ này.”
“...”
“Đây là thứ vòng để dắt chó.”
“....”
“Sau đó chúng ta có thể…”
“...”
“Hừ? Có chuyện gì vậy?”
Thấy nô lệ của mình biểu hiện khác thường, Kawazuki bỗng cảnh giác. Có gì đó cảnh báo hắn về nguy hiểm sắp xảy ra. Vừa lúc đó, Cordelia thiết lập kết giới và bước ra trước mặt. Bỏ qua danh dự của mình, cô chọn cách tấn công đột kích hèn nhát vào người con quỷ. Thanh kiếm chín đoạn quất vào mặt đất khiến bụi bay tứ tung. Mặc dù có ý kết liễu hắn trong một chiêu, sau khi hết khói, cô nhận ra mình đã trượt. Nhảy không trung để né đòn, Kawazuki đáp xuống đất dưới dạng cóc, khuôn mặt đầy phẫn nộ.
“Công Chúa ngoại quốc Cordelia...Onikitsune đã cảnh báo về mi...nhưng hóa ra mi cũng chẳng có gì đặc biệt cả.”
“Ta sẽ tiễn ngươi về hư không như mấy tên thuộc hạ của ngươi. Hãy cầu nguyện đi!”
“Onigumi không có ai để cầu nguyện. Chỉ có bóng tối mà thôi. Doro và Kiri, vậy ra các đệ đã chết rồi…”
“Chúng chết như giòi bọ vậy.”
“Vậy à, thật tệ. Ta định giữ mi để huấn luyện, nhưng giờ mi chỉ đáng chết đau đớn mà thôi.”
“Ra đòn đi cóc ghẻ!”
Hai đối thủ lập tức lao vào sát phạt nhau. Với tốc độ khủng khiếp, người thường chỉ có thể thấy được dư ảnh. Thanh kiếm của Công Chúa tóc vàng va chạm với dây xích của Cóc quỷ bắn ra những tia lửa ào ào như mưa.
Với kinh nghiệm của mình, Kawazuki nhanh chóng nắm được hướng di chuyển của lưỡi kiếm chín đoạn và đã đập gãy được một khúc.
Thấy vũ khí của mình bị hư, Cordelia cắn môi tức giận và đẩy nhanh tốc độ ra đòn lên gấp đôi.
Quá yếu đuối để ra trận, Sakurahime chỉ biến đứng ngoài theo dõi.
(Đây là cảm giác gì? Tại sao mình lại lo cho Kawazuki và mong hắn thắng Cordelia? Kẻ này...kẻ này đến từ Onigumi cơ mà! Bọn chúng đã giết cha mẹ mình...nhưng...nhưng…)
Cuối cùng, nắm chặt Thánh Tích trên tay, thiếu nữ tóc đen quyết định dùng hết năng lượng phép thuật còn lại để chiến đấu.
“Guh…”
“Fufu...Sakurahime, em vẫn yếu lắm. Đừng lo, anh sẽ tra tấn em cho đến chết!”
“Im...im mồm!!”
Gingin!! Gingiiin!! Kushin gingin guiiiin!!
Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Cuộc chiến sắp đến hồi kết thúc. Thanh kiếm của Cordelia giờ chỉ còn hai đoạn, phần còn lại đã bị phá hủy. Ấy vậy mà Onikaeru vẫn không hề hấn gì, cơ thể hắn vẫn ngập tràn ma thuật.
“Chà, khó hơn mình nghĩ rồi…”
“Kiếm thuật của mi quá dễ đoán. Giờ đỡ đi!!”
“Gah, hả?”
Một cú đá thẳng vào ngực cô Công Chúa tóc vàng. Cơ thể cô bật ngược xuống đất và bất động.
“Guh...ah...kukukhhh…”
“Ta nghĩ sẽ cắt tay và chân của mi trước rồi mới tra tấn. Mi sẽ không để ý chứ?”
“Uu...kuhh…”
Onikaeru biến bàn tay của mình thành cưa xích, chuẩn bị giáng chúng xuống cơ thể Cordelia. Tuy nhiên, vào đúng khoảng khắc đó, bụng hắn bỗng dưng bị xé toang từ đằng sau bởi một thanh kiếm khổng lồ. Đó là Sakurahime và nỗ lực cuối cùng của cô.
Con quỷ đau đớn hét lên. Hắn không ngờ cô vẫn còn đủ năng lượng để hóa thân.
“Sakurahime...em…”
“Onikaeru...hãy biến mất đi.”
“Ahh….ahhh…”
“Cordelia! Kết liễu hắn thôi!”
“Tôi biết! Đòn kết liễu! Nhát Chém của Nữ hoàng!”
Toàn bộ năng lượng được tích tụ trên thanh kiếm đã được giải phóng. Ánh sáng vàng rực rỡ nhưng chết người kia rọi vào con quỷ, khiến vùng bóng tối xung quanh hắn tan biến hoàn toàn.
Trận đấu đã kết thúc. Trên mặt sân chỉ còn lại hai cô nữ sinh.
“Cậu đứng được không Cordelia?”
“Ừ ừ, tôi ổn. Lần sau, hãy gọi tôi là Chris!”
“Đừng cố quá, hãy tựa vào vai tớ nè.”
“C-cảm ơn...và này...cô đã lấy công chuộc tội được rồi! Sau vụ này hiệp hội chắc chắn sẽ thăng chức cho cô. Tôi sẽ báo cáo hết về công lao của cô ngay khi về..”
“Trời ạ...cảm ơn cậu, tớ chỉ có thể làm được nếu có sự trợ giúp của cậu thôi.”
Ryuka và Cordelia, hai Công Chúa Chiến Đấu, chậm rãi bước về nhà. Trên đầu họ, ánh trăng khẽ tỏa sáng sau lớp mây mỏng, dõi theo mọi lối họ đi.
***
Hai tuần sau trận đấu với Onikaeru, kỳ nghỉ hè đã diễn ra.
Ryuka và Ryohei quyết định đi mua sắm cùng nhau. Thương tích từ những biến cố vừa qua dù vẫn chưa hoàn toàn biến mất, nhưng Ryuka vẫn hồi phục vừa đủ để quay trở lại cuộc sống ban đầu. Thánh Tích một lần nữa trở nên tinh khiết và chiếc dương vật dưới háng cô đang dần được teo nhỏ nhờ sự chữa trị của hiệp hội.
“Anh nghĩ sao, cái này đẹp chứ?”
“Hmmm, cũng được…”
Hai người đang ngắm đồ ở cửa hàng mỹ nghệ. Đây là lần đầu Ryuka không nứng cặc khi đi cùng người yêu. Gần đó, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên. Đó là Ames, quản gia của Cordelia.
“Màu sắc rất ấn tượng, thưa cô chủ.”
“Chris!” Ryuka ngạc nhiên. “Tớ đã bảo hôm nay bọn tớ hẹn hò mà….”
“Cô nói gì vậy? Tôi chỉ đang mua đồ thôi mà. Hay cô vẫn lo rằng tôi đang tính cướp Ryohei-kun khỏi tay cô?”
“K..không có! Đừng nói thế!”
“Ryuka-san đáng sợ quá~ Nhanh, chạy về đây đi Ryohei-kun,♥”
Chris kéo tay chàng trai gầy gò và ôm nó. Ryohei có thể cảm nhận được bộ ngực mềm mại của cô.
“Eh..cái này...Chris ơi, cậu đang gần quá mức rồi!”
“Đúng vậy, đấy là chỗ của tôi mới phải!”
“Không sao mà, chẳng phải chúng ta là bạn tốt ư?”
Sau khi cùng nhau chiến đấu, tình cảm của hai Công Chúa từ thù địch đã dần trở thành chiến hữu thân thiết, dù cho Cordelia vẫn luôn tìm cách trêu ghẹo Ryuka. Sau một hồi đắn đo, Cordelia đã mua đủ đồ cho mình và bước tới chỗ thu ngân để thanh toán.
Tuy nhiên, viên thu ngân bỗng lắc đầu.
“Tôi xin lỗi!”
“À bạn không nhận thẻ hả?”
“Không, tôi đã làm xong việc rồi. Bước chuẩn bị đã hoàn tất.”
“Hả? Cái gì cơ?”
Mái tóc của viên thu ngân bỗng dựng đứng lên và dài ra. Cùng lúc đó, tường, sàn và trần nhà bắt đầu biến mất, để lại hàng trăm miếng bùa chú chứa đầy ma thuật. Hoang mang trước cảnh tượng này, hai cô Công Chúa không đủ thời gian để kích hoạt Thánh Tích. Chẳng mấy chốc, mọi thứ xung quanh đã biến thành một vùng không gian màu đỏ thẫm như máu. Đây là cái bẫy mà lũ quỷ đã vạch ra, là nước đi của Onikitsune, một trong Bát Đại Quỷ, kẻ thù chính của Cordelia.