“Thôi, thôi!”, Trần Bắc Vọng xua tay: “Đến lúc đó các người sẽ biết!”
... ...
Tại thủ đô, trên các đường phố chính cũng có rất nhiều tiệm thuốc bày bán thuốc đặc trị của nhà họ Trương, một nhóm người đang xếp hàng để mua thuốc!
Trương Anh dậy ăn sáng, nhìn thấy cảnh tượng này thì cười khinh bỉ, Trương thần y còn nói thuốc của bọn họ có vấn đề, đúng là vịt chết vẫn còn cứng miệng! (ý chỉ cứng đầu, ngoan cố)
“Ông chủ, cho tôi hai hộp...”
“Cho tôi ba hộp...”
“Thật sự tốt như vậy sao?”
“Đây là đồ nhà họ Trương sản xuất đó, nghe nói nửa tiếng sẽ có tác dụng!”
Một nhóm người nhốn nháo, vui vẻ mở ví, mua loại thuốc đắt đỏ, Trương Anh nhìn thấy cảnh tượng này chỉ thấy buồn cười, mỗi xu mà họ moi ra sẽ có vài xu rơi vào túi của hắn!
Thế nhưng, đúng lúc này, trong đám người đột nhiên có một người ngã vật xuống!
Vốn dĩ cũng không có chuyện gì, có người đột nhiên phát bệnh, điều này cũng không có gì lạ, nhưng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã có bảy tám người liên tiếp ngã xuống!
Những người này đều ngã xuống trước mặt Trương Anh, nếu nói là trùng hợp thì đúng là hơi gượng ép!
Đúng lúc này, ba chiếc xe cứu thương lập tức chạy đến, bọn họ nhìn người nhà của bệnh nhân ngã trên mặt đất, lập tức hỏi: “Có phải bọn họ uống Khang Phục Linh không?”
“Đúng thế, họ uống rồi!”, những người thân đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng thanh nói.
“Đưa lên xe, lập tức đến bệnh viện!”, vài y tá và bác sĩ nhanh chóng cứu chữa!
Còn sắc mặt của Trương Anh sa sầm đi. Khang Phục Linh chính là tên nhà họ Trương đặt cho loại thuốc này, đám người này đều uống Khang Phục Linh, bây giờ thì ngã hết xuống, logic kiểu gì thế?
“Đợi chút, để tôi đến xem!”, Trương Anh vội vàng tiến lên phía trước, mấy bác sĩ liếc mắt một cái, không khách khí nói: “Anh là ai thế hả, đừng có làm phiền!”
“Tôi cũng không rõ, sáng hôm nay đột nhiên có rất nhiều bệnh nhân, nghe nói là do uống thuốc Khang Phục Linh gì đó, chúng tôi cũng đang điều tra!”, y tá nói qua loa một câu, vội vàng rời đi!