Cẩu Phú Quý cùng Vật Tương Vong nhanh chóng chạy đến sát bên Lý Trạch Vũ.
Lang Vương thì không nhanh không chậm nói: "Còn cả lính của tôi nữa!"
"Cho người thả bọn họ ra luôn đi."
Bruce ra lệnh.
Sĩ quan đứng đầu tự mình đi ra ngoài thi hành mệnh lệnh.
Đến lúc đó Lang Vương mới nghênh ngang đi đến cạnh Lý Trạch Vũ, dáng vẻ phách lối cứ như nhà giàu mới nổi vậy.
"Quân Đế, cậu muốn nói chuyện thế nào?"
Bruce nhìn chằm chằm Lý Trạch Vũ.
Cho dù Tam đại Tu La Vương đã vô dụng, nhưng ông ta vẫn còn có sức.
Dẫu sao bên ngoài vẫn còn cả ngàn tên lính!
Thứ thật sự khiến ông ta kiêng kỵ là những chuyện có liên quan đến Julia.
Nhiều năm đã qua, ông ta luôn cẩn thận khi làm bất cứ chuyện gì, không bao giờ để một ai nắm thóp, nhưng cuối cùng... điểm yếu lại nằm trong tay người phụ nữ kia!
Nếu như không phải do đối phương có thân phận đặc biệt, thì ông ta đã nghĩ cách giết chết từ lâu rồi.
"Bây giờ là ông đang cầu xin tôi mới phải chứ? Thái độ cầu xin của ông là thế này sao!"
Lý Trạch Vũ suy nghĩ rồi bật cười.
Bruce trầm mặt hỏi: "Vậy cậu muốn như thế nào?"
Lý Trạch Vũ nhún vai.
"Như vầy đi, ông cứ quỳ xuống rồi chúng ta bàn lại..."
Lấy đạo của người trả cho người, đây là điều mà bình thường Lý Trạch Vũ thích làm nhất.
Trước đây Bruce dựa vào thân phận một trong ba Đại Tu La Vương, ngông cuồng không ai sánh bằng, từng tuyên bố muốn Lý Trạch Vũ quỳ xuống trước rồi hãy nói chuyện với ông ta.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.
Giờ đến lượt người ta bắt ông ta quỳ.
Quỳ hay không quỳ đây?
Trong lòng Bruce do dự không đưa ra được quyết định, cuối cùng vẫn là chọn không quỳ.
Đó là lòng kiêu hãnh cuối cùng của tướng quân năm sao.
"Quân Đế, tôi thừa nhận chứng cứ trong tay cậu đủ làm tôi thân bại danh liệt, nhưng mà... Trước khi việc đó xảy ra thì tôi có thể khiến cho cậu biến mất khỏi thế giới này."
"Tôi tin cậu là người thông minh, sẽ không chọn cách cá chết lưới rách."
"Cho nên tôi hy vọng chúng ta có thể đàm phán với nhau, nhưng mà đã là đàm phán thì địa vị là ngang nhau!"
Lời Bruce nói rất rành mạch, câu nào cũng có lý, chỉ cần là người bình thường thì đều sẽ thuận theo đường lui mà ông ta để lại.
Nhưng Lý Trạch Vũ lại lắc đầu từ chối.
Lựa chọn như vậy cũng không thể coi hắn không bình thường, ngược lại, hắn cho rằng bản thân chẳng có gì phải e ngại Bruce.
"Bruce, ông cũng không phải ngày đầu biết tôi."
Lý Trạch Vũ hời hợt nói: "Ban đầu tôi một thân một mình xâm nhập vào nhà trắng uy hiếp cả đám nhân vật lớn các người, sau đó tôi có thể bình an vô sự rời khỏi đó. Thế thì ông cảm thấy mấy tên lính tép rêu bên ngoài có thể ngăn được tôi sao?"
Nghe thấy những lời này, hô hấp của Bruce trở nên dồn dập hơn.
Mặc dù bên ngoài có hơn ngàn binh sĩ, đổi lại là người bình thường nhất định sẽ không thể chạy trốn. Nhưng... Quân Đế đâu phải người bình thường?
Mà một khi Quân Đế trốn thoát khỏi đây, vậy thời khắc ông ta thân bại danh liệt sẽ bắt đầu.
Đợi đến lúc ông ta trở thành người bình thường, dựa vào thủ đoạn của Quân Đế có thể có hơn trăm cách khiến ông ta biến mất khỏi thế giới này, hơn nữa chính phủ cũng sẽ không vì sự biến mất của ông ta mà quyết sống mái với một tên điên.