Chương 27: Trần Lương Giả Làm Khổ Sai Và Cái Kết. Đừng Bao Giờ Coi Thường Người Khác
Trần Lương mua 1 căn nhà nhỏ cách đó 10 con phố. Ngôi nhà chỉ có 2 gian phòng cùng 1 sân tập võ.
Hắn bày 1 trận pháp tăng cường trọng lực lên gấp 10 lần, sau đó dành 1 tuần chỉ để đứng tấn, làm quen với trọng lực, rồi mới bắt đầu luyện quyền, luyện thương, luyện thân pháp.
Lúc này đây hắn mới chính thức học một bộ thân pháp, bởi Cung Thừa Hy không có xem các thân pháp quá thấp. Võ kỹ thân pháp tối thiểu phải là Quỷ cấp, không phải là loại võ kỹ Trần Lương có thể thực hiện ở dưới Tiên Linh cảnh giới.
Trần Lương lựa chọn bộ võ kỹ thân pháp có tên là Tam Ảnh Bộ, thực hiện các bước nhảy ngắn và nhanh liên tiếp khiến cơ thể như phân thân làm 3.
Tu luyện Tam Ảnh Bộ đạt tiểu thành, 3 phân thân đều như thật, không thể phân biệt đâu là chân thân. Chỉ khi đứng lại để ra đòn tấn công thì 2 thân ảnh kia mới biến mất.
Tu luyện Tam Ảnh Bộ đại thành, cả 3 thân ảnh đều vung đòn tấn công, vì vậy đối thủ gần như phải phòng thủ trước cả 3 thân ảnh. Lúc này, thậm chí Trần Lương có thể đạp không mà đi, do tốc độ đạp chân của hắn quá nhanh, có thể dùng không khí làm bàn đạp,
Bộ thân pháp này yêu cầu rất cao về thể lực, khí lực, nguyên khí và khả năng điều khiển nguyên khí. Mỗi một bước bật nhảy đều gây áp lực rất lớn lên chân, nếu cơ thể không đủ khỏe, đủ bền thì 2 bước thôi là đã khiến cơ thể không đứng nổi.
Ngoài ra để có thể bật thật nhanh thì cả 4 yếu tố thể lực dai, khí lực mạnh, nguyên khí nồng đậm cùng khả năng điều khiển nguyên khí điêu luyện đều phải có đủ, thiếu một yếu tố cũng không được.
Ngoài luyện tập trong sân, hàng ngày Trần Lương còn đeo 500 cân lên người để tập chạy lúc sáng sớm rồi đứng tấn vung quyền hơn 1 canh giờ. Lúc này tốc độ đấm ra từ một tay của Trần Lương đã là 50 lần vung quyền một hơi thở, 8 tay sẽ là 400 đấm.
10 tháng trôi qua, Tuyết Hoa lúc này đã gia nhập vào hội nhóm các luyện đan sư tại Mai Hoang Trấn để nghiên cứu, học tập và trao đổi kiến thức cùng các đồng nghiệp. Nét xuân mơn mởn của nàng khiến bao nam nhân mê mẩn theo đuổi thành đàn, nhưng chưa có ai bước qua được cánh cửa nhà nàng.
Trần Lương đã tìm hiểu được khá rõ ràng về Quỷ Địa Phái tại Mai Hoang Trấn. Hầm mỏ ở đây không phải loại to, nên phân bộ ở đây có 2 trưởng lão Huyền cấp cảnh giới trông coi. Thông thường sẽ có 1 người ở hầm mỏ và 1 người ngụ tại trang viên trong trung tâm trấn.
Ngoài ra có 4 Hoàng cấp, 7 Cự Linh, 12 Giáp Linh, 20 Tiên Linh, 30 Vạn Nhiên, 100 Tam tinh để quản lý hơn một ngàn nhân công lao động trong hầm mỏ.
Mỗi 3 tháng là có 2 giám quan là cao thủ Quỷ Địa Phái đến thu 3 vạn tinh thạch cấp 1 mang về tổng bộ của Long Tượng Vực. Nếu muốn chặn cướp thì chỉ cần bày trận pháp trên đường về của giám quan là được. Nhưng 3 vạn tinh thạch cấp 1 với Quỷ Địa Phái không đáng là mấy, không khiến Quỷ Địa Phái tức giận. Mà chúng không tức giận thì Trần Lương lại thấy không vui. Vì vậy hắn quyết làm một vố lớn rồi rời khỏi Long Tượng Vực.
Trần Lương giả nghèo giả khổ xin vào làm nhân công trong hầm mỏ. Vào thì dễ, ra mới khó, Quỷ Địa Phái chỉ hỏi tên tuổi rồi cho ra làm việc luôn, không hỏi thêm thông tin gì khác. Dù sao thì hàng trăm năm qua cũng chưa từng có biến cố gì xảy ra từ phía nhân công.
Nhân công ở đây có tu vi từ nhị tinh tới Vạn Nhiên, đều phải làm quần quật từ sáng tới khuya. Nếu có người lười biếng sẽ bị đánh không thương tiếc.
Trần Lương cậy thế trẻ tuổi, sức dài vai rộng, làm việc rất năng suất nên cũng không bị đàn áp, đánh đập. Thực ra với thân thể của hắn, chưa kể đến tu vi vượt trội thì đã hoàn toàn vượt lên trên tất cả nhân công ở đây. Làm việc ở hầm mỏ với hắn mà nói còn nhẹ nhàng hơn cường độ luyện tập của hắn trong 1 năm trước đó.
Mỗi khi tiến tới khu vực không có sự giám sát của Quỷ Địa Phái, Trần Lương liền thi triển tinh thần lực bố trí trận pháp. Trận pháp này của hắn chỉ cần 1 mắt trận là đủ, còn phạm vi trận pháp hoàn toàn dựa vào thủ pháp bố trí tinh thần lực của Trần Lương.
Để có thể làm được điều này, Trần Lương đã phải sử dụng mắt trận là Tim Hỏa Phượng Hoàng, chứa hỏa diễm nồng đậm và tích tụ cực nhiều.
Bình thường, trận pháp sẽ có các Phụ Nhãn Trận phụ trợ cho mắt trận. Nhưng trong trường hợp này, không thể bố trí được Phụ Nhãn Trận do khắp nơi có người. Vì vậy trận pháp sẽ toàn bộ đặt trọng trách lên Mắt trận.
Mỗi một trận pháp được kích hoạt, đều là tiêu hao 2 thành phần. Một là nguyên tố trong Mắt trận và Phụ Nhãn Trận. Vì vậy các trận pháp đều có thời lượng sử dụng nhất định, không phải là mãi mãi. Thứ hai là tinh thạch, dùng để cung cấp năng lượng cho trận pháp, đồng thời khuếch đại hiệu quả trận pháp.
Lúc này, Mắt trận phải tích chứa nguyên tố cực kỳ khủng bố để tỏa ra năng lượng bù đắp cho sự thiếu hụt Phụ Nhãn Trận.
Hỏa Phượng Hoàng là yêu thú cấp 11, trái tim của nó chính là khởi nguồn cung cấp toàn bộ hỏa diễm cho cơ thể vì vậy Tim Hỏa Phượng Hoàng hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu xây dựng trận pháp cấp 7 của Trần Lương.
Lần đầu tận tay bố trí trận pháp cấp 7, lại là trận pháp không có Phụ Nhãn Trận, vì vậy Trần Lương cần bỏ ra lượng lớn thời gian bày bố. Hắn cần phải dùng tinh thần lực bày bố các điểm trận thay thế cho Phụ Nhãn Trận. Số lượng điểm trận và thời gian cho mỗi điểm đều gấp đôi so với Phụ Nhãn Trận.
Cuộc sống màn trời chiếu đất, lao động khổ sai của Trần Lương vẫn là dễ chịu hơn so với các lao động khác, do năng suất làm việc của hắn rất cao, không bị đánh đập, giám sát quá chặt, ngoài ra nhục thân của hắn quá mạnh mẽ khiến hắn lao động không biết mệt.
Có điều, cứ vài ngày, Trần Lương đều phải đợi đến tối, xin phép ra ngoài đàng hoàng để trở về nhà. Hắn về nhà không phải để ngủ mà để ăn linh dược. Chỉ những người tự nguyện xin vào làm mới có đặc quyền được ra ngoài buổi tối. Trần Lương không thể mang theo nhẫn không gian được nên đành phải làm như vậy. Mỗi một lần ăn linh dược đều đủ cho hắn luyện hóa trong một tuần.
Dù làm bất cứ việc gì, Trần Lương cũng không muốn gián đoạn quá trình hấp thu nguyên khí từ tinh linh qua Tụ Linh Tán vào các tế bào trong cơ thể.
Hiện giờ quá trình hấp thu đã chuyển sang giai đoạn lục phủ ngũ tạng. Toàn bộ tế bào da đều đã nhận được nguyên khí nồng đậm khiến nhục thân của hắn mạnh mẽ hơn không chỉ gấp đôi. Lúc này Trần Lương có đứng yên để Tiên Linh võ sư dùng Thập Thánh Khí tấn công toàn lực cũng không thể chọc thủng da của hắn.
Thấm thoát đã qua 1 năm, Trần Lương đang đứng nhìn trời, cái hắn đợi là thời điểm tên Phó trưởng lão đi tuần tra đến.
“Tiểu đệ, hôm nay có tâm trạng ngắm trời đẹp sao” Một tên lính bảo vệ hầm mỏ tiến lại gần nói nhẹ nhàng.
Trong một năm làm việc hăng say, Trần Lương đã chiếm được cảm tỉnh của các tên lính ở đây. Bọn hắn chưa từng một lần phải đánh Trần Lương, chỉ thỉnh thoảng thấy Trần Lương khoa chân múa tay thì nhắc nhở đôi lời, vì dù sao sản lượng khai thác của Trần Lương luôn gấp đôi người khác.
“Ha ha không có gì, ta chờ đợi phó trưởng lão bay qua thôi”
“Ồ, vừa nhắc tới đã thấy kìa, người nhanh làm việc đi”
“Không cần nữa rồi”
Trần Lương vừa nói vừa lấy từ trong nhẫn không gian ra Tim Hỏa Phượng Hoàng. Hôm nay ngón trỏ của hắn có một chiếc nhẫn nhưng không ai chú ý đến.
Trên tay hắn, Tim Hỏa Phượng Hoàng tỏa ra nhiệt độ kinh người thiêu đốt mọi vật xung quanh, tên lính đứng cạnh Trần Lương ngay lập tức bị thiêu thành than. Ngọn lửa bên ngoài trái tim như 1 con hỏa phượng hoàng bay lượn vòng quanh, sẵn sàng đốt cháy vạn vận có ý đồ chạm vào nó. Bên trong trái tim lúc này là một quả cầu lửa cháy sáng giống như một thái dương thu nhỏ của Cửu Giới.
Lúc này, chỉ có duy nhất Trần Lương, người kích hoạt trận pháp mới có thể thoải mái cầm lấy trái tim, nếu không, dù là Địa cấp võ giả cũng phải có thủ đoạn đặc biệt mới có thể chạm vào.
Đột nhiên trong hầm mỏ bùng lên một ngọn lửa thu hút sự chú ý của phó trưởng lão. Lão thận trọng từ từ tiến lại gần. Còn cách Trần Lương 5 trượng, lão cảm nhận được sức nóng không hề dễ chịu tỏa ra từ thiếu niên trước mặt. Lão dừng lại hỏi
“Ngươi là ai”
Trần Lương không nói gì, chỉ lẳng lặng điều khiển trận pháp. Một lồng chim bằng lửa đột ngột hiện ra trên đỉnh đầu phó trưởng lão, tỏa ra tứ phía nhốt lão bên trong.
Phó trưởng lão ngay lập tức thi triển thân pháp lao ra ngoài. Đáng tiếc lồng chim không phải là lửa bình thường, mỗi một thanh chắn đều như kim thiết đúc thành, cực kỳ chắc chắn. Phó trưởng lão không chỉ không ra được ngoài, đồng thời còn chịu sức nóng gấp 4 lần so với bên ngoài, cực kỳ khổ sở.
Phó trưởng lão tung ra tất cả thủ đoạn có thể nhưng đều không thể làm đứt gãy được lồng chim. Thậm chí, thần thông của lão là một đầu hắc báo vừa hiện ra liền bị lồng chim cắt đứt, không gian trong lồng chim chỉ vừa đủ chỗ đứng cho lão. Nếu không phải Trần Lương muốn thả câu thì phó trưởng lão đã sớm cháy thành tro.
Bỏ qua phó trưởng lão, Trần Lương nhìn lên trên, một thân ảnh sừng đang dõi cặp mắt sắc bén về phía Trần Lương. Trên bầu trời lúc này là trưởng lão của Quỷ Địa Phái, sau lưng hắn là một con hùng ưng to lớn, Tinh linh hóa hình của lão.
Tương tự như bắt phó trưởng lão, một lồng chim cũng hiện ra phong kín tứ phía trưởng lão cùng Tinh linh hóa hình. Nhưng phương pháp này đã không còn hiệu quả với Huyền cấp võ giả. Vị trưởng lão điều động linh khí kết hợp với Tinh linh hóa hình chém ra 4 lưỡi phong nhận, phá hủy hoàn toàn lồng chim lửa.
Trưởng lão lao người xuống, đồng thời rút ra một cây roi quất về phía Trần Lương. Đòn tấn công chỉ là một hành động nhẹ nhàng của vị trưởng lão, không phải là một võ kỹ tuyệt chiêu nào, nhưng trong tay một võ giả huyền cấp thì bất kỳ đòn công kích nào cũng đều có lực lượng không thể khinh thường.
Một cây roi khí quất tới, trước mặt Trần Lương hiện lên một tấm khiên lửa cứng rắn chặn lại. Trần Lương giơ tay lên tích tụ hỏa diễm từ Tim Hỏa Phượng Hoàng lớn dần thành một quả cầu lửa cao 1 trượng nhém về phía trưởng lão Quỷ Địa Phái.
“Vạn dặm sơn hà” trưởng lão hét lên, thi triển ra võ kỹ đẳng cấp của hắn. Cây roi trong tay hắn xoay vòng cực nhanh tạo thành 1 vòi rồng nằm nang như muốn nuốt chửng hỏa cầu. Tinh linh hóa hình của hắn lúc này đang cực tốc quật mạnh 2 cánh, tạo ra 2 luồng vòi rồng thẳng đứng, muốn triệt tiêu sức mạnh của hỏa cầu.
Luận thực lực, 3 luồng vòi rồng liền sẽ áp đảo hỏa cầu. Đáng tiếc lúc này cả 2 bên đang đứng trong trận pháp của Trần Lương, hỏa cầu liên tục được hấp thu thêm hỏa diễm, cuối cùng là hỏa cầu cùng 3 vòi rồng cùng đồng thời tan tiến.
Trưởng lão Quỷ Địa Phái cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy đòn tấn công của mình bị chặn lại bởi 1 trận pháp được điều khiển bởi 1 tiểu tử trông còn rất trẻ.
“Ngươi là ai, sao có thể bày bố và thi triển được trận pháp tối thiểu cấp 7 này. Chúng ta có thù oán gì với ngươi?” Vị trưởng nói to, lão đang rất tức giận bị một tiểu tử xông vào phá hoại hầm mỏ.
“Cấp bậc trưởng lão cần tốn chút công sức nha” Trần Lương vừa nói vừa vận dụng toàn bộ lực lượng của tinh thần lực cấp 8 của mình.
Trong không trung hiện lên 9 thanh hỏa thương đều tỏa ra nhiệt lực đến áp người vây quanh tứ phía trưởng lão.
Vị trưởng lão cảm nhận được áp lực không nhỏ liền triển lộ thủ đoạn phòng vệ mạnh nhất của mình. Lão kết hợp với Tinh linh hóa hình tạo ra một vòi rồng khổng lồ bao quanh bản thân, từ trước đến nay đều có thể đánh bật tất cả đòn công kích hướng đến lão, chưa từng có ngoại lệ. Bên trong vòi rồng, lão hô to
“Tiểu huynh đệ, có gì từ từ nói, chúng ta không quen không biết, chắc có hiểu nhầm. Nếu Quỷ Địa Phái sai, lão phu có thể bồi thường cho ngươi, chúng ta có rất nhiều bảo vật, tinh thạch”
Trong khi vị trưởng lão đang đưa ra lời đàm phán, 9 thanh hỏa thương đã hấp thụ đầy đủ hỏa diễm, đang xoay tròn tại chỗ với tốc độ cực cao như đang đứng yên.
“Lên” Trần Lương hô lên 1 tiếng, 9 cây hỏa thương như lưu tinh phóng vào cự đại vòi rồng.
Trần Lương cùng trưởng lão đều cẳng thẳng nhìn vào kết quả cuối cùng. Quả không hổ danh võ kỹ bảo mệnh, 9 cây hỏa thương bị vòi rồng đẩy đi chệch hướng, không một cây nào xuyên qua được đại vòi rồng của Trần Lương Quỷ Địa Phái.
“Ha ha ha, để xem ngươi làm gì được ta. Sắp có thêm trưởng lão phái ta đến hợp công thì ngươi chỉ có chết” Nhìn thấy vòi rồng đã ngăn chặn được đòn sát thủ kia, vị trưởng lão qua đi căng thẳng, thoải mái đứng nói cười.
Trần Lương trầm ngâm suy nghĩ đối sách. Hắn cho 8 cây hỏa thương nối với nhau quấn 1 vòng quanh vòi rồng. Dây trói làm từ hỏa thương từ từ thu nhỏ lại siết chặt lấy vòi rồng. Hỏa diễm từ dây trói bị tiêu hao mạnh mẽ, nhưng vòi rồng cũng bị chậm lại tốc độ xoay.
Trước khi dây trói biến mất, cây hỏa thương thứ 9 phóng mạnh vào vòi rồng. Trong sát na, hỏa thương đã đâm xuyên qua vòi rồng cắm vào ngực trưởng lão Quỷ Địa Phái.
Sau 3 hơi thở, vòi rồng tan biến, thân thể vị trưởng lão quỳ xuống đất, mắt nhìn căm thù về phía Trần Lương. Sức sống của Huyền cấp võ giả rất mạnh, mặc dù đang bị hỏa thương cắm xuyên qua người và hỏa diễm đang từ vết thương mạnh mẽ thiêu đốt lục phủ ngũ tạng nhưng trưởng lão vẫn chưa có hấp hối, chỉ là không còn sức chiến đấu.
Nhìn thấy trưởng lão bại trận, toàn bộ đệ tử Quỷ Địa Phái sợ hãi cắm đầu bỏ chạy. Nhưng đã muộn. Hơn 100 mũi thương nhỏ hiện ra đâm chết toàn bộ, không một ai sống sót, chỉ chừa 1 phó trưởng lão Hoàng cấp cảnh giới bị Trần Lương dùng lồng chim nhốt. Hắn muốn bắt giữ cả 2 phó trưởng lão cùng 1 trưởng lão làm con tin.
Quỷ Địa Phái chỉ còn lại vài chục người ở trong trung tâm Mai Hoang Trấn và lúc nãy những đệ tử sớm bỏ chạy.
Truyện Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân : chương 27: trần lương giả làm khổ sai và cái kết. đừng bao giờ coi thường người khác
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
-
N/A
Chương 27: Trần Lương Giả Làm Khổ Sai Và Cái Kết. Đừng Bao Giờ Coi Thường Người Khác
Danh Sách Chương: