Ăn cơm xong, Trương Trần đi thẳng đến nhà họ Tôn, anh muốn họ cho anh câu trả lời. Nhưng hai anh em Tôn Khuê Sơn và Tôn Khuê Minh đều không ai ở nhà.
Người đón tiếp Trương Trần là ông cụ Tôn. Ông ấy nhìn Trương Trần với ánh thân thiết rội vội rót trà cho anh. Ông ấy biết rằng cái mạng già của mình đã được cứu sống bằng cách nào.
“Cụ không sao đâu”, Trương Trần nói khách khí vài câu, nhân tiện chẩn đoán bệnh cho ông cụ Tôn, sau đó điều chỉnh lại phương thuốc.
“Không biết lần này cậu Trương đến là có chuyện gì?”, ông cụ Tôn hỏi.
Trương Trần cũng không giấu diếm mà nói ra câu chuyện. Ông cụ Tôn không hổ danh là tuổi cao minh mẫn, ông ấy thản nhiên gật đầu, nói: “Vốn là chuyện của những người trẻ các cậu, tôi tin thần y Trương. Nhưng ông lão này đã nghỉ hưu sớm, Khuê Sơn đi bàn chuyện làm ăn rồi còn Khuê Minh thì ở thành phố Trường Minh”.
“Hôm nay là sinh nhật của Mỹ Hân, con bé cứ muốn đón sinh nhật cùng bạn học nên Khuê Minh và Mỹ Lâm đến đó tặng quà rồi”.
Trương Trần gật đầu. Tôn Khuê Sơn vô cùng coi trọng Tôn Mỹ Lâm mặc dù cô ta chỉ là phận gái. Ngược lại, đến con đẻ của mình mà Tôn Khuê Sơn cũng không quan tâm đến thế, vì vậy Tôn Khuê Minh cũng không thể không quan tâm lại được.
Cũng coi như có đi có lại, anh trai cưng chiều con gái mình thì Tôn Khuê Minh cũng phải bày tỏ chút ý của mình.
Nói chuyện vài câu, Trương Trần không ở lại lâu mà lái xe đến thành phố Trường Minh. Sau đó chặn đường bố con Tôn Khuê Minh ở một tiệm bánh kem gần đại học Trường Minh.
“Cậu Trương, sao cậu lại đến đây?”, Tôn Khuê Minh nhìn thấy Trương Trần thì kinh ngạc, hỏi.
“Ông nghĩ kỹ chưa?”, Trương Trần trực tiếp hỏi.
Tôn Khuê Minh cắn răng, gật đầu nói: “Tôi đã tìm kiếm manh mối về mấy ông trùm của thành phố Trường Minh, tin là sẽ có kết quả sớm thôi”.
“Manh mối, manh mối gì? Còn phải đi tìm sao?”, Trương Trần chau mày hỏi.
“…”, Tôn Khuê Minh sắc mặt mơ hồ khó hiểu. Không đi tìm kiếm manh mối mà cứ thế đi tìm chúng thì có khác nào cứ cầm dao để đi chém người?
“Người lớn nói chuyện, trẻ con câm miệng lại”, Tôn Khuê Minh trách mắng một câu, sau đó nói: “Được, tôi nghe lời cậu Trương. Lát nữa tôi vào chụp ảnh với Mỹ Hân một cái rồi điều người đi luôn”.