Nhưng quan trọng là mọi người đều biết Khang nhi, cũng chính là Trình Vĩ Khang chính là người có thực lực tu vi không tầm thường trong thế hệ đồng trang lứa, bên cạnh còn có Thất Tinh Kiếm Nô và yêu thú Xích Hổ, đều là cường giả thực lực hạng nhất, người có thể cướp lấy pháp trượng Vạn Linh từ trong tay Trình Vĩ Khang, chẳng lẽ là tu sĩ cảnh giới Đại Thừa?
Có khi nào Trình Vĩ Khang tiến vào Thái Hoang Tinh Hải rèn luyện, không biết trời cao đất dày, hắn ta không đến địa vựa Độ Kiếp cảnh mà đã xông thẳng vào khu vực Đại Thừa cảnh trở lên?
Cho nên gặp phải cao thủ?
Thế nhưng ngẫm lại cũng không đúng, ở Tu Chân Giới có ai mà không biết Thánh địa Vạn Linh, có ai không biết pháp trượng Vạn Linh là đồ của Thánh Mẫu, người thường lá gan có lớn hơn nữa cũng không dám cướp đoạt pháp trượng đi?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, im lặng lắng nghe Vạn Linh Thánh Mẫu nói tiếp.
“Tiểu tử kia tên là Dương Bách Xuyên, tu vi chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ mà thôi, hắn chính là người ngay từ đầu làm nổ tung bia khảo nghiệm, cũng không biết Khang nhi đối đầu với hắn như thế nào mà bị hắn cướp pháp trượng đi, nếu như ta không có ấn ký thần hồn ở trên pháp trượng, sẽ không thể nào biết việc này.
Trên người tiểu tử kia có pháp bảo Động Thiên, hắn trực tiếp siết chặt lấy pháp trượng trong không gian trấn áp của Động Thiên mà luyện hóa, ngay từ đầu ta đã đi ra trấn áp hắn, nào biết giây phút cuối cùng, không biết từ phương không gian nào, nói đúng hơn là trên người người tên tiểu tử kia đột nhiên xuất hiện một thần hồn cường đại hơn ta rất nhiều, vị kia chỉ dùng một ý niệm đã lập tức tiêu diệt thần hồn của ta…”
Vạn Linh Thánh Mẫu nói đến đây thì mọi người đã hiểu rõ câu chuyện, nhưng ai nấy đều hít vào mấy hơi khí lạnh, người có thể dựa vào một ý niệm đã diệt sát ấn ký thần hồn của Vạn Linh Thánh Mẫu, thần hồn của vị đó đến rốt cuộc là cường đại đến mức nào?
Chúng trưởng lão không thể nào tưởng tượng được.