Thái độ của Gurio vô cùng kiên quyết.
Louis xoa xoa sống mũi, một lúc lâu vẫn không nói gì.
Gurio lại cẩn thận mở miệng nói: "Thầy, ngài có đang nghe tôi nói không?"
"Câm miệng."
Louis quát.
Gurio lập tức sợ tới mức rụt cổ lại.
Theo lý thuyết Louis đã lui xuống, mà Gurio mới là chủ nhân hiện tại của Thánh Đình và người đi trước không nên thể hiện thái độ kiêu ngạo như vậy trước người sau.
Nhưng ít người biết rằng quyền lực của Thánh Đình thực sự vẫn luôn nằm trong tay.
Ông ta có năng lực nâng Gurio lên thì sẽ có năng lực đánh người đó về lại chỗ cũ!
"Tên phế vật này."
Louis có vẻ tức giận.
Có điều cũng có thể lý giải, dù sao kỵ sĩ Thập Tự chính là con át chủ bài cường đại nhất của Thánh Đình, bây giờ bị Gurio giết mất như vậy, cho dù là ai cũng sẽ tức giận.
Xả giận xong, Louis liếc ngang Gurio một cái, nói: "Cậu muốn ta đích thân ra tay?"
"Đúng vậy ạ."
Gurio gật đầu thừa nhận nói: "Quân Đế là một cường giả bị tất cả mọi người đánh giá thấp, tôi nghĩ rằng trên thế giới này, ngoài thầy ra, chỉ sợ rằng không còn ai là đối thủ của hắn nữa rồi!"
"Không, sư phụ của ông cũng không phải đối thủ của tôi."
Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức truyền đến…
Lời vừa vang lên, sắc mặt Louis và Gurio bỗng chốc
thay đổi.
Sắc mặt Louis khó coi hơn, bởi ông ta không thể tin
được có người có thể ẩn nấp ở gần mà không bị ông ta phát hiện!
"Quân... Quân Đế!"
Gurio run rẩy lên tiếng.
Gurio nhìn chằm chằm hai người bước vào đại điện: “Cậu
là Quân Đế?"
"Đáp đúng rồi, thưởng cho ông một viên kẹo."
Vừa nói, Lý Trạch Vũ vừa lấy ra một viên thuốc đen
sì: “Ông tự ăn hay để tôi đút cho?"
"To gan!"
Gurio lấy hết can đảm quát lên: "Quân Đế, cậu
thật quá kiêu ngạo, dám đến Thánh Đình của bọn ta!"
Lý Trạch Vũ liếc xéo hắn ta một cái, như nhìn một kẻ
ngốc: “Không phải lần trước tôi đã đến rồi sao?"
Ách...
Gurio nhất thời câm nín.
"Quay lại chủ đề chính."
Lý Trạch Vũ nhìn Louis: “Ông tự ăn hay để tôi đút
cho?"
"Láo xược!"
"Láo con mẹ nó xược!"
Louis vừa lên tiếng thì đã bị Lý Trạch Vũ cắt ngang,
rồi nhanh chóng tiến đến gần.
"Xoẹt!"
Louis không chịu ngồi chờ chết, mà là ra tay trước, ông
ta cong ngón tay thành năm móng vuốt nhọn hướng thẳng vào cổ họng Lý Trạch Vũ.