Truyện TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu : chương 38 - sao gà rừng có thể xứng với phượng hoàng!!

Trang chủ
TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Chương 38 - Sao Gà Rừng Có Thể Xứng Với Phượng Hoàng!!
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Còn Kim Linh Thánh Mẫu nói nàng có một vị đệ tử ở Triều Ca, chuẩn bị đi thăm, vậy nên hai người bèn ra ngoài cùng nhau.

Nhưng sau khi đi tới cổng, hai người đã tách ra.

Lý Nguyên hẹn con gái của Văn Trọng gặp nhau ở phòng trà Khoái Hoạt Lâm, còn Kim Linh Thánh Mẫu đi tới phía Đông thành gặp đệ tử.

Lúc này vẫn còn sớm, bởi vậy Lý Nguyên cũng không nóng nảy, một mình nhàn nhã dạo bước trên đường phố Triều Ca. Hắn nhìn dòng người rộn ràng trên đường, nghe tiếng chào hàng của người bán rong hai bên đường, cực kỳ hưởng thụ cuộc sống bình thường và đơn giản này.

So với cuộc sống sung sướng này, cái gì mà tranh bá tranh vương, chúa tể muôn đời mệt hơn nhiều. Lý Nguyên không có chút hứng thú nào.

Đi dạo khoảng một tiếng, hắn mới thong dong đi vào trong Khoái Hoạt Lâm.

Hắn đi tới cửa phòng trà, ngoài cửa là bốn đại hán mặc giáp đeo đao.

Trên người bốn đại hán này mang theo khí huyết nồng hậu như mây, ánh mắt sắc bén như dao, khí vận trên đỉnh đầu đỏ như máu, lại còn to khoảng mười mẫu.

Đây là cường độ khí vận chỉ tướng quân ngũ phẩm trong triều đình mới có, yêu quái ác quỷ bình thường không dám tới gần trong phạm vi trăm mét.

Có thể làm người như vậy đứng ngoài cửa, chắc chắn người bên trong cũng không hề đơn giản.

Khóe miệng Lý Nguyên không khỏi khẽ cong lên, hình như có chuyện thú vị nào đó sắp xảy ra đây.

Thấy Lý Nguyên muốn bước vào phòng, bốn đại hán lập tức dùng đao bên eo cản lại.

“Người tới thông báo họ tên, sau khi ta thông báo, ngươi mới có thể bước vào.”

Đây là muốn ra oai phủ đầu với mình à!

Lý Nguyên cười thầm trong lòng, hắn nói với bốn đại hán: “Thôi vậy, có thể là ta đi nhầm, không vào nữa!”

Nói rồi xoay người định đi.

“Đợi đã.”

Cửa phòng trà đột nhiên được mở ra từ bên trong, một công tử ca trẻ tuổi mặc hoa phục với vẻ ngoài oai hùng tuấn tú cười như không cười nhìn Lý Nguyên, giọng điệu ngạo mạn: “Ngươi có phải là Lý Nguyên không?”



Lý Nguyên chú ý tới khí vận trên đầu nam tử có hình giao xà màu đỏ vàng, to như lọng che, quý không thể tả.

Đây là khí vận chỉ con cháu vương tộc có.

Nhưng cho dù người đối diện là đế vương, hắn cũng sẽ không quan tâm.

Hắn bình tĩnh gật đầu nói: “Ta là Lý Nguyên.”

Công tử ca: “Vậy ngươi không đi nhầm đâu, vào đi.”

Lý Nguyên nhìn đối phương với vẻ mặt ghét bỏ: “Chẳng lẽ ngươi chính là Văn tiểu thư, vẻ ngoài này cũng trừu tượng quá đi? Ta không có đam mê đặc biệt, vẫn nên không vào thì hơn.”

Vẻ mặt của công tử ca trở nên tức điên: “Ta là nam nhân, sao có thể là Văn tiểu thư được? Văn tiểu thư đang chờ ngươi ở bên trong.”

“Hoá ra ngươi không phải là Văn tiểu thư, suýt nữa làm ta sợ chết khiếp.” Lý Nguyên tỏ vẻ thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đi theo công tử ca vào trong phòng trà, chỉ thấy bên trong có một mỹ nhân trẻ tuổi ăn mặc lộng lẫy đang ngồi.

Vẻ ngoài của mỹ nhân cũng coi như đoan chính, nhưng ánh mắt có vẻ hơi mị tục, làm người ta cảm thấy nàng là người coi trọng danh lợi.

Mỹ nhân thấy dáng vẻ đẹp trai, mày kiếm mắt sáng của Lý Nguyên, trong mắt không khỏi hiện lên một tia sáng kỳ lạ rồi nhanh chóng biến mất, ngược lại lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.

“Ngươi chính là Văn tiểu thư?” Lý Nguyên bình tĩnh hỏi nàng.

Mỹ nhân nhàn nhạt gật đầu: “Đúng vậy, ngươi chính là thương nhân Lý Nguyên?”

Thấy nàng cố ý nói ra hai chữ “thương nhân”, Lý Nguyên không khỏi nhíu mày lại.

Sĩ công nông thương, trong xã hội nô lệ này, thương nhân là giai cấp không có địa vị nhất. Mọi người đều nghĩ rằng thương nhân trục lợi, hành vi gian trá. Bởi vậy, quý tộc thế gia đều khinh thường không muốn làm bạn với thương nhân.

Dù thương nhân có kiếm được nhiều tiền đi nữa thì cũng không được tôn trọng.

Thân phận bên ngoài của Lý Nguyên là ông chủ của Khoái Hoạt Lâm, cũng thuộc về giai cấp thương nhân này.



Chẳng qua những người trước kia hắn gặp, ví dụ như Hoàng Phi Hổ, Văn Trọng, Thương Dung đều bị học thức và tài năng của hắn thuyết phục, nên bọn họ cũng không coi hắn là thương nhân.

Đây là lần đầu tiên hắn bị kỳ thị bởi thân phận thương nhân.

Điều này làm hắn không khỏi cảm thấy buồn cười.

“Tới gặp ta, vì sao ngươi còn dẫn theo một nam tử?” Lý Nguyên hỏi Văn Nhân.

Văn Nhân nói: “Vị này chính là Ân Ly điện hạ, Tam hoàng tử của Đại vương, điện hạ biết cha sắp đặt một mối hôn sự cho tiểu nữ nên tới xem.”

Thật ra là do nàng cố ý nói chuyện xem mặt cho Ân Ly biết.

Mấy ngày trước, nàng biết tin Văn Trọng muốn nàng đi xem mặt một thương nhân, nàng lập tức cảm thấy cực kỳ không hài lòng.

Trong lòng nàng, chỉ có hoàng tử và Đại vương tương lai mới xứng với dung mạo và gia thế của nàng.

Một tên thương nhân, bình thường liếc nhìn một cái nàng cũng không nhìn, sao có thể bằng lòng đi xem mắt?

Chẳng qua lời nói của Văn Trọng có uy quyền tuyệt đối, Văn Nhân không dám không nghe nên mới nói chuyện này cho Ân Ly biết.

Ân Ly đã muốn mượn sức thế lực của Văn thái sư từ lâu, lúc trước cũng luôn có ý định liên hôn với nhà họ.

Tiếc là Văn thái sư cố ý giữ khoảng cách với vài vị hoàng tử, vậy nên vẫn luôn không đồng ý lời cầu thân của Ân Ly.

Lần này nắm được cơ hội, đương nhiên hắn sẽ không bỏ lỡ, bèn lập tức tung ta tung tăng chạy tới.

Ân Ly nhìn Lý Nguyên với vẻ mặt kiêu ngạo, không hề khách sáo nói: “Ta không biết ngươi mê hoặc Văn thái sư như thế nào, nhưng ngươi chỉ là một thương nhân nho nhỏ, sao có thể xứng với Văn tiểu thư? Vậy nên ta khuyên ngươi, không nên có suy nghĩ không an phận, sao gà rừng có thể xứng đôi với phượng hoàng?”

Lý Nguyên bình tĩnh gật đầu trả lời: “Đúng là gà rừng không xứng với phượng hoàng.”

Chỉ là không biết ai là gà rừng, ai là phượng hoàng mà thôi.

Ân Ly thấy Lý Nguyên không tức giận mà lại không vội vàng không nóng nảy, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước, trong lòng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Nếu thương nhân bình thường biết được thân phận của hắn thì đã sợ tới mức hoảng hốt, quỳ rạp xuống mặt đất rồi, sao còn có thể bình thản như thế.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Đại Đường Chủng Thổ Đậu.
Bạn có thể đọc truyện TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu Chương 38 - Sao Gà Rừng Có Thể Xứng Với Phượng Hoàng!! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close