“Hừ hừ, mẹ mày không sao nhưng không nuốt nổi cơn giận này, mày nhất định phải cho người ta chơi chết con đĩ kia cho mẹ, sau đó quay video lại đăng đầy trên mạng mới được!”, bà cụ Hình đắc ý nói.
Đại Long thở phào, không sao là tốt rồi, còn câu kế tiếp của mẹ gã nói thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Đơn giản hỏi thăm rõ ràng mọi chuyện, Đại Long cúp điện thoại.
Lúc này, điện thoại lại vang, Đại Long lại nhấn nghe và nói: “Đại Thành Tử, mẹ của tôi gọi cho tôi rồi! Khi nào tên đó ra thì báo cho tôi biết một tiếng, về rồi anh em mời cậu một chầu!”
“Ha ha, đều là anh em cả! Việc nhỏ thôi mà! Anh báo cho bác là nếu không sao thì nhớ tới đồn cảnh sát ghi lời khai!”
“Không thành vấn đề, tôi vừa cúp điện thoại đây, bà ấy sẽ qua ngay!”
“Vậy được rồi, gặp sau nhé!”
Cúp điện thoại lần nữa, sắc mặt Vương Đại Long vô cùng khó nhìn, không ngờ còn có đứa dám đụng vào mẹ gã, đúng là chán sống mà!
Nghe nói người phụ nữ kia rất xinh đẹp.
“Các anh em, mẹ của anh mày bị ức hiếp, mấy đứa nói anh nên làm sao?”, Vương Đại Long quát lớn hỏi.
“Xử nó, còn cần hỏi sao?”, lập tức có người hùa theo.
“Đó là một nam một nữ, đánh tàn phế thằng nam, nữ thì nghe nói khá xinh đẹp, thưởng cho tụi mày chơi, nhưng không được chơi chết đấy!”, Vương Đại Long cười lớn, ngay sau đó là tiếng hoan hô của mọi người.
…
Trong phòng thẩm vấn, Trương Trần và Phương Thủy Y đang ngồi trả lời câu hỏi.
“Được rồi, những gì hai người nói đã được chúng tôi ghi chép nhưng hai người phải nhớ là nếu nói dối, các vị sẽ phải chịu trách nhiệm về lời nói và hành động của mình!”
Nhân viên cảnh sát phụ trách thẩm vấn kia cảnh cáo rồi mở cửa rời đi.
lắng nhìn anh.