Sau 1 tháng, Vạn Lan Nhu mới chính thức bắt đầu chế tạo Không Vật.
Trần Lương tự tay bố trí trận pháp không gian cho nàng, nguyên liệu chính là 1 viên Không Thạch. Trận pháp này chỉ kéo dài được 15 ngày, sau đó sẽ lại phải bố trí trận pháp khác thì mới tiếp tục công tác chế tạo Không Vật được.
Trong lần đầu thực hiện, Vạn Lan Nhu mất hơn 14 ngày mới có thể hoàn thành được một Không Vật cấp 1, nhận về 10 tinh thạch cấp 1.
Nàng làm ra 1 sản phẩm giá 1000 tinh thạch cấp 1 nhưng lại chỉ được trả phí 10 tinh thạch cấp 1, nghe có vẻ rất bóc lột. Nhưng thực tế, để có được 1 Không Vật cấp 1 này, Trần Lương đã phải mất 2 viên Không Thạch, tương đương 200 tinh thạch cấp 1 giá bán lẻ.
Ngoài ra còn chi phí nhân sự, chi phí kinh doanh, chi phí rủi ro và nhiều chi phí phát sinh khác nên nếu với năng suất làm việc như của Vạn Lan Nhu quả thật sẽ không còn lãi mấy. Dù sao nàng chỉ là mới bắt đầu thao tác, còn chưa có kinh nghiệm.
Cũng may còn có quái vật Trần Lương. Ngay từ ngày đầu tiên thu về Không Thạch, hắn đã đạt năng suất chế tạo Không Vật đáng mơ ước cho bất kỳ thế lực nào chuyên chế tạo Không Vật.
Trần Lương cần 1 ngày để chế tạo 1 Không Vật cấp 1, nhưng hắn lại có thể phân tách tinh thần lực để đồng thời thực hiện với 5 Không Thạch. Vì vậy tổng một ngày có thể tạo ra 5 Không Vật.
“Ngươi kết hợp đồng thời thi triển Khoái Sát Đao cùng Khoái Phong Vân dùng hết sức tấn công ta xem” Sau 6 tháng, Trần Lương nói với Ưng Sát.
Triển lộ thần thông, hỏa dực sau lưng Ưng Sát phả nhiệt lượng ra xung quanh thu hút sự quan tâm của mọi người trong lúc nghỉ ngơi. Kết hợp hỏa dực cùng Khoái Phong Vân, Ưng Sát đã có thể đạp không mà lên với tốc độ như tên bắn.
Khoái Sát Đao chém xuống hiện ra 3 hỏa đao khí như hỏa thần vung đao. Phong nộ hỏa, Khoái Sát Đao được Khoái Phong Vân gia lực, mạnh mẽ thiêu đốt mọi vật trên đường đi của nó.
Không khí xung quanh như hỏa ngục một dạng khiến đám đông đứng cách đó cả chục trượng cũng nóng đến không chịu nổi.
Từ khi Ưng Sát thi triển Khoái Phong Vân rồi đến Khoái Sát Đao, chỉ trong tích tắc, đao khí đã chỉ còn cách Trần Lương 1 trượng. Tốc độ của Khoái Sát Đao kết hợp với Khoái Phong Vân nhanh tựa lôi sét một dạng, không người có thể tránh.
Khoái Sát Đao của Ưng Sát cũng chỉ mới tiểu thành, chỉ khi sát nhập tam đao duy nhất mới chính thức triển lộ ra uy lực thật sự của Khoái Sát Đao.
Trần Lương đứng đó vận chuyển nguyên khí chờ đợi hỏa đao chém tới. Tu vi hắn cao hơn Ưng Sát, chất lượng nguyên khí cao hơn, nhục thân càng là mạnh mẽ đến cực điểm. Hắn tự tin không cần áo giáp, chỉ cần nhục thân cùng nguyên khí là đủ.
Trần Lương bắt chéo tay va chạm cùng 3 hỏa đao khí. Cơ thể hắn bị đánh bật ra sau, hai tay hiện rõ lên 3 vết cháy xém. Hắn đã quá coi thường đao chiêu này của Ưng Sát.
“Cơ thể ngươi làm từ thạch thiết hay sao mà cứng rắn vậy. Một đao này của ta tuyệt đối có thể trọng thương, thậm chí giết chết một Tiên Linh võ giả” Ưng Sát cảm thán
Những người chứng kiến cũng bàn tán xôn xao.
“Ta rõ ràng cảm nhận được uy lực từ hỏa đao khí kia không tầm thường nhưng sao tên Trần Lương lại không có bị tổn hại gì?”
“Có thể hỏa đao chỉ có hình mà không có lực”
“Có thể hắn đeo hộ tí giáp”
“Có thể hắn là Cự Linh võ giả, hoặc là Hoàng cấp thì sao. Mọi người rất dễ bị đánh lừa bởi vẻ ngoài của hắn. Nhưng ta tin là hắn cũng phải cả nghìn năm tuổi rồi. Không thể có đứa trẻ nào mà từ phong thái đến kiến thức trận đạo, võ đạo lại có thể như tên Trần Lương này được”
Ưng Sát trước đó đã từng ra ngoài thi triển một lần kết hợp 2 loại võ kỹ. Uy lực của nó làm hắn cực kỳ hài lòng, mạnh hơn rất nhiều so với tất cả những võ kỹ hắn từng biết. Không nghĩ rằng còn chưa đủ tổn thương Trần Lương.
Ăn một lần thua thiệt, có chút phỏng tay, Trần Lương liền hét lên
“Nhận lại ta một chiêu”
Chiến thần Atula hiển hóa bên trên Trần Lương cùng hắn tung Không Phá Quyền. 8 quyền khí ầm ầm lao đến Ưng Sát không trượt phát nào.
Ưng Sát múa đao như nước chảy mây trôi, 8 hỏa đao đều là cắt đôi quyền khí, không tổn thương được hắn nửa điểm.
Tiến bộ của Ưng Sát là rất rõ rệt, chỉ riêng tốc độ vung đao của hắn đã tăng gấp đôi so với trước, chưa kể nhiệt lượng, nhục thân, nguyên khí không có yếu tố nào dậm chân tại chỗ.
Có được điều này, cố gắng của Ưng Sát là không thể phủ nhận. Nhưng nếu không nhờ Trần Lương chỉ điểm, lại được truyền dạy võ kỹ cao cấp cùng đại lượng đan dược và linh dược thì là không thể nào nhanh đạt được chiến lực như hiện tại.
Lúc này Ưng Sát đã hoàn toàn khẳng định lựa chọn của hắn là vô cùng đúng đắn. Tầm mắt của hắn đã có thể càng nhìn xa hơn so với thời điểm bước vào Thiên Khung Phái.
“Chém rất nhanh, rất chuẩn xác. Tác dụng của nửa năm chém lá chặt củi thật không uổng phí” Trần Lương gật gù khen.
Mỗi ngày, Ưng Sát đều là phải ra ngoài chém đứt cuống của từng chiếc lá rơi, rồi thì lại lấy đao của chính mình đi bổ củi sao cho càng nhiều mảnh nhỏ. Đôi mắt với thị giác trời phú hơn người của hắn phát huy tác dụng lớn giúp hắn rất nhanh nâng cao tính chính xác trong vung đao của bản thân.
Ngoài ra, hắn còn tìm được một thác nước, hàng ngày đều dành 1 canh giờ đứng vung đao trong dòng nước đổ xuống dưới chân thác. Cũng không phải dễ dàng làm được luôn, phải mất nửa tháng hắn mới có thể vung được 100 lần chém đao.
“Đều nhờ công tử chỉ dạy” Ưng Sát chắp tay nói
“Tiếp theo, ngươi không cần chém lá chặt củi nữa, hàng ngày sẽ tập luyện song đấu với ta. Nếu có thể làm ta bị thương sẽ có trọng thưởng” Trần Lương nói
“Nếu bọn ta làm ngươi bị thương thì có được thưởng không?” Một tiếng nói vọng ra từ đám đông. Hắn định chỉ hỏi cho vui thôi, dù sao Trần Lương cũng không có lí do gì phải thách đấu với bọn hắn, càng không có lí do phải thưởng cho bọn hắn.
Trần Lương nhìn xung quanh nhàn nhạt nói “Chỉ cần từ Cự Linh cảnh trở xuống, ai làm ta bị thương được liền thưởng số tinh thạch cấp 1 bằng 10 lần tổng số Không Thạch các ngươi kiếm được”
Đám đông hò hét. Bọn hắn dường như nhận thấy cơ hội làm giàu đang trong nằm trong tầm tay rồi
“Chỉ cần thắng hắn, ta sẽ thu được 500 tinh thạch cấp 1”
“Của ta là 370 tinh thạch cấp 1”
“Của ta là 900 viên”
“Đợi vài tháng nữa, ta có thể kiếm được tới 200 viên Không Thạch, lúc đó sẽ là 2000 tinh thạch cấp 1. Hahaha”
“25 người bọn ta có được không?” Một lão giả tù binh hỏi
“Ai cũng có thể”
“Tại sao lại chỉ có từ Cự Linh cảnh trở xuống” Lão giả tù binh là Hoàng cấp cảnh hỏi
“Vì ta mới chỉ là Tiên Linh cảnh giới”
“Ngươi là Tiên Linh cảnh!” Sau câu trả lời của Trần Lương là hàng loạt tiếng xôn xao vang lên.
“Ngươi chứng minh đi” Một người khác lên tiếng
Trần Lương lấy ra thấu thị cầu, truyền nguyên khí vào để mọi người chứng kiến. Một chữ Ám, một chữ Tiên, cùng số 12 hiện lên
“Tên này có chất lượng thuộc tính là 12” Nhiều người kiêng kỵ nhìn Trần Lương thêm vài lần, cũng đánh giá lại sức mạnh của hắn. Có thể có được đỉnh tiêm thuộc tính như này đều là thiên kiêu của các đại môn phái.
Dù rất bất ngờ trước cấp độ thuộc tính của Trần Lương nhưng chữ “Tiên” hiện lên càng tạo ra những ánh mắt vui mừng nhìn nhau. Bọn họ có người thì là Tiên Linh, cao hơn là Giáp Linh sơ kỳ, có người là Giáp Linh hậu kỳ, có người còn là Cự Linh cảnh
“Nếu bọn ta thua?”
“Không sao cả, nhưng mỗi người chỉ có 1 cơ hội thách đấu”
“Ngươi có giới hạn số lượng lời thách đấu?”
“Không. Dù ta thua thì sau đó vẫn tiếp tục nhận lời đến khi không còn ai thách đấu”
Thế giới võ giả vi tôn, người mạnh được tôn trọng. Trần Lương muốn những người ở đây lao động nhiệt tình hơn nên đồng ý thưởng thách đấu, nhưng hắn cũng không muốn có người bị thương hay hao tổn nguyên khí khiến năng suất khai thác Không Thạch giảm sút.
Trần Lương dừng 1 lúc nói tiếp: “Mỗi tối ta chỉ giao chiến với 1 người, là người có đại cảnh giới thấp nhất nhưng khai thác được nhiều Không Thạch nhất trong cùng đại cảnh giới”
Hắn muốn chiến từ thấp đến cao để những người sau không bị nhụt chí. Các con cừu non hãy cứ nghĩ mình là sói mà lao động hăng say còn vận may thì không đến lượt.
Buổi tối hôm sau đã không còn yên bình như trước, mọi người ngoại trừ xem số lượng Không Thạch của bản thân, còn ngó xem những người khác được bao nhiêu viên Không Thạch, không khí rất náo nhiệt.
Có 2 Tiên Linh võ giả đang trao đổi
“Ngươi tổng được bao nhiêu Không Thạch rồi?”
“Ta 147, còn ngươi”
“Ta 149. Nếu ta được chiến và giành thắng lợi, sẽ cho ngươi 1 2 viên nghịch chơi” Người đồng bạn quần hồng tự tin vỗ vai người kia
Nhiều người sợ rằng Trần Lương bị thua nhiều quá sẽ sớm dừng thách đấu, nên cứ sớm đánh bại hắn ngày nào tốt ngày đấy.
Nhưng cũng có người tâm lý không vội chiến, chờ đợi kiếm được nhiều Không Thạch hơn rồi thách đấu cũng không muộn. Dù sao Trần Lương đã rõ ràng nói trước mặt mọi người là không giới hạn trận đấu.
Thời điểm chiến đấu là nửa canh giờ sau bữa tối. Hôm nay chào mừng trận đấu đầu tiên, Tuyết Hoa nấu toàn thịt yêu thú và linh dược cùng các loại vật liệu ngon lành nhất hiện có.
Nàng cứ cách 3 tháng lại cùng Ưng Sát mang theo Kim Thiết Nhân ra ngoài mua thực phẩm. Hiện giờ đã tới tháng thứ 7 kể từ khi bắt đầu khai thác mỏ, nàng vừa mới mang về rất nhiều nguyên liệu thực phẩm tươi ngon và giá trị cao.
“Hôm nay ai muốn thách đấu xin mời bước lại đây” Tuyết Hoa hô to, nàng sẽ dựa vào tu vi và Không Thạch để lựa chọn ra đối thủ. Hoạt động này hoàn toàn công khai, tránh cho mọi người dị nghị.
Trận đấu đầu tiên, đối thủ của Trần Lương là một Vạn Nhiên võ giả. Hắn tuy biết mình kém hơn về tu vi, khả năng giành chiến thắng cực thấp, nhưng cũng muốn thử 1 lần vận may, dù sao thua cũng không mất gì.
Ưng Sát vẽ lên đất khu vực sàn đấu rộng dài 10 trượng ngay sát vùng biên giới trận pháp. Khán giả sẽ đứng ở cửa hang quan sát.
Quy tắc trận đấu chỉ có 2 điều.
Thứ nhất, chỉ được sử dụng vũ khí tấn công, không được sử dụng thiết nhân hay các loại bảo khí khác. Luật này đề ra để ngăn ngừa Trần Lương có những bảo khí không lường trước được.
Thứ hai, đối thủ của Trần Lương ngã xuống 2 lần hoặc ra khỏi sàn đấu là thua.
Trận đấu bắt đầu, đối thủ lấy kiếm ra chém về phía Trần Lương. Trần Lương không đánh trả, chỉ tránh né và đỡ đòn. Hắn không cần vận chuyển nguyên khí vì đối thủ thực sự quá chậm và quá nhiều hoạt động dư thừa khi ra chiêu.
Kẻ kia dù sử kiếm như nào cũng không thể chạm được tới vạt áo của Trần Lương.
Sau 10 hơi thở, Trần Lương một đẩy đưa tên kia ra khỏi sàn đấu kèm một lời nhận xét “Cơ sở quá yếu, cần luyện tập võ đạo cơ sở”.
Trận đấu diễn ra chóng vánh, không có gì hấp dẫn. Thực ra Trần Lương có thể kết thúc trong hơi thở đầu tiên, nhưng hắn muốn có một sự tư vấn võ đạo cho đối thủ nên mới để lâu hơn chút.
Khán giả xem đều lắc đấu. Kẻ kia quá yếu, trận đấu quá nhàm chán. Võ giả quần hồng bực tức vì còn chưa thể được lên sân. Lúc nãy hắn là kẻ có nhiều Không Thạch nhất trong số Tiên Linh cảnh nhưng bị tên Vạn Nhiên cảnh kia cướp lượt.
Sau đó là đến lượt màn tập võ của Trần Lương với Ưng Sát.
Giao chiến kết thúc khi Trần Lương bất ngờ sử dụng Tam Ảnh Bộ khiến Ưng Sát lúng túng chỉ đỡ được 2 dư ảnh, bị Trần Lương một đấm đánh bay ra ngoài.
“Nếu vừa rồi có 3 võ giả cùng tấn công thì ngươi làm gì?” Trần Lương hỏi
“Tất nhiên là tấn công lại cả 3. Có thể nhảy lùi lại chém ra Khoái Sát Đao” Ưng Sát trả lời
“Đúng vậy, vừa rồi 3 thân ảnh của ta không khác gì 3 võ giả nhưng ngươi lại lúng túng không kịp phản ứng. Vấn đề ở đây là kinh nghiệm thực chiến của ngươi quá thiếu thốn, nên khi có bất ngờ xảy ra liền gặp khó khăn. Đợi ra khỏi đây, ngươi sẽ đi Đấu Trường Đẫm Máu rèn luyện”
Đấu Trường Đẫm Máu, nơi kẻ thắng có được tất cả, vinh quang, tiền bạc, bảo vật, quyền lực. Còn kẻ thua, may mắn thì chỉ thụ thương, còn không may có thể tàn phế hoặc bỏ mạng cũng là chuyện thường thấy.
Đấu Trường Đẫm Máu được thành lập và quản lý bởi Thiên Thị Các, là nơi sinh tử chi chiến của các võ giả. Những người tham dự thường vì 2 loại lợi ích.
Một là rèn luyện võ đạo giống như Ưng Sát.
Hai là lợi ích về tài vật.
Võ giả bước lên võ đài sẽ đưa ra một số lượng tinh thạch thách đấu cho bên Thiên Thị Các cầm. Người muốn thách đấu sẽ phải đặt một lượng ngang bằng. Bên nào thua sẽ mất tinh thạch cho bên thắng. Thiên Thị Các sẽ thu trung gian là một phần trăm số tiền cược thách đấu.
Ngoài ra, võ giả dành chiến thắng liên tiếp 10 trận sẽ có được danh hiệu Đấu Sĩ Trường kèm phần thưởng của Thiên Thị Các là 1000 tinh thạch cấp 1. Có điều, trận thứ 10, chỉ có người đang có danh hiệu Đấu Sĩ Trường mới có thể thách đấu. Đây là để ngăn có kẻ làm bậy lấy 1000 tinh thạch.
Bước lên võ đài có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì để chiến đấu, miễn là nó thuộc về năng lực bản thân võ giả, không được dùng thiết nhân cùng yêu thú.
Hạn chế duy nhất là chỉ cho phép võ giả từ Cự Linh cảnh trở xuống tham dự.
Đấu Trường Đẫm Máu chỉ có tại các thành thị lớn, đông đảo võ giả, có sự cạnh tranh rất lớn để đảm bảo danh hiệu Đấu Sĩ Trường thực sự tượng trưng cho một cường giả, là những người mạnh nhất dưới Hoàng cấp.
Sang đến hôm sau, tiếp tục là một Vạn Nhiên võ giả tiến lên thách đấu. Vẫn là sau 10 hơi thở bị Trần Lương đánh bay ra khỏi võ đài.
Trận thách đấu tiếp theo sẽ phải đợi thêm 1 ngày khiến nhiều người cảm thấy mất hứng.
Quần hồng võ giả nổi nóng “Cứ như này thì bao lâu mới đến được Tiên Linh cảnh, càng là không thể đến được Giáp Linh cùng Cự Linh cảnh. Có phải ngươi tìm cách lừa mọi người?”
Quả thật là nếu Vạn Nhiên võ giả cứ lên hết thì rất lâu thời gian. Trần Lương nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
“Luật sẽ được thay đổi. Vạn Nhiên cảnh có 10 ngày thách đấu, Tiên Linh có 30 ngày, Giáp Linh có 50 ngày để thách đấu, còn Cự Linh cuối cùng, không giới hạn thời gian. 8 ngày tiếp theo, chỉ có Vạn Nhiên võ giả được thách đấu. Ngày nào có nhiều người cùng lên thì chọn người có tổng lượng Không Thạch nhiều nhất”
Luật mới hợp lý, mọi người cũng liền không còn phản đối, kẻ đứng người ngồi xem trận đấu giữa Trần Lương và Ưng Sát, cũng học hỏi được gì đó.
Truyện Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân : chương 42: cừu và sói
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
-
N/A
Chương 42: Cừu Và Sói
Danh Sách Chương: