“Kẻ tình nghi?”, nghe vậy, ông Lăng trợn mắt nói: “Kẻ tình nghi gì? Nơi này có kẻ tình nghi nào hả? Bảo bọn họ vào đây!”
“Rõ!”, người đó lại cúi chào, sau đó để người bên ngoài vào trong.
Những người kia mặc đồng phục tập thể, bước vào là nhìn ba người Trần Bắc Vọng.
Mặc dù bọn họ ăn mặc như người già bình thường, nhưng khí chất tích tụ bao năm khiến người ta không dám coi thường, người cảnh sát dẫn đầu cũng không dám quá xấc xược, sau đó nhìn về phía Trương Trần.
“Xin hỏi anh có phải ông chủ của tập đoàn Mạt Lâm không?”
“Đúng thế”, Trương Trần gật đầu.
“Anh bị tình nghi sản xuất thuốc giả, gây nguy hại cho xã hội, bị người nằm vùng tố giác. Trước khi làm sáng tỏ mọi chuyện, anh phải đi với tôi một chuyến!”, cảnh sát dẫn đầu nói.
“Các cậu thuộc bộ phận nào? Có chứng cứ gì? Ai cử các cậu tới bắt người?”, Ông Lăng ngẩng đầu hỏi trầm giọng.
Ông ta vừa sai người đi lấy rượu, nghĩ rằng mấy anh em lâu rồi không gặp, Trần Bắc Vọng thì khôi phục sức khỏe, Trương Trần lại lấy đâu ra một phương thuốc kỳ diệu, đang định uống một ly thì lại có người dám tới đây bắt người.
Trần Bắc Vọng thì rất cáu giận, dù sao nơi này cũng là địa bàn của ông ta, xảy ra chuyện như vậy làm ông ta cảm thấy rất mất mặt.
Cảnh sát dẫn đầu không biết thân phận của nhóm Trần Bắc Vọng, chỉ nói bằng giọng lạnh lùng: “Chúng tôi không thể trả lời được!”
“Người đâu, đưa đi cho tôi”, dứt lời, anh ta vẫy tay, lấy một chiếc còng ra rồi bước về phía trước.
“Ha ha, xem ra rượu này không uống được rồi, tôi đi theo họ một chuyến vậy. Ông Trần, ông Lăng, các ông uống đi!”, Trương Trần cười rồi đứng dậy nói: “Chúng ta đi thôi!”
Trương Trần đi rất thoải mái, tuy rằng anh không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng đám người này dám tới đây bắt anh thì khác nào tự tìm cái chết.
Quả nhiên, sau khi Trương Trần bị bắt đi, ông Lăng và ông Kính cùng nhìn về phía Trần Bắc Vọng và trêu đùa: “Trần lão cẩu, cái nơi này của ông bé tí mà náo nhiệt thật. Trương Trần cung cấp phương thuốc có giá trị lớn cho Long Quốc, vậy mà lại bị người ta tố cáo buôn bán thuốc giả!”
“Ông Trần, sao vậy?”