“Cảm ơn, cô Julia cũng là người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp ở phương Tây.”
Diệp Khuynh Thành bắt tay với Julia, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt hai người phụ nữ đều mang theo sự thù địch.
Mắt thấy tia lửa sắp bốc lên, trán Lý Trạch Vũ đổ mồ hôi lạnh, nắm tay Diệp Khuynh Thành muốn rời khỏi: “Julia, chúng ta đi qua tìm bố cô bàn một chuyện.”
“Xin lỗi không tiếp được.” Diệp Khuynh Thành rộng rãi gật đầu ra hiệu.
Hai người lập tức muốn rời khỏi.
Nhưng Julia nào bằng lòng bỏ qua người đàn ông ngày nhớ đêm mong.
Chỉ thấy cô ta kéo tay Lý Trạch Vũ lại, lập tức nhón chân nói bên tai hắn: “Tôi chờ anh ở phòng 808, nếu như anh không đến, vậy tôi vẫn quấn lấy anh.”
Sau khi nói xong thì mỉm cười với Diệp Khuynh Thành, giống như có mùi vị khiêu khích, sau đó lập tức quay đầu rời đi.
Diệp Khuynh Thành hơi nhíu mày, trừng mắt hỏi Lý Trạch Vũ: “Cô ta nói gì với anh?”
“Ách!” Lý Trạch Vũ cười ha ha nói: “Cô ta nói cho tới giờ chưa từng thấy bên cạnh anh có phụ nữ, em chắc chắn khác biệt, cho nên anh mới chọn ở bên em.”
“Thật sao?” Diệp Khuynh Thành nửa tin nửa ngờ.
Lý Trạch Vũ dựng thẳng ba ngón tay lên: “Anh thề tuyệt đối chưa từng nói dối.”
Lời thề đều là lừa quỷ, hắn vốn sẽ không để trong lòng.
“Được, em tin tưởng anh là được.”
Diệp Khuyn Thành mỉm cười nói: “Bên kia còn mấy xí nghiệp, em phải đi qua làm quen tí.”
“Em đi làm việc của em, không cần phải để ý tới anh.” Lý Trạch Vũ ra hiệu mình không sao cả.
Diệp Khuynh Thành khẽ gật đầu rồi giẫm giày cao gót rời đi.
Cô ấy vừa đi, Lý Trạch Vũ đã nhanh chóng biến mất khỏi đại sảnh bữa tiệc.
Sau mấy phút đồng hồ, đợi lúc Lý Đại đương gia xuất hiện lại thì đã đi tới ngoài phòng 808 lầu tám.
“Leng keng, leng keng…” Do dự mãi, hắn vẫn nhấn chuông cửa.
“Rầm!” Cửa mở, Julia đã thay chiếc áo ngủ gợi cảm xuất hiện trước mặt hắn.
“Quân Đế, em thật sự rất nhớ anh.” Julia nắm lấy cổ áo Lý Trạch Vũ, thuận tay kéo vào phòng.
“Rầm!” Cửa phòng bị khép lại.
Đợi lúc cửa phòng mở ra lần nữa thì đã qua gần hai tiếng, Lý Đại đương gia mặt mày rạng rỡ đi ra.
Không thể nghi ngờ, hai người chắc chắn đã nghiên cứu đủ loại tư thế xx trong phòng.
Nhưng cụ thể nghiên cứu kiểu gì thì tôi cũng không biết, tôi cũng éo dám viết.
Buổi tiệc kết thúc.
Trine đích thân tiễn Lý Trạch Vũ và Diệp Khuynh Thành lên xe.
Xe vừa rời đi, Julia vội vã chạy ra: "Cha, Quân đế đi rồi sao?"
"Ừ, hắn đi rồi."
Trine quan sát con gái vài lần rồi khuyên nhủ: "Con gái ngoan, tuy cha cũng rất mong con vào Quân đế ở bên nhau nhưng rất tiếc là hai người thật sự không hợp."
"Tại sao?" Julia lập tức hỏi lại.
Trine nhìn theo phương hướng chiếc xe biến mất mà thở dài: "Các con không phải là người cùng một thế giới."
"Không!"
Julia kiên quyết phủ nhận: "Lúc trước còn cũng nghĩ vậy, nhưng ngay lúc nãy, con có thể cảm nhận được hắn đã bước vào thế giới của con."
"Ồ? Sao con lại cảm giác như vậy?" Trine nghi hoặc.