Chuyện này cứ kết thúc như vậy.
Chém giết hơn nửa đêm, hiện tại đã quá 3 giờ sáng rồi, Dương Bách Xuyên để mọi người đi nghỉ ngơi.
Một đám rời khỏi phòng họp.
Cuối cùng, Dương Bách Xuyên bảo Lưu Tích Kỳ ở lại và giao một số chuyện công ty của Viên Kim Phượng cho anh ta, còn ngày mai mình sẽ quay về.
Sau kai người bàn bạc một số chuyện, Lưu Tích Kỳ cũng về phòng.
Khi đi qua hành lang, Dương Bách Xuyên có hơi ngẩn ra, anh đang phân vân không biết nên đến nơi nào nghỉ ngơi?
Đi tìm Độc Cô vô tình hay đi tìm Triệu Nam?
Sau khi nghĩ lại, vẫn nên đi xem vợ cả chính thức trước đã. Lần này anh xảy ra chuyện, Triệu Nam vẫn luôn giữ phong độ của chủ mẫu Vân Môn, anh hiểu mấy ngày nay cô ấy đã phải chịu áp lực lớn đến đâu.
Đến phòng Triệu Nam gõ cửa, chuyện gây đau đầu lại xuất hiện. Anh nghe thấy giọng Triệu Nam vang lên: “Em mệt rồi, anh đi tìm em gái Vô Tình đi.” Sau đó cô ấy không nói gì nữa.
“Hở, tình huống gì đây?”
Người họ Dương nào đó phiền muộn đến điên lên rồi.
Được thôi, tìm thì tìm. Nhưng khi anh đến gõ cửa phòng Độc Cô Vô Tình, cô lại nói y hệt Triệu Nam: “Anh đi tìm chị Triệu đi.”
Cuối cùng người họ Dương nào đó mới hiểu ra đôi chút, hai người phụ nữ này đều mong mình ở bên cạnh người kia.
Thôi, anh chán chường về phòng mình.
…
Sáng hôm sau, mọi người chuẩn bị quay về.