Danh tiếng tốt, làm việc công bằng và công đạo, đường đi cũng sẽ rộng mở, có thể nói hắn ta đã mang thương hội Vân Kỳ đến đỉnh cao ở vùng biên giới Man Hoang.
Nhưng cũng bởi vì chuyện này, tai họa cũng theo gió mà đến, hơn nửa năm trước, tại buổi đấu giá của thương hội Vân Kỳ, hắn ta đã nhận được một thanh đại đao, là một thanh Tiên Khí từ trên trời giáng xuống do một Tán tu có tu vi nhỏ yếu vô tình có được.
Tán tu kia biết mình không thể sử dụng loại Tiên Khí này, cho nên mới giao cho Lưu Tích Kỳ bán đấu giá.
Mà Lưu Tích Kỳ có chút hiểu biết từ khi đi theo Dương Bách Xuyên, hắn ta không xa lạ gì với Tiên Khí, hắn ta nghĩ sẽ tự mình mua thanh Tiên Khí này, có thể coi như là đang nâng cao thực lực của bản thân, tu vi của hắn và Dương San San quá thấp, đến Tu Chân giới đã hai ba trăm năm khó khăn lắm mới tu luyện đến Độ Kiếp, đây cũng là bởi vì hắn ta có đầu óc kinh doanh nhạy bén, mở thương hội Vân Kỳ để kiếm tài nguyên tu luyện.
Lưu Tích Kỳ thậm chí còn nghĩ đến nhược điểm của bản thân và vợ, nghĩ rằng nếu có một thanh Tiên Khí trong tay, dùng nó làm vũ khí thì quả là tốt vô cùng.
Để mua được thanh Tiên Khí từ tay tên tu sĩ kia, hắn ta đã gần như táng gia bại sản.
Nhưng kết quả là, tai họa cũng đến theo...
Cũng có người để mắt đến thanh Tiên Khí của tên Tán tu kia, cũng không biết một tháng trước lấy tin tức từ đâu, cho nên trực tiếp đến tìm hắn ta yêu cầu.
Đám người chính là đám người luôn thu phí bảo kê của hắn ta, đúng như tục ngữ đã nói, tượng đất còn có ba phần lửa, hắn ta luôn bị những người này thu phí bảo kê, Lưu Tích Kỳ đã chán ngấy, suýt nữa phá sản mới mua được thanh Tiên Khí này, bọn họ nói muốn liền muốn, cho dù thực lực của các ngươi mạnh thì sao?
Lưu Tích Kỳ vì để luyện hóa Tiên Khí, lần này cũng không thỏa hiệp, bởi vì hắn có hỏa khí cũng có lực lượng...
Lần này hắn không thỏa hiệp, bởi vì một trong những người này đã chạm vào vảy ngược của hắn.
Nhớ lại tình cảnh của ngày hôm đó, lúc ấy... Thế lực của bá chủ Man Hoang vẫn luôn tồn tại, được gọi là thế lực số một ở Tinh Cương U Linh, trực tiếp tìm đến Tiên Khí mà hắn ta muốn, ngày đó có ba tên tu sĩ Đại Thừa, mà người dẫn đầu là một thanh niên, dùng tư thái ngạo mạn cường thế đến mua, ra giá mười viên linh thạch để đổi lấy Tiên Khí mà hắn ta phải táng gia bại sản mới có được.
Đây rõ ràng là cường thủ hảo đoạt, chuyện này khiến Lưu Tích Kỳ tức giận, đương nhiên, nguyên nhân cuối cùng khiến hắn động thủ là vì tên thanh niên kia dòm ngó nhan sắc của thê tử hắn ta là Dương San San...
Đây mới là lý do thực sự khiến Lưu Tích Kỳ động thủ.
Ngày hôm đó, Lưu Tích Kỳ dùng thanh Tiên Khí kia giết chết ba tên cao thủ Đại Thừa bên kia, mới biết được tên thanh niên kia là cháu trai của Thánh chủ Thánh Địa U Linh Chi Đô.
Kỳ thật là Lưu Tích Kỳ không biết nhiều về một số thế lực trong Tu Chân giới sau khi bị lưu lạc ở vùng Man Hoang, nhưng U Linh Chi Đô lại như sấm rền bên tai, bởi lẽ U Linh Chi Đô là thế lực đệ nhất ở biên giới Man Hoang.
Hắn ta biết lần này mình đâm trúng tổ ong vò vẽ, không thể chạy, vì vậy hắn ta giải tán thương hội Vân Kỳ rồi bắt đầu chạy trốn, nhưng còn chưa kịp đi, đã có mấy tên mặc áo choàng đen nhìn như u linh đuổi giết tới.
Toàn bộ người của thương hội Vân Kỳ bị giết...
Hắn ta dùng thanh Tiên Khí cùng thê tử Dương San San chiến đấu đến cùng, nhưng trước mặt người tên áo đen thực lực cường đại, cho dù hắn ta cầm Tiên Khí cũng chỉ là chó cùng rứt giậu, thê tử hắn Dương San San hôm đó bị một người áo đen đánh trọng thương, đan điền của nàng cũng suýt thì vỡ nát.
Vốn dĩ Lưu Tích Kỳ còn tưởng rằng con đường tu luyện của hai vợ chồng đã kết thúc, nhưng ai biết rằng vào thời khắc mấu chốt, một yêu tu cực kỳ mạnh mẽ đã xuất hiện, tên gọi Tử Hoàng, chính là người được Dương Bách Xuyên phái đi tìm vợ chồng bọn họ…
Tử Hoàng mang theo mấy trăm Đại yêu cứu được vợ chồng hai người, nhưng vừa được cứu vớt, biến cố lại xuất hiện ...
Bọn họ còn chưa đi xa, đã bị hơn hai mươi người bộ dạng đáng sợ hơn chặn lại, trong số đó có một người áo đen, nghe Tử Hoàng nói đó là Sát Thủ Vương của tổ chức sát thủ U Linh ở Tu Chân giới, Tử Hoàng rất khó ngăn cản hắn, hơn hai mươi người xung quanh hắn đều là cường giả...
Tử Hoàng vừa chém giết vừa dẫn đầu đám Đại yêu, lại mang theo hai vợ chồng bọn họ chạy trốn, cuối cùng bị bao vây ở sơn cốc này.
Lưu Tích Kỳ cũng nhận thấy được Tử Hoàng cũng mệt mỏi khi phải đối phó với tên Sát thủ vương kia, nhưng nếu không phải do nàng ta phải mang theo hai người bọn họ, thì chạy trốn cũng không thành vấn đề, nhưng Tử Hoàng lại liều mạng chém giết, mạnh mẽ đứng chắn ở cửa sơn cốc, ngăn vợ chồng bọn họ lại sau lưng.
Thấy bản thể của Tử Hoàng tràn đầy vết thương, Lưu Tích Kỳ không đành lòng.
Đúng lúc này, thê tử trong ngực hắn ngất xỉu, Lưu Tích Kỳ nhìn trận chiến khốc liệt bên ngoài Sơn cốc, Đại yêu bên cạnh Tử Hoàng lần lượt ngã xuống trong vũng máu, hắn ta biết hôm nay khó mà tốt hơn được.