Trong văn phòng tổng giám đốc, mấy đại gia kinh doanh thậm chí còn không ăn tối, chỉ đợi ông chủ lớn này xuất hiện.
“Đều tới rời, xem ra vẫn rất nể tình.”
Lý Trạch Vũ khoát tay áo ra hiệu tất cả mọi người ngồi xuống, lập tức ngồi bên cạnh Trần Thanh Tuyết như bình thường.
Thatcher đứng dậy, giải thích rõ kế hoạch mọi người đã định ra.
“Trước mắt đế quốc thương nghiệp nhà họ Khương coi trọng nguồn gió trí tuệ nhân tạo này nhất, nghe nói bọn họ đã đặt cược toàn bộ. Một khi trở thành dê đầu đàn thị trường trong tương lai, bọn họ sẽ có thể kiếm được đầy bồn đầy bát.”
“Nhưng nếu như bọn họ không thể nghiên cứu ra siêu trí năng trước thì không thể khống chế quyền chủ đạo thị trường, đến lúc đó không chỉ không thể có lợi nhuận, còn sẽ hao tổn không nhỏ.”
“Chúng tôi ta chuẩn bị đặt một cái hố cho họ ở cửa này…”
Sau khi nói xong nội dung kế hoạch, Thatcher ngượng ngùng nói: “Đại đương gia, cậu cảm thấy kế hoạch này của chúng tôi thế nào?”
“Có thể.” Lý Trạch Vũ khẳng định.
Chỉ một thoáng, Myhill và bốn vị chưởng môn nhân giàu có đều âm thầm khẽ thở ra.
“Có điều…” Bỗng nhiên Lý Trạch Vũ lại nói.
Mấy người lập tức lên tinh thần.
“Tôi còn cần mấy người chuẩn bị một khoản tiền.”
Lý Trạch Vũ nheo hai mắt lại, đồng thời dựng thẳng một ngón tay lên.
“100 tỷ?” Lucy đáp lại: “Cái này tuyệt đối không thành vấn đề.”
Trần Thanh Tuyết và Trần Thanh Dao một bên cũng không nhịn được hít sâu một hơi.
Khoa học kỹ thuật Vân Dương thành lập mấy chục năm, cho dù cộng thêm khối thịt lớn mà trước đây lấy được từ tập đoàn Thanh Dương, giá trị thị trường cũng khó có thể đạt tới 30 tỷ!
Nhưng người ta dễ dàng có thể điều động 100 tỷ tài chính, không hổ là gia tộc giàu có.
“100 tỷ đô, tương đương hơn 600 tỷ tệ Trung Quốc, chắc là đủ.”
Một câu nhẹ nhàng của Lý Trạch Vũ đã khiến trái tim hai chị em Trần Thanh Tuyết đập nhanh.
100 tỷ đã đáng sợ rồi.
Vậy mà còn là đô la.
Komax cười bổ sung: “Nếu như không đủ, bất cứ lúc nào chúng tôi cũng có thể điều động thêm 300 tỷ.”
“Rất tốt.” Lý Trạch Vũ hài lòng gật đầu, sau đó dặn dò: “Các người đi về trước đi, quá trình hành động tôi không hứng thú, tôi chỉ cần kết quả.”
“Hiểu rõ.”
“Được…” Mấy người Myhill và Thatcher lần lượt bày tỏ thái độ.
Sau khi mấy người rời đi, cuối cùng Trần Thanh Dao không nén nổi lòng tò mò, đặt mông ngồi bên cạnh Lý Trạch Vũ.
“Anh rể, bọn họ đều là anh gọi tới? Hơn nữa, sao anh biết bọn họ?”
“Trước kia bọn họ cùng ngồi tù với anh, mà anh là cai tù của bọn họ.”
Nghe vậy, vẻ mặt Lý Trạch Vũ mơ hồ, hắn không hiểu sao người phụ nữ này lại hỏi như vậy.