Truyện Tặc Đảm : chương 200: phản kích.
Tặc Đảm
Chương 200: Phản kích.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua nhắc nhở của hệ thống.
Hệ Thống: Tạc Kích kỹ năng hoàn thành 65%, tạo thành 65% kĩ năng thương tổn, 0.6 giây choáng váng và một điểm liên kích.
Tạc kích đánh trúng Thư Sinh, trên đầu bay lên hơn 30 thương tổn, thân hình thoáng ngất ngư một chút rồi trở lại bình thường. 30 thương tổn này so với 600 huyết lượng sau khi hóa gấu của hắn xem như muỗi chích cột đình, cũng chẳng cần gãi làm gì. Huống chi hắn đã tự gia tăng thêm máu huyết bằng hồi xuân thuật, chỉ một chút sau 30 điểm này cũng sẽ được hồi phục.
Tiêu Ngự cuối cùng cũng minh bạch, lí do từ trước đến giờ chưa một đạo tặc nào có thể chiến thắng Thư Sinh. Thư Sinh sau khi hóa gấu thật sự đáng sợ, Tiêu Ngự chiến với hắn lúc này chỉ có thể lựa chọn hình thức tiêu hao, nhưng huyết lượng của người chơi sao lại gấu? Hơn nữa con gấu này lại còn có một cái trị liệu thuật, tuy lượng hồi phục thấp, nhưng đánh theo kiểu tiêu hao này tác dụng lại cực lớn.
Tiêu Ngự cười khổ, nếu cứ như vậy chắc chắn mình sẽ bị con gấu điên này tát chết.
“Hống.” Thư Sinh chợt rồng lên, hướng Tiêu Ngự nhào tới.Thư Sinh tuy bên ngoài văn nhược nhưng khi bật pk lên rồi khí thế vô cùng dũng mãnh, không ai có thể cản được.
Nhìn một chưởng đối phương đánh tới mình, Tiêu Ngự nghiêng người tránh né.
Ầm. Chưởng phách của Thư Sinh lưu lại trên mặt đất một dấu tích thật lớn, khiến mặt đất xung quanh rạn nứt, còn tại trung ương tạo thành một hố to.
Tiêu Ngự sau khi tránh thoát công kích của Thư Sinh, tay phải đột nhiên gia tốc, phát ra một đòn Tấn Kích.
Thân thể hơi nghiêng một chút, Tấn Kích đánh vào cổ Thư Sinh.
Hệ thống: Tấn Kích kỹ năng hoàn thành 63%, tạo thành 63% thiệt hại, 0.8 giây choáng váng và một điểm liên kích.
Không hề hấn gì với loại kỹ năng muỗi chích này, Thư Sinh lắc lắc đầu, lại giương hữu chưởng vỗ vào người Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự không dám liều mạng, sử dụng đào thoát né tránh.
Tiêu Ngự buồn bực không thôi, con gấu này quả thực biến thái, công kích của hắn chỉ đủ làm cho Thư Sinh gãi vài cái, căn bản không thể tạo thành thương tổn trí mạng.
“Trừ khi có kể kích ngất hắn hơn 2s.” Tiêu Ngự minh bạch, chỉ khi nào sử dụng Tạc Kích hoặc Tấn Kích hoàn thành hơn 100% mới có thể kích ngất thư sinh 2s trở lên, như thế hắn mới có thể chiến thắng. Nhưng cũng có thể có một cơ hội duy nhất mà thôi, con gấu này có gần 600 huyết lượng, cho dù kích ngất được, muốn một lần thiêu hết bao nhiêu đó huyết lượng thì đánh bằng niềm tin.
Thư Sinh lại nhào đến Tiêu Ngự, không ngừng bức bách hắn, nếu Tiêu Ngự một lúc sử dụng hết kỹ năng đào thoát thì hắn chết không phải nghi ngờ.
“Hống”, Thư Sinh lại rống lên một tiếng ( đúng là gấu điên), hữu chưởng lại phách xuống.
Tiêu Ngự nhoáng người một cái, né tránh thành công, tay phải đâm vào Thư sinh – Dịch Cốt. Thư Sinh cũng không thèm tránh né, đem hữu chưởng quét ngang.
Ầm. Tiêu Ngự lại tiếp tục bị đánh bay, Dịch Cốt hoàn thành chưa được một nửa lại bị ngắt quãng.
Thư Sinh phản ứng quả nhanh, hơn nữa kỹ năng dịch cốt này thi triển cũng cần một thời gian ngắn, nhưng đoạn thời gian này đối với Thư Sinh là quá đủ để cắt đứt công kích của Tiêu Ngự.
Một kích này của Thư Sinh lại quét bay 50 huyết lượng của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự nhanh chóng chạy ra xa né tránh công kích tiếp theo của Thu Sinh.
“Dịch Cốt vô hiệu, chỉ có thể dùng Tấn Kích và Tạc Kích!” Tiêu Ngự phát hiện ra, khả năng chiến thắng của mình là cực thấp, cho đến lúc này Thư Sinh chưa hề thi triển một kĩ năng công kích nào. Phát hiện này khiến hắn càng thêm uể oải.
“Tiêu huynh đệ e rằng không thắng nổi.” Khóe môi Nghiêm lão bản nhếch lên, thoáng cười gian. Đạo tặc đánh Đức lỗ y, cái này căn bản là tìm chết.
“Chưa chắc.” Phong Dã lên tiếng, mặc dù trong lòng hắn cũng minh bạch, khả năng chiến thắng của Tiêu Ngự trong trận này cực thấp, một ngàn vạn này phỏng chừng chuẩn bị bay đi, nhưng cái mồm vẫn không chịu kém nói lại.
“À. Vậy chúng ta cứ từ từ quan sát.” Nghiêm lão bản tủm tỉm.
Trong đầu Tiêu Ngự hiện lên vô số ý nghĩ, lúc này ngoại trừ áp sát, sợ rằng không còn biện pháp nào hay hơn. Tiêu Ngự trầm xuống, quyết định liều mạng.
Dị hóa!
Thư Sinh dường như nhận ra khí thế của Tiêu Ngự biến đổi, lập tức thi triển kỹ năng dị hóa. Thân thể đột nhiên phình to ra, huyết lượng lại tăng lên 700, phạm vi phòng ngự cũng tăng lên, hắn rõ ràng không muốn cấp cho Tiêu Ngự một chú cơ hội nào. Phong Dã dưới đài cũng cười khổ không thôi, một khi Thư Sinh đã tiến vào trạng thái dị hóa, Tiêu Ngự càng vô pháp chiến thắng.
“Con gấu điên này sau khi dị hóa không ngờ còn kinh khủng hơn huyết ngưu chiến sĩ, các hạ tlvl” Chứng kiến gần 700 huyết lượng của Thư Sinh, Tiêu Ngự lập tức líu lưỡi, cộng với hiệu quả của hồi xuân thuật, hp của Thư Sinh hiện nay đã là 100%.
Đức lỗ y sau khi hóa gấu và dị hóa, thân thể sẽ trở nên chậm chạp, ngoại trừ mấy cái công kích cơ bản có lẽ cũng không còn kỹ năng công kích nào đặc sắc , Tiêu Ngự thầm tính toán.
Trông thấy Thư Sinh lại tiếp tục công kích, Tiêu Ngự không tiếp tục né tránh mà lại nghênh đón cự chưởng đang tiến tới.
Nhìn động tác này của Tiêu Ngự, đám người xung quanh đều kinh ngạc không hiểu, những phát sinh tiếp theo lại càng làm Nghiêm lão bản và Phong Dã kinh hãi.
Khi cự chưởng đã đến rất gần, Tiêu Ngự lập tức dùng Tật Phong Bộ cản được một kích, nhảy lên cao giáng một cái Tạc Kích xuống.
Thư Sinh cả kinh, lập tức vung hữu chưởng đánh ra đón đỡ.
Ầm, Tiêu Ngự đánh trúng đầu Thư Sinh khiến hắn lâm vào trạng thái choáng váng.
Hệ thống: Tạc Kích kỹ năng hoàn thành 85%, tạo thành 85% thương tổn, 1.2 giây choáng váng và 1 điểm liên kích.
Hữu chưởng của Thư Sinh cũng tát trúng người Tiêu Ngự, đánh văng hắn ra ngoài.
Đầu Thư Sinh không ngừng lắc lư, 1.2 giây choáng váng này quả thực quá ngắn.
Tiêu Ngự trên mặt đất không ngừng lăn lộ, cố gắng gượng dậy thật nhanh, một cái Đột Tiến xuất ra, cả người như một con báo mạnh mẽ xông vào. Khi đã đến gần Thư Sinh, cổ tay phải đột nhiên tăng tốc, Tấn Kích.
Thư Sinh vừa thức tỉnh sau đòn Tạc Kích vừa rồi lại thất một chủy thủ đã bay đến mặt, ầm một tiến, tiếp tục ngất đi.
Nghiêm lão bản cùng Phong Dã dưới đài ngẩn người ra.
“Thiên tài.” Nghiêm lão bản trong lòng thầm than, một cao thủ như thế sao lại để cho Phong Dã thu phục được chứ. Thư Sinh chính là một Đức lỗ y, so với Đạo tặc tuyệt đối chiếm ưu thế, hơn nữa sau khi hóa gấu lại càng kinh khủng, chỉ cần vài tát là có thể tiễn một đạo tặc về làng. Cho nên từ đầu Thư Sinh đã liên tục áp bức Tiêu Ngự, không hề cấp cho hắn một hy vọng thắng lợi này. Nhưng thật không ngờ dưới áp lực như thế Tiêu Ngự lại có thể nghĩ ra biện pháp ứng phó tuyệt diệu, đầu tiên dùng Tạc Kích liều mạng, sau đó Đột Tiến và Tấn Kích, Thư Sinh thủy chung không hề phạm sai lầm gì nhưng vẫn dính đòn.
Phong Dã nguyên bản đã nghĩ rằng Tiêu Ngự không còn cơ hội nào cả, thật không ngờ thời cơ lại xoay chuyển, một lần nữa hắn lại bùng lên hi vọng, không chừng Tiêu Ngự thật sự có thể chiến thắng, tiêu diệt Thư Sinh.
“Hừ, đánh ngất thì sao, chẳng lẽ hắn có thể khiến Thư Sinh đột tử, đột tử bằng mắt à?” Nghiêm lão bản khẽ cười, trong lòng thầm nghĩ. Dù sao huyết lượng của Thư Sinh cũng là 700 điểm, hơn nữa khả năng phòng ngự sau khi hóa gấu cùng dị hóa đã tăng không ít, trong thời gian ngắn giết chết Thư Sinh quả thật là nằm mơ.
Hệ thống: Tấn Kích kỹ năng hoàn thành 102%, tạo thành 110% thương tổn, hiệu quả 1 giây choáng váng và 5 giây run rẩy, hoàn thành kỹ năng combo Đột Tiến – Tấn Kích, cộng thêm ba điểm liên kích.
“Ngay cả hoàn thành combo cũng chỉ tạo thành 1 giây choáng váng.” Tiêu Ngự trầm xuống, nhưng thân hình không hề ngừng lại, Tấn Kích vào sau Thư Sinh, tay trái lại chích một cái độc giảm tốc, nhanh chóng vòng ra sau lưng Thư Sinh, thân người xoay tròn – Bối thứ!
Tiêu Ngự đánh trúng mục tiêu, 60 thương tổn nhẹ nhàng bay lên thư sinh, cộng thêm hiệu quả xuất huyết 10hp/s
Bối Thứ vừa xong, Thư Sinh đã tỉnh lại, bạo rống xoay người đánh vào Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự mỉm cười, chờ đòn này lâu lắm rồi. Thân thể hơi lùi, lại một đòn Phản Thủ Bối Thứ.
Lúc này Thư Sinh mới cảm thấy không ổn, hắn quay đầu lại công kích Tiêu Ngự là sai lầm hoàn toàn, lại tạo cho Tiêu Ngự cơ hội thi triển Phản Thủ Bối Thứ.
Hắc ám chi đảo ngôn!
Từng đạo hắc sắc quang mang chiếu vào người Thư Sinh, lập tức phát huy hiệu quả: giải trừ các hiệu ứng có hại, thân thể nhanh chóng phục hồi, tốc độ cũng trở lại như cũ, sau đòn này là có thể phản kích Tiêu Ngự.
Thịch! Phản Thủ Bối Thứ hoàn thành, thêm năm điểm liên kích và 300 điểm phá giáp, 501 huyết lượng nhẹ nhàng từ đỉnh đầu Thư Sinh bay lên.
“501 huyết lượng?cái quái gì thế? Như thế nào có thể?”
Bên cạnh Phong Dã, Tiểu Đao cũng ngay người, có thể cấp cho một Đức lỗ y đã hóa gấu và dị hóa một lần 500 thương hại, con số này quả thật kinh người.
Dịch Cốt!
Tiêu Ngự chợt quát to, chủy thủ bên tay phải xé gió đâm thẳng vào thư sinh.
Nhìn khoảng một trăm huyết lượng còn lại của mình, Thư Sinh lúc này mới cảm thấy không ổn. Nếu dính đòn Dịch Cốt này, hắn xem như xong đời. Lập tức Thư Sinh gầm nhẹ một tiếng, xoay người lại, hữu chưởng lại quét ngang người Tiêu Ngự.
Lôi Đình nhất kích!
Dịch Cốt không thể thi triển toàn bộ, Tiêu Ngự lại bị lôi đình nhất kích đánh văng ngoài. Nhìn thấy Tiêu Ngự bị đánh văng ra, Thư Sinh nhanh chóng hóa lại thành hình người, lại tự cấp một cái tiểu hình trị liệu, đem huyết lượng tăng lên 350, lại cấp thêm một cái hồi xuân thuật, tiếp tục hóa gấu một lần nữa.
Tiêu Ngự bị đánh một phát văng xa gần bảy mét.
“Vẫn không được.” Tiêu Ngự có chút ủ rũ, lúc này toàn bộ các kỹ năng của hắn đã dùng hết, huyết lượng còn lại là 203, lúc này xông lên âm mưu một mình giết gấu chẳng khác nào chịu chết, huống chi Thư Sinh đã hồi phục.
Thư Sinh thở hổn hển, trong lòng kinh hoàng vô cùng. Một khắc vừa rồi hắn mới cảm giác được tử vong thật sự đến gần, chỉ một chút nữa thôi, Tiêu Ngự chỉ cần một giây để hoàn thành dịch cốt là hắn là thật sự tiêu! Thư Sinh nhìn sang Tiêu Ngự, đôi mắt không dấu nổi vẻ kinh hãi.
Danh Sách Chương: