Trán Lâm Trung Hổ chảy đầy mồ hôi lạnh, hắn ta uy hiếp: "Mày muốn làm gì? Tao cảnh cáo mày, cha vợ của tao là chủ tịch tập đoàn Thanh Dương, nếu như mày không muốn chết thì mau thả bọn tao rai"
“Hà Thư Hoa?"
"Xin lỗi nhé, người một nhà bọn họ đi đầu thai nhanh hơn hai cha con chúng mày một bước rồi!"
Cẩu Phú Quý trêu tức.
Mấy ngày nay Lâm Trung Hổ và Lâm Đông Dương bị giam trong phòng pháp vụ, ngăn cách với thế giới bên ngoài, cho nên vẫn chưa biết tin tức nhà họ Hà đã bị diệt.
Lúc này, khi nghe Cẩu Phú Quý nói, bọn họ hoàn toàn không dám tin tưởng.
Nhưng mà, dù bọn họ có tin hay không, thì cũng không thể thay đổi kết cục cuối cùng.
"Thiếu gia của chúng tao đã nhờ tao chuyển cho mày một câu, kiếp sau nhớ đàng hoàng mà làm người."
Cẩu Phú Quý nói xong, bèn lấy một khẩu súng lục có gắn giảm thanh từ trong người ra.
"Không, đừng!"
"Thả chúng ta…"
"Pắng! Păng!"
Đầu của hai cha con lần lượt nở hoa, tắt thở bỏ mình tại chỗ!
Cùng lúc đó, trong một câu lạc bộ tư nhân xa hoa ở thành. phố Kim Lăng.
Lý Trạch Vũ cởi trần nằm trên giường, trong tay cầm một ly la Mandy Conny, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
"Mùi vị của rượu này không tệ, anh có muốn nếm thử một ly hay không?”
Nghe đồn chỉ có trụ trì của Thiền Lâm Tự, chưởng giáo đạo môn và và cung chủ của Tiêu Dao cung, cao nhân tuyệt thế trong ba thế lực võ đạo đỉnh phong mới được ông trời ưu ái, thành công nhập đạo sau trăm tuổi!