Lạc Trường Thanh rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Trần Thanh Tuyết, lên tiếng hỏi: "Thanh Tuyết, sức khỏe của ông nội Trần đã tốt hơn chưa?"
Trần Thanh Tuyết lịch sự gật đầu: "Ông nội tôi đang khôi phục không tệ, mấy ngày nữa là có thể xuất viện rồi!"
"Vậy thì tốt”
Trên mặt Lạc Trường Thanh treo một nụ cười thân thiết: "Thành chủ Tân ở bên kia, hay là chúng ta cùng nhau qua đó chào hỏi nhé?”
Bởi vì thành chủ Tuyên Thành đột nhiên phát bệnh qua đời nên vị trí này đã trống hơn nửa tháng, cho tới hiện tại thì đều do phó thành chủ Tống Minh Cao đại diện xử lý chuyện lớn nhỏ.
Mà mọi người đều ngầm hiểu trong lòng, năng lực và danh tiếng của Tống Minh Cao cũng không tệ, tám chín phần mười sẽ chính thức nhậm chức thành chủ.
Vậy nên khi Trần Thanh Tuyết nghe thấy ba chữ "thành chủ Tần", cô không khỏi sững sờ.
"Là như vậy, hôm nay thành chủ Tân vừa bị điều tới để tạm đảm nhiệm đại diện thành chủ."
Nói đến đây, Lạc Trường Thanh thấp giọng rồi nói tiếp: "Tôi tiết lộ cho cô một tin tức ngầm, thành chủ Tần đến từ nhà họ Tần ở Hoàng Thành, chức thành chủ là chuyện ván đã đóng thuyền! Những xí nghiệp ở Tuyên Thành như chúng ta vẫn phải cần giữ gìn mối quan hệ."
Trần Thanh Tuyết khế gật đầu, lập tức đứng dậy cùng Lạc Trường Thanh đi tới chỗ người đàn ông đang bị các ông trùm giới kinh doanh vây quanh.
Người này chừng ngoài ba mươi, dáng dấp tuấn tú, cho người ta một loại cảm giác ôn tồn lễ độ.
Gã là Tân Hạo Nhiên, là người đứng đầu đời thứ ba của nhà họ Tần ở Hoàng Thành, cũng là một ngôi sao mới chói mắt nhất trong giới chính trị, sắp trở thành thành chủ trẻ tuổi
nhất nước Hạ từ trước tới nay!
"Xin chào ngài, thành chủ Tân, tôi là Lạc Trường Thanh đến từ tập đoàn Hoài Nghiệp!"
"Ngài Lạc đây đúng là tuổi trẻ tài cao!"
Tân Hạo Nhiên chỉ tùy ý khách sáo một câu, ánh mắt của gã vẫn luôn đặt ở trên người Trần Thanh Tuyết.
Lạc Trường Thanh khế chau mày.
Cùng là đàn ông, đương nhiên anh ta lo lắng Tân Hạo Nhiên có ý đồ với Trần Thanh Tuyết!
"Thanh Tuyết đã không muốn uống, ông đây muốn xem ai dám ép cô ấy uống!"