Thậm chí nếu nhà họ Trương không gánh vác được hậu quả, vậy thì một khi Trương Anh bước ra khỏi đây, chỉ e hắn sẽ phải chịu trách nhiệm cho chuyện này.
Ông lão đã không còn quan tâm Trương Anh, hiện giờ ông ta chỉ có thể nghĩ làm thế nào để giảm thiểu chuyện này.
Đã không thể che đậy được rồi, thì chỉ có thể bù đắp thôi.
“Người đâu, mời thiếu chủ đến đây...”
“Mời vị thiếu chủ nào ạ?”, có người hỏi.
Có hai vị thiếu chủ được nhà họ Trương công nhận, một nam một nữ, nam tên Trương Lăng, nữ tên Trương Tinh.
Có thể nói hai người này là đại diện cho lớp trẻ nhà họ Trương, ngay cả mấy lão già cũng không thể so sánh với hai người này.
Đương nhiên, nhà họ Trương cũng có những con cháu xuất chúng khác, nhưng nhà họ Trương chỉ chọn hai người, một nam một nữ, nếu nam có thực lực, đều có thể tìm Trương Lăng, còn nữ thì tìm Trương Tinh.
Hai người này là anh em ruột, còn là con của chủ nhân nhà họ Trương, dù xét về thân phận hay năng lực, những người khác đều không thể theo kịp.
Còn về phần Trương Anh đang run rẩy quỳ xuống, không ngừng cầu xin, trong mắt hai người bọn họ, không khác gì một con chó.
Có khả năng thiếu chủ Trương Lăng bận quá không kịp đến, nên bảo Trương Tinh thiếu chủ đến, ông lão mệt mỏi nói.
“Vâng!”, đám đông đồng thanh, lập tức lui xuống xử lý.
Trở lại nhà Phương Thiên Bàng, tối hôm đó, sau khi Trương Trần rời đi, gia đình Phương Thủy Y vẫn không ngừng cãi nhau.
“Mẹ, mẹ còn muốn mất mặt tới mức nào nữa!”, Phương Thủy Y hét lớn.
Trương Quốc Hồng có chút sợ hãi nhìn con gái, Phương Thủy Y đang mất bình tĩnh, bà ta không dám làm gì, sợ cô sẽ bị kích thích thêm.
“Nhưng, nhưng mà chúng ta thế này là đã đắc tội tập đoàn Mạt Lâm…”
Phương Thủy Y nói: “Mẹ sợ sao, vậy để con đi xin lỗi! Con nói trước, chỉ xin lỗi thôi!”
“Được, được!”, Phương Quốc Hồng vội gật đầu, đi là được, con gái bà ta đi là được!
Thế nhưng sắc mặt người phụ nữ không hề thay đổi, dường như xem mấy vệ sĩ này như không khí. Cô ta vén tóc ra sau tai, chân siết lại chuẩn bị ra tay với mấy người dám cả gan ngăn cản cô ta.