Trong phòng họp cấp cao của tập đoàn Mạt Lâm, Trương Trần, Tôn Khuê Sơn, Triệu Chí Hào và Chu Viên Viên đều có mặt ở đây.
Mạnh Thanh Vân nói rất đúng, Trương Trần không biết gì về hắn ngoài cái tên.
Đừng hỏi Trương Trần phẫn nộ đến mức nào!
Tới địa bàn của anh mà dám trắng trợn nói rằng muốn chơi vợ anh.
Dù cho Trương Trần không quá mức yêu Phương Thủy Y, nhưng chỉ cần là đàn ông thì đều không thể nhịn được chuyện như vậy.
"Ôi chao, ông chủ lớn, tối muộn thế này còn gọi tôi tới, chắc không phải anh định làm gì tôi đấy chứ?", Chu Viên Viên ngồi trên chiếc sô pha mềm nói đùa.
Trương Trần làm gì có tâm trạng đùa giỡn, người ta ngồi lên đầu anh rồi đây này!
"Cô có biết một người tên là Mạnh Thanh Vân không? Cô là bạn của Phương Thủy Y, chắc hẳn cô ấy từng nói với cô rồi chứ?", Trương Trần nói.
Trái tim của Chu Viên Viên run lên, cô ta thay đổi sắc mặt, vội vàng nói: "Sao anh biết anh ta?"
Thái độ của Chu Viên Viên đã chứng tỏ điều gì đó. Trương Trần nói: "Hôm nay tôi gặp hắn ở bệnh viện".
Trương Trần kể sơ qua chuyện đã xảy ra trong bệnh viện.
Sắc mặt của Chu Viên Viên rất phức tạp, cô ta nói: "Nếu tôi đoán không sai thì Phương Thủy Y đối xử với anh ta như bạn bình thường đúng không?"
"Đúng thế", Trương Trần gật đầu.
Chu Viên Viên thở dài một hơi rồi nói: "Bọn họ biết nhau từ lúc đại học năm nhất. Hồi đó Mạnh Thanh Vân định tìm tôi, nhưng tôi không phải gu của anh ta, anh ta thích kiểu yếu đuối như Phương Thủy Y hơn".
"Có thể đến bây giờ Phương Thủy Y cũng không biết rằng năm đó suýt thì Mạnh Thanh Vân đã bỏ thuốc rồi cưỡng hiếp cậu ấy".
"Chuyện này là sao?", Trương Trần sầm mặt hỏi.
Triệu Chí Hào và Tôn Khuê Sơn cũng không nhịn được nhìn sang.
"Còn thế nào được nữa, lúc đầu anh ta theo đuổi Phương Thủy Y, cậu ấy không đồng ý, anh ta bỏ thuốc luôn. Sau đó chúng tôi phát hiện ra, vốn tôi định dạy cho anh ta một bài học, nhưng ông nội tôi đã ngăn cản".
"Có thể thử xem", Tôn Khuê Sơn gật đầu, lấy điện thoại ra bắt đầu sắp xếp người.