Bước ra ngoài, Trần Lương gặp Tuyết Hoa nói:
"Ngươi đưa trước cho hắn một ít tinh thạch. Mấy kẻ như này là hay lẳng lặng bỏ đi lắm"
"Vâng thưa thiếu gia. Ta sẽ đưa trước cho Càn trưởng lão 200 chai"
"200 chai?"
"Tức là 200 tinh thạch cấp 2 thưa thiếu gia. Trong thời gian thiếu gia ở Ác Nhân Cốc, cách đây 20 năm, Lưu Ly Phái thấy cách gọi tinh thạch cấp mấy dài quá, nên họ sử dụng tiếng lóng trong nội bộ. Củ là tinh thạch cấp 3, Chai là tinh thạch cấp 2, gọi không Tinh thạch hiểu là tinh thạch cấp 1. Dần dần tiếng lóng này lan truyền ra, được mọi người chấp nhận và được sử dụng ngày càng phổ biến" Tuyết Hoa giải thích
"Ra vậy, Tinh thạch, Chai, Củ. Được rồi, ngươi cứ thế mà thực hiện, bắt hắn cầm trước 200 chai"
Trần Lương dành ra 1 tháng ổn định lại tình hình Khai Thiên Môn, triệu tập tất cả đệ tử trở về. Ưng Sát cùng Chu Minh cũng đã có mặt.
Từ khi Trần Lương trở về, chúng đệ tử cùng trưởng lão không còn cần phải lén lén lút lút ra vào môn phái, không cần ngày ngày lo bị tấn công mà không có khả năng chống trả. Trần Lương đối ngoại thể hiện ra có thêm 5 trưởng lão Hoàng cấp cùng 5 trưởng lão Huyền cấp từ nhất huyệt tới ngũ huyệt.
Trần Lương đang ngồi nghĩ ngợi thì trong Nhẫn không gian truyền đến tiếng kêu của Truyền tin thạch. Lấy ra Truyền tin thạch, Trần Lương tìm quanh một hồi không thấy ghi tên ai
"Sao ta lại quên ghi tên người nhận Truyền tin thạch này nhỉ?" – Trần Lương tự hỏi
Hắn kích hoạt Truyền tin thạch, từ phía bên kia truyền lại một giọng nói nữ nhân vô cùng ngọt ngào, chỉ nghe tiếng thôi đã thấy người nói là 1 mỹ nhân:
"Lão đại, còn nhớ ta không?"
"Ngươi là ai?"
"Chúng ta đã có một đêm mặn nồng 50 năm trước tại Cao Hán Thành, người đã quên thiếp sao" giọng bên kia có chút nũng nịu lại pha thêm giận dỗi
"Vớ vẩn" Trần Lương tắt Truyền tin thạch.
Truyền tin thạch lại vang lên âm thanh cạch cạch báo hiệu có người gọi đến. Trần Lương kích hoạt Truyền tin thạch, nói: "Cho ngươi cơ hội cuối cùng"
Lúc này, giọng nói phát ra không phải là nữ nhân mà lại có âm thanh trầm thấp của nam nhân:
"Lão đại, ta là Hồng Phát Nhi, từng đào Không Thạch cho ngươi tại địa điểm gần Cao Hán Thành, ngươi còn nhớ không?"
Ngẫm nghĩ một hồi, hắn mới nhớ ra từng nghe đến cái tên Hồng Phát Nhi ở đâu đó. Từ Truyền tin thạch lại vang lên âm thanh:
"Lão đại, ta chính là kẻ ái nam ái nữ xin theo làm đao của ngươi nhưng bị ngươi cự tuyệt. Lão đại bảo ta phải vào Hoàng cấp thì mới tiếp nhận. Nay ta đã đột phá lên Hoàng cấp nên gọi cho lão đại thỉnh cầu lại đề nghị hôm đó"
"Nữ nhân vừa rồi là ai?" Trần Lương hỏi
"Chính là Đạo Thần Thông của ta. Ta có thể biến hóa từ nam thành nữ và ngược lại, khí tức hoàn toàn là 2 người riêng biệt, không thể nhận ra"
"Vậy ngươi đến tìm ta tại Khai Thiên Môn ở Hoàng Đình Trấn, Côn bằng vực, nói là gặp môn chủ. Ta sẽ cân nhắc có thu ngươi không"
"Ta lập tức xuất phát. Chúc mừng môn chủ có thêm nhân tài phò tá" Hồng Phát Nhi tắt Truyền tin thạch.
"Biến thành người khác sao, một Đạo Thần Thông thú vị" Trần Lương khắc lên Truyền tin thạch 3 chữ Hồng Phát Nhi rồi cất đi. Hắn không quá để ý người này, dù sao thì gặp mặt rồi tính.
Lại một tháng trôi qua, công việc kinh doanh Không Vật và chế tạo phàm khí, Thập Thánh Khí tiến triển thuận lợi.
Trần Lương dành nhiều thời gian cho Trận Pháp Đường, chỉ dạy các Trận Pháp Sư cách luyện tập tinh thần lực, cách bày bố trận pháp hiệu suất cao và trả lời các thắc mắc của mọi người. Những người cũ thì không cần phải nói, với đám đệ tử mới, lần đầu gặp môn chủ, bọn chúng đã trở nên vô cùng thần tượng Trần Lương chỉ sau vài ngày.
Mọi thứ đã đi vào quỹ đạo ổn định, Trần Lương tập trung các trưởng lão và cả Trưởng lão khách khanh lại để có một cuộc họp chiến lược.
Trần Lương mở đầu:
"Các vị, Khai Thiên Môn đã có nhiều sự thay đổi về mặt nhân sự. Vì vậy ta triệu tập cuộc họp này để tìm ra hướng phát triển trong các năm tới cho Khai Thiên Môn và kế hoạch mười năm, năm mươi năm.
Vắng mặt tại Khai Thiên Môn đã lâu, hiện giờ ta đang chưa biết nên làm gì tiếp theo. Duy trì Khai Thiên Môn như hiện tại, hay thực hiện những đổi mới gì để giúp Khai Thiên Môn tiến nhanh hơn, xa hơn.
Những Trưởng lão khách khanh cũng đã ở đây được 2 tháng, hẳn cũng hiểu được phần nào về Khai Thiên Môn. Ta mong mỗi người ở đây đều cho ý kiến để tìm ra phương án phù hợp nhất cho môn phái. Mọi ý kiến đều được tôn trọng, xem xét."
Câu hỏi quá đột ngột, mọi người nhất thời nhìn nhau không biết nói gì. Trần Lương nói tiếp: "Mọi người cứ bình tĩnh suy nghĩ, chúng ta sẽ họp bàn cả ngày hôm nay. Ta đã cho chuẩn bị các món ngon để trưa nay tiếp đãi mọi người"
Bình Nguyễn phản hồi đầu tiên:
"Theo ta thấy sang năm nên mở rộng phát triển từ những gì đang có. Chúng ta đã có thêm nhân sự đủ mạnh để bảo vệ môn phái, căn cơ để phát triển các lĩnh vực hiện tại vô cùng vững chắc.
Trận pháp có môn chủ là Trận Pháp Sư cấp 9, quá đủ để phát triển Trận Pháp Đường lớn mạnh.
Chế tạo và kinh doanh bảo khí thì có Luyện Khí Phường vừa giúp giảm giá thành sản xuất, vừa có thể chế tạo bảo khí quy mô lớn, lại cho ra thành phẩm chất lượng cao. Nhân lực có Hạ Tử Yên trưởng lão làm trụ cột cũng quá ổn. Chúng ta chỉ cần mở rộng đào tạo đệ tử, mở rộng kinh doanh là được. 50 năm ta không dám chắc, nhưng trong 10 năm tới mở rộng Luyện Khí Đường là dễ như trở bàn tay.
Các chi nhánh mở thêm sẽ lựa chọn những thành có bảo an tốt để gây dựng. Như thế đảm bảo trong 10 năm, Khai Thiên Môn sẽ không lo về an nguy.
Về Võ Đường, đã không còn bị chèn ép, Khai Thiên Môn hoàn toàn đủ điều kiện để hấp dẫn thêm nhiều đệ tử, phát triển nhanh chóng và lớn mạnh"
Rất nhiều cái gật đầu tán thành sau lời phát biểu của Bình Nguyễn.
Người thanh niên tóc đỏ với tinh thần lực cấp 7 suýt bị cướp Nhẫn không gian góp lời:
"Huyết Vô Thần ta cảm thấy lời Bình Nguyễn trưởng lão không sai, nhưng quá an toàn, không thể phát triển nhanh được Khai Thiên Môn.
Môn phái phát triển nhờ vào sự bảo hộ của Phủ Thành Chủ hay thế lực khác thì sao có thể lớn mạnh được.
Ta thấy việc đầu tiên sang năm là hủy diệt Chí Tôn Môn. Ở đây có Như Lão Huyền cấp thất huyệt, lại thêm môn chủ thủ đoạn vô cùng vô tận, ta không tin không đánh được Chí Tôn Môn.
Sau Chí Tôn Môn, tiếp tục tìm kiếm các thế lực ngang hàng đánh chiếm.
Môn chủ có tinh thần lực cấp 9 là một lợi thế vô cùng lớn cho Khai Thiên Môn trong xâm lược. Thông thường các thế lực không dám đi đánh chiếm nơi khác là bởi họ không nắm rõ được thực lực đối phương. Có thể trưởng môn chỉ có Hoàng cấp tu vi, nhưng còn đại trưởng lão, lão tổ tông. Nhỡ chọn sai, chọc nhầm ổ kiến lửa có thể bị diệt môn.
Những võ giả có tinh thần lực cấp 8 vô cùng hiếm, ngay cả Địa cấp cũng không mấy người có được. Các thế lực có sức mạnh tương đương chúng ta gần như không có võ giả có tinh thần lực cấp 8. Vì vậy, mỗi thế lực mục tiêu, chúng ta chỉ cần một tháng quan sát kết hợp với môn chủ kiểm tra tu vi đối phương, chúng ta hoàn toàn có được đánh giá chuẩn xác về thực lực nơi đó. Đây chính là cơ hội tuyệt vời để mở rộng Khai Thiên Môn.
Những chỗ nào không thăm dò được sâu cạn thì bỏ qua"
"Ta thấy ý kiến này cũng rất hay. Xâm lược là phương thức nhanh nhất thu lấy nhiều tài nguyên cho Khai Thiên Môn. Địa bàn càng rộng càng tuyển chọn được nhiều nhân tài cho môn phái" Một Trưởng lão khách khanh lên tiếng.
"Tại hạ mạo muội hướng môn chủ hỏi 1 câu" 1 Trưởng lão khách khanh chắp tay hỏi Trần Lương
"Mới nói"
"Ta nghe được Khai Thiên Môn có một trận pháp hợp kích tên là Thất Tinh Bắc Đẩu có tác dụng tập trung sức mạnh của 6 người vào người thứ 7. Không biết môn chủ có thể truyền trận pháp này cho các Trưởng lão khách khanh?"
Vừa nghe đến Thất Tinh Bắc Đẩu, các Trưởng lão khách khanh liền xôn xao
"Lại có kiểu trận pháp hợp kích như vậy sao? Ta chưa từng nghe tới"
"Ta cũng không biết có kiểu hợp kích như vậy"
"Lợi hại vậy sao không thấy nhóm nào từng thi triển?"
"Chính vì lợi hại nên nó mới được giữ bí mật, không dễ truyền ra ngoài"
"Có. Ta cũng định qua tuần sau sẽ truyền cho các ngươi. Đến lúc đó, Như Lão sẽ có sức mạnh tương đương với 1 Địa cấp võ giả"
Như Lão nghe được lời Trần Lương như sấm nổ bên tai, thốt lên "Lại có kiểu trận pháp lợi hại như vậy!?"
"Đến lúc đó ta sẽ kiếm 1 kẻ địch Địa cấp cho ngươi thử trận" Trần Lương mỉm cười nói khiến cả đám phá lên cười.
"Gì chứ tạo ra kẻ địch là sở trường mạnh nhất của thiếu gia rồi" Tuyết Hoa góp lời
Cả đám lại phá lên cười. Trong không khí vui vẻ, Huyết Vô Thần chắp tay, hào hùng nói:
"Môn chủ thủ đoạn thông thiên. Khai Thiên Môn không đi theo con đường xâm lược quả thực quá phí phạm. Lấy chiến nuôi chiến sẽ tạo ra một đội quân thiên hạ vô địch. Ta nguyện làm tướng tiên phong giết địch cho môn chủ"
Huyết Vô Thần là một người yêu thích đánh nhau, yêu thích chém giết. Võ công của hắn là lấy máu của bản thân làm võ kỹ giết địch. Giờ có cơ hội đánh các trận lớn, hắn thực sự cảm thấy kích động. Tính máu chiến này của hắn cũng là lí do hắn bị đuổi giết phải trốn vào Ác Nhân Cốc.
Trần Lương giơ tay nói:
"Được rồi, hôm nay họp không phải để ra quyết định. Ta muốn nghe ý kiến của tất cả mọi người trước. Cả 2 ý kiến kia đều có tính hợp lý riêng. Thậm chí có thể đồng thời thực hiện nhiều phương án"
Tuyết Hoa giờ mới nói:
"Môn chủ, ta có đề nghị là di rời trụ sở khỏi nơi đây"
"Vì sao?"
"Nơi đây tuy linh khí rất tốt, nhưng môn phái vừa mới, vừa ít nhân lực như Khai Thiên Môn lại không phù hợp. Lí do là bởi nhân lực, những người sống ở Hoàng Đình Trấn hầu hết đều thuộc các thế lực khác, khiến việc chiêu mộ đệ tử rất khó khăn.
Những năm trước, chúng ta đều phải thông báo chiêu mộ đệ tử ở các nơi khác. Khai Thiên Môn vừa không có tiếng tăm, lại phải đi xa khiến cho không có mấy người mặn mà tiến đến, cho dù nơi đây nổi tiếng có địa mạch.
Các thế lực khác có căn cơ lâu năm, chi nhánh rộng khắp nên mới có thể xây dựng thêm trụ sở ở đây. Chúng ta không làm thế được"
"Nàng nói có lý, ta sẽ cân nhắc kỹ vấn đề này"
"Việc kinh doanh Không Vật cũng cần có chuẩn bị" Chu Minh lên tiếng "Do lợi thế về giá, chúng ta đang bán Không Vật rất tốt. Hoàng Đình Trấn toàn các thế lực có thực lực nhất định nên sức mua cao, là một nơi kinh doanh Không Vật tuyệt vời. Nhưng lượng Không Thạch của chúng ta không còn nhiều, chỉ tầm 5, 7 năm nữa sẽ cạn hết. Vì vậy cần tìm mua mới số lượng lớn Không Thạch.
Trước mắt thuộc hạ đề nghị tăng giá Không Vật bằng với thị trường, tăng lên lợi nhuận trên mỗi sản phẩm. Số lượng bán ra sẽ giảm nhưng cũng là để duy trì thời gian bán lâu dài"
"Đối tác có Không Thạch lần trước của chúng ta thế nào?" Trần Lương hỏi
"Bẩm môn chủ, tháng trước ta đã liên hệ thì bên đó nói họ đang cung cấp độc quyền cho một bên khác nên không thể bán cho Khai Thiên Môn"
"Được rồi, trước mắt tăng giá Không Vật, tích cực tìm kiếm nguồn Không Thạch"
"Ta cũng muốn tìm nơi đặt chân khác cho Luyện Khí Phường. Nơi đây không có địa hỏa cung cấp cho Luyện Khí Phường, sớm muộn cũng sẽ không có hỏa diễm để luyện khí" Hạ Tử Yên lên tiếng.
"Hỏa diễm hiện tại còn có thể dùng trong bao lâu?" Trần Lương hỏi
"30 đến 50 năm"
"Trước mắt chưa vội, nhưng ta cũng sẽ lưu ý điều này"
"Nếu rời đi thì chúng ta sẽ đi đâu?" Như Lão hỏi
Cả Chính Đường im lặng, nhất thời chưa ai nghĩ ra được chỗ nào đặt chân là phù hợp. Đây là một vấn đề quan trọng, cần phải suy nghĩ kỹ, cân nhắc mọi phương diện.
"Muốn tìm nơi đóng đô mới, chúng ta phải có một tiêu chí để tìm kiếm. Theo các ngươi, điều kiện nào là quan trọng nhất để lựa chọn địa điểm đặt tổng bộ cho Khai Thiên Môn?"
"Chúng ta có lợi thế lớn về trận pháp, bán Không Vật, luyện khí. Và đây cũng là hai hướng cần phát triển mạnh của Khai Thiên Môn, vậy tìm địa điểm giao thương tốt, nếu gần mỏ Không Thạch hoặc mở kim thiết thì càng tốt" Chu Minh đề xuất
"Vẫn hơi rộng, ta thấy là nên tập trung vào trận pháp. Khai Thiên Môn nên đóng trụ sở tại nơi có nền trận pháp phát triển, từ đó có thể thu nạp những Trận Pháp Sư trẻ tài năng và bán các dịch vụ về trận pháp dễ dàng" Võ Giác nói
"Ta thấy Trận Pháp Đường và Luyện Khí Đường nên tách ra, tìm kiếm địa điểm xây dựng căn cứ cho riêng mình. Như thế sẽ tìm được địa điểm phù hợp nhất cho từng Đường" Vạn Lan Nhu giờ mới phát biểu
"Nhân lực chúng ta đang rất mỏng, lại tách ra thì càng không ổn. Cho dù mở chi nhánh tại các thành thì vẫn cần có võ giả bảo vệ" Ưng Sát phản đối
Hắn nói tiếp: "Theo ta thì trong 5 năm tới nên tập trung vào kinh doanh Không Vật. Khai Thiên Môn đặt trụ sở tại nơi gần mỏ Không Vật để tiện thu mua. Các vị đều biết là Không Thạch không thể cất trong Không Vật, vì vậy vận chuyển rất bất tiện, không mang được nhiều, dễ gây chú ý, dễ bị cướp.
Nguyên liệu luyện khí có thể cất trong Không Vật, vì vậy vận chuyển dễ dàng hơn, không cần phải ở gần nơi có nguồn nguyên liệu.
Đợi khi nhân lực lớn mạnh rồi tách ra mở thêm chi nhánh cho Luyện Khí Đường sau.
Dù sao thì kinh doanh Không Vật mới là nguồn lợi nhuận lớn nhất của chúng ta lúc này"
...
Mọi người bắt đầu bàn luận sôi nổi hơn về rất nhiều vấn đề
Huyết Vô Thần lớn tiếng nói:
"Những điều các ngươi nói, đều xoay quanh 1 vấn đề duy nhất, sức mạnh nhân lực. Dù Khai Thiên Môn có được nguồn cung Không Thạch dồi dào nhưng cũng không thể mở rộng nhiều chi nhánh do thiếu võ giả. Luyện Khí Đường cũng tương tự. Vậy vấn đề chúng ta cần tập trung lúc này chính là lớn mạnh nhân lực. Những việc khác, có hay không, không quan trọng.
Với tích lũy 5000 Củ và kinh doanh vẫn đang tạm ổn, các ngươi không cần lo về kinh doanh mà hãy lo về chiến lực tổng thể của Khai Thiên Môn đây này.
Trên Cửu Giới, bất kỳ thế lực nào muốn phát triển lên, việc đầu tiên là phải có căn cơ về sức mạnh. Sau đó mới nói đến cái khác. Không có sức mạnh, ngươi càng có nhiều tiền, càng dễ bị cướp.
Khai Thiên Môn như hiện giờ còn tốt, có sự bảo vệ của 22 Trưởng lão khách khanh. Vậy 200 năm sau thì sao, lúc đó 22 người đi hết thì sao. Coi như có người ở lại, nhưng cũng không biết là bao nhiêu. Các ngươi không thể phó mặc cho may rủi được, trong khi bản thân có thời gian để chuẩn bị trước.
Huống hồ muốn mở rộng ra nhiều chi nhánh thì số lượng võ giả hiện tại là không đủ."
Trần Lương gật đầu nói
"Hoàn toàn chính xác. Ta rất đồng tình với Huyết Vô Thần. Chúng ta cần có nguồn đệ tử dồi dào, từ đó mới có nguyên liệu để chọn ra các đệ tử tiềm năng để gây dựng môn phái. Chúng ta cần có nhiều Hoàng cấp, Huyền cấp làm trụ cột, cần có Địa cấp, Thiên cấp tọa trấn làm mái che cho môn phái.
Rời tổng bộ khỏi Hoàng Đình Trấn là bắt buộc. Chúng ta sẽ tìm kiếm nơi có dân cư đông đúc, địa bàn rộng lớn để tìm kiếm nhân tài cho bản môn.
Chúng ta tạm dừng cuộc họp tại đây. Các vị tiếp tục suy nghĩ. 3 ngày sau chúng ta sẽ họp và ra quyết định. Quan trọng nhất là mọi người giúp ta tìm nơi đặt trụ sở mới cho Khai Thiên Môn. Thưởng 1 Củ cho ý kiến tốt nhất"
Truyện Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân : chương 116: đau đầu lựa chọn
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
-
N/A
Chương 116: Đau Đầu Lựa Chọn
Danh Sách Chương: