Dù sao sức chịu đựng của Trương Trần cũng đã được mài giũa đến giới hạn cao nhất, có loại mỉa mai, sỉ nhục nào mà anh chưa từng chịu đâu, đây quả thật chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng Triệu Chí Hào lại không nhịn được, từ khi nào mà mấy tên chân tay lấm lem bùn đất có thể la hét quát tháo với ông ta, ông ta cũng là một trong những ông lớn của Hoài Bắc mà
Lúc này, thanh niên lúc nãy chạy đến, nói nhỏ bên tai Trương Trần: “Anh Trương, tôi đã kiểm tra theo cách của anh, không phải tự nhiên mà họ chết, đây là ngân châm anh đưa cho tôi”.
Trương Trần híp mắt, trong đó có một cây châm đã chuyển sang màu đen. Điều này chứng tỏ có một người bị trúng độc mà chết!
“Quả đúng là người chết vì tiền, chim chết vì mồi mà. Đám này đúng là người sau tàn nhẫn hơn kẻ trước!”, ánh mắt Trương Trần trở nên cực kỳ lạnh lùng.
“Tôi hoài nghi là có thể những người này bị giết chết bởi một kẻ bị sai khiến, mục đích thứ nhất là để tập đoàn Mạt Lâm trở thành mục tiêu của dư luận, như vậy sẽ làm tập đoàn Mạt Lâm tổn thất nặng nề, thứ hai, mấy người này sẽ nhận được không ít lợi ích”, Trương Trần bình tĩnh nói.
“Đáng chết, không ngờ mấy người này lại ghê tởm đến thế!”, Triệu Chí Hào siết chặt nắm đấm, loại thủ đoạn này mà Bạch Thu Nghiệp cũng có thể nghĩ ra được, quả không hổ là ông trùm tàn ác của thành phố Trường Minh.
“Triệu Chí Hào, đây là Hoài Bắc, dù quyền lực của Vu Ấu Hoa có lớn đến thế nào thì cũng không thể một tay che trời. Ông dùng các mối quan hệ của mình để điều tra hai gia đình này và các thứ như thẻ ngân hàng, sau đó bảo người đến hiện trường khám nghiệm thi thể, còn tôi ở đây phụ trách câu giờ!”
“Được, tôi hiểu rồi!”, Triệu Chí Hào gật đầu, không dám chậm trễ. Vì quá thu hút sự chú ý nên ông ta chỉ có thể giao việc cho cấp dưới đáng tin của mình đi làm.
“Các vị yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không trốn tránh trách nhiệm. Tôi xin hỏi trước, hôm qua tập đoàn Mạt Lâm vẫn trong trạng thái đóng cửa, người nhà các vị đi làm vào ngày nào?”, Trương Trần quay lại hiện trường, bắt đầu câu giờ.
“Cậu có ý gì, người đã chết rồi mà còn truy cứu đi làm vào ngày nào à?”, một người đàn ông ba mươi tuổi chất vấn.
“Tôi chỉ hỏi thôi, kiểm tra ngày tháng để phạt nặng nhân viên quản lý nhà ăn. Anh cũng không mong em trai mình chết mà không rõ nguyên nhân chứ?”, Trương Trần không hoảng loạn nói.
“Đội trưởng, theo phán đoán sơ bộ thì Vương Thông đã chết vì trúng độc, thời gian tử vong là khoảng mười hai giờ tối qua, không liên quan gì đến nguyên nhân làm việc quá sức. Còn chất độc dẫn đến cái chết khá giống với chất độc được phát hiện tại nhà của Vương Trí – anh của Vương Thông, còn lại cần đợi báo cáo cụ thể mới có thể xác định”.