Đánh rắn phải đánh giập đầu, giờ phút này, dường như ông ta đã bị người ta nắm thóp, chỉ cần bóp một cái là có thể làm ông ta rơi xuống vực sâu vạn trượng.
"Quân! Đế!"
Bruce cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, ông ta nuốt nước miếng: "Chúng ta nói chuyện đàng hoàng đã."
Cuối cùng, vị tướng quân năm sao này cũng bắt đầu nhượng bộ.
Hành động này khiến cho Tam đại Tu La Vương ngồi cách đó không xa nhíu mày.
"Tướng Bruce, tại sao ông lại có thể thỏa hiệp với cái tên mọi da vàng đó chứ?"
Ác Tu La bất mãn trách móc.
Huyết Tu La cũng khuyên nhủ: "Cho dù hắn nắm được thóp của ông, nhưng chỉ cần chúng ta làm thịt hắn thì còn có cái gì uy hiếp được ông nữa?"
Bruce quay đầu nhìn ba người họ, muốn nói lại thôi.
Dạ Tu La chủ động đứng dậy đi tới, Ác Tu La cùng Huyết Tu La cũng theo sát phía sau.
Ba người tụ lại một chỗ, tỏa ra một áp lực kinh khủng, đến cả Lang Vương cũng cảm thấy kinh hồn bạt vía!
Trong phút chốc, Bruce chợt hiểu ra.
Mặc dù Quân Đế đang nắm đằng chuôi, nhưng chỉ cần ông ta khống chế được đối phương, như vậy là có thể đảo ngược vị thế khi thương lượng rồi.
Vừa thay đổi suy nghĩ, Bruce liền cầu xin Tam đại Tu La Vương: "Ba vị, làm phiền mọi người bắt tên này lại giúp tôi, nhưng nhất định phải để hắn sống!"
"Không thành vấn đề."
Ác Tu La xoa xoa hai tay, nóng lòng muốn thử: "Để cho tôi lên trước đi."
Vừa nói xong, thân thể gầy trơ cả xương của ông ta bỗng lao đến trước mặt Lý Trạch Vũ với tốc độ kinh người.
"Tên mọi da vàng, tao đã ngứa mắt mày từ lâu rồi."
"Vậy thì chết ngay đi là được!"
Ánh mắt Lý Trạch Vũ chợt tỏa ra sát khí, hắn ung dung đánh ra một quyền thật mạnh.
Hửm?
Ác Tu La không ngờ rằng Lý Trạch Vũ có thể phản ứng và ra chiêu với tốc độ nhanh như vậy, cứ như hắn đã biết trước ông ta sẽ ra tay.
"Ầm!"
Dưới tình thế cấp bách, Ác Tu La phải đưa cánh tay ra đỡ. Sức mạnh của cú đấm khiến hai cánh tay ông ta tê dại, phải lảo đảo lui về phía sau mấy bước.
Cảnh tượng này khiến Dạ Tu La cùng Huyết Tu La mở rộng tầm mắt.
Dẫu sao bọn họ cũng biết rõ thực lực của Ác Tu La, không ngờ khi đối đầu với Lý Trạch Vũ lại thua thiệt nhiều đến thế.
"Chà chà!"
Lý Trạch Vũ xé áo khoác, lạnh lùng liếc nhìn Tam đại Tu La Vương.
"Nếu ba lão bất tử các ông chán sống, vậy thì cũng không cần sống nữa.."
Lý Trạch Vũ vừa nói xong, 'Xoạch' một tiếng, Ác Tu La đã dẫn đầu tấn công hắn.
"Tao cũng muốn xem thử tên mọi da vàng nhà ngươi có bản lĩnh gì!"
Cảm nhận được tiếng tấn công xé gió, Lý Trạch Vũ giơ tay lên đánh một chưởng, trên người hắn tỏa ra một luồng sức mạnh kinh người.
Đối mặt với một chưởng đẳng cấp của Ác Tu La, hắn không tránh không né, chỉ 'Bụp' một tiếng, đưa tay chống cự.
Ánh mắt của hai người giao nhau.
Ác Tu La chế giễu: "Đi chết đi, mày đáng chết lắm tên mọi da vàng!"
"Lão bất tử, nhìn coi là ai chết!"
Thân thể Lý Trạch Vũ treo trên không trung, đạp liên tục ba bốn phát.
Việc ai nhanh hơn, ai mạnh hơn đều được thể hiện rõ ràng vào thời điểm này. Những cú đánh của Ác Tu La còn chưa chạm được vào Lý Trạch Vũ, nhưng mặt ông ta thì đã đầy những dấu giày đen thui của hắn.
"Đáng ghét!"
Ác Tu La nổi nóng, nhưng lại không thể không thay đổi thế công.
Tốc độ của Lý Trạch Vũ đã nhanh hơn ông ta rồi.