Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 340: vòng sơ loại kết thúc

Trang chủ
Đồng Nhân
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 340: Vòng sơ loại kết thúc
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong rừng rậm, trên bãi đất trống.



Hai chân bị trói chặt, Lý Khâm lập tức phải nhận bồi thêm hàng chục hỏa quyền vào khắp người từ Triệu Tâm Vy. Hạ tràng sau đó cũng thảm y như Tô Tiếu, bị nữ nhân chơi chán liền đoạt mất lệnh bài thân phận rồi vứt bỏ như một con búp bê bơm hơi vô dụng.



Mà mất đi vị đội trưởng mạnh nhất của mình, Bạch Đội lập tức giống như rắn mất đầu, Triệu Tâm Vy chưa cần động thủ cũng đủ áp lực khiến đám người không còn chiến ý này liên tục bại lui, cho đến khi “ham sống sợ chết” Bạch Sơn chủ động đầu hàng chỉ vì không muốn phải chịu một trận đòn đau, thì trận chiến đến đây xem như chính thức kết thúc.



Lúc này, từ trong rừng rậm bên cạnh bãi đất trống mới chậm rãi đi ra năm bóng người, cũng đều toàn thân đồng phục bạc và huy hiệu trăng lưỡi liềm, dẫn đầu bởi một cô nàng tóc lam, tròng mắt xanh thăm thẳm quen thuộc.



“Dọa ta hoảng sợ một trận, ngươi cố ý, đúng không!?”



“Ta ra tay đúng lúc, đúng lực đạo như vậy, thật không hiểu ngươi đang nói cố ý là cố ý cái gì.”



“Ngươi… giỏi cho ngươi một cái Thủy Linh họ Diệp! Chờ xong chuyến này trở về xem ta làm sao thu thập ngươi.”



“Phải không? Ta cũng đang muốn xem thử Hỏa làm sao tị Thủy đây.”



“Grrr!!!”



“...”



Một người nghiến răng nghiến lợi, hai mắt bốc lửa, tóc đỏ trung bay như hỏa diễm phập phù. Trong khi đó người còn lại thì một mặt lạnh nhạt, tâm như chỉ thủy, khí tức quanh thân so với mặt nước còn phải tĩnh cứ thế nhìn nhau chằm chằm. Mãi cho đến khi…



“Nguyệt tỷ nói chúng ta chỉ nên vào một đội, hiện tại… sẽ không bị trách phạt chứ?”



“Nguyên văn là “tối thiểu nên có một đội”, không hề đả động tới tối đa. Ngươi nói xem?”



“Vậy thì ta yên tâm. Mà, vừa rồi làm được đẹp đẽ, hảo tỷ muội!”



“Bớt nói mấy lời vô nghĩa, ngươi làm ta xấu hổ đấy!”



...khắc khẩu như nước với lửa theo đúng nghĩa đen, nhưng nụ cười cùng những cái ôm vai bá cổ lại thể hiện tình tỷ muội không thể khăng khít hơn giữa “Hỏa Linh” Triệu Tâm Vy và “Thủy Linh” Ngọc Diệp, hai cô nàng dẫn đội đại diện cho Linh tại giải đấu lần này.



. . .



Bãi loạn thạch bên ngoài rừng phòng hộ.



Theo tổ đội thứ mười sáu, chính là Bạch Đội của Bạch Bang, được xác định đã mất đi tư cách tiếp tục thi đấu, vòng sơ loại của giải đấu Nguyệt Thiên Mở Rộng cũng chính thức khép lại. Thời gian… đúng hai giờ sau khi hiệu lệnh bắt đầu được Huân Nhi phát ra, không hơn không kém.



“Như vậy danh sách mười sáu đội có tên trong vòng chung kết đã sơ bộ đi ra, thế nhưng để đảm bảo công bằng, ban tổ chức chúng ta sẽ tiến hành xác minh tính hợp lệ của kết quả này với các trọng tài thêm một lần nữa. Kết quả chính thức sẽ lập tức công bố tới mọi người sớm nhất có th.



Về phần các thí sinh, các vị có ba ngày nghỉ ngơi trước khi vòng chung kết chính thức khởi tranh. Trong khoảng thời gian này các tổ đội không được phép thay người vì bất kỳ lý do gì, nếu phát sinh sự cố bất khả kháng, ban tổ chức sẽ là người có quyết định cuối cùng.



Lời cuối cùng, xin chúc mừng các tổ đội đã xuất sắc vượt qua vòng sơ loại lần này, đồng thời cũng xin được cảm ơn sự cổ vũ nhiệt tình từ các khán giả. Hẹn gặp lại mọi người vào ba ngày sau, tại Đấu Võ Trường!”



Oanh!!!



Theo giọng nói cao vút của Huân Nhi Gần vang lên, gần một ngàn con người nhất tề hoan hô thấu tận trời xanh. Không có phân biệt thế lực, giới tính, đẳng cấp, chỉ còn niềm hân hoan vui mừng và một bầu nhiệt huyết, cùng với sự chờ mong.



. . .



Nội viện.



Bạch Đường, trụ sở của Bạch Bang.



Ầm!



“Tốn tiền tốn bạc đi đăng ký, tốn cơm tốn gạo nuôi các ngươi để rồi vòng sơ loại đều không qua được! Các ngươi nói cái mặt này về sau ra đường làm sao ngóc được đầu lên làm người hả!?”



Dù là người luôn rất giỏi che giấu cảm xúc và tâm tư, nhưng khi tin tức đội nhà bị loại từ vòng hỏi đường trở về, Bạch Phong cũng nhịn không được tức giận tới đập bàn quát lớn.



Tức giận cũng phải thôi. Dù sao đích thân hắn là người mất công lựa chọn thành viên, lại nghiên cứu sách lược và bàn bạc kỹ với mọi người trong bang mấy ngày liền. Hiện tại kết quả thảm hại này đi ra, cộng thêm danh tiếng càng ngày càng nát trong nội viện từ trước đó, thì một người coi trọng mặt mũi như Bạch Phong cảm thấy không còn chốn dung thân là dễ hiểu rồi.



“Lý Khâm, ngươi nói đi. Chuyện gì xảy ra vậy?”



Lời này của Phó Ngao vừa ra, Bạch Phong và hai người thủ lĩnh còn lại của Bạch Bang đều nhìn về phía Lý Khâm chờ đáp án.



Kiếm Khách hệ Phong, vẫn là đệ tử nội viện Già Nam học viện, tâm tính chưa nói hoàn mỹ nhưng cũng rất ít lỗ hổng. Làm tròn lên thành “cùng cấp vô địch” để mô tả về Lý Khâm cũng không tính là sai. Thế mà vẫn bại, hẳn là phải có ẩn tình!



“Chúng ta bị vây công!” - Lý Khâm một mặt nhăn nhó vì cả người bầm tím, thở dài cay đắng đáp: “Vốn ta đã có cơ hội thắng Triệu Tâm Vy để đoạt lấy ngôi sao may mắn trong tay nàng, nhưng thời khắc mấu chốt không biết Diệp Ngọc từ đâu nhảy ra phá đám. Một mình ta đánh không lại hai thất tinh Đại Đấu Sư cùng cấp, cho nên…”



Lý Khâm không nói hết câu, nhưng đến đó thôi cũng đủ mọi người biết đầu cua tai nheo mọi chuyện rồi. Thì ra không phải mấy người Lý Khâm bất tài hay sai lầm, mà là có người lợi dụng chức quyền lừa bọn họ vào tròng rồi danh chính ngôn thuận đá cả đám ra ngoài a!



“Hàn Nguyệt!!!” - Bạch Phong gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ, nhưng cũng không kém phần chua xót.



Vốn hắn thừa hiểu rằng giải đấu này là của Tề Thiên Môn bắt tay với Linh tổ chức, mà hắn lại có thù cá nhân với Huân Nhi, còn Bạch Bang lại có va chạm với Tề Thiên Môn, nên việc bị thiên vị tất nhiên sẽ có khả năng xảy ra.



Thế nhưng Bạch Phong tự tin rằng Tề Thiên Môn quá yếu để có thể làm gì được Lý Khâm trong khuôn khổ luật của cuộc thi, cho nên Bạch Bang vẫn mặt dày mày dạn đi đăng ký tham gia. Thậm chí hắn còn cẩn thận đến mức hạ tử lệnh “chết cũng phải ẩn nấp chờ cướp ngôi sao may mắn” để tránh mọi rủi ro đấy chứ. Đáng tiếc, tính tới tính lui, hắn lại tính lọt Linh, hay chính xác hơn, là tính sai sự quyết đoán của Hàn Nguyệt.



“Cái kia… đại ca… ta có chuyện này…”



“Có chuyện gì thì nói, ấp a ấp úng như đàn bà còn làm được trò trống gì!”



Đang bực thì chớ còn gặp thằng em họ nhấp nha nhấp nhổm. Bạch Phong suýt thì nhịn không được đạp con hàng này một cái cho bõ tức.



“Chuyện đó… ta nghe nói Diệp Ngọc của Linh tự tay loại Dược Đội của Dược Bang, nếu không chúng ta tìm đám Luyện Dược Sư kia…”



Bạch Sơn cũng không nói hết câu, nhưng động tác cứa cổ của hắn lại thay hết những lời muốn nói còn lại rồi.



“Dược Bang… sao?”



. . .



Cùng lúc đó tại Nguyệt Lâu, cũng có ba bóng hình xinh đẹp đang ngối đối diện với một bóng hình càng xinh đẹp hơn khác có vẻ như đang luyện chữ.



“Nói như vậy là ngươi trong một phút nóng giận đã loại đội của Dược Bang à, Ngọc?”



“Không sai, Nguyệt tỷ! Nếu ngươi muốn trách phạt, ta sẵn sàng lãnh nhận. Nhưng nếu có cơ hội làm lại, ta vẫn sẽ không ngần ngại ra tay, bởi vì đám người kia đáng tội.”



“...”



Diệp Ngọc trả lời rất đanh thép, rất cứng rắn bằng một vẻ mặt cũng rất kiên nghị. Chỉ là… thái độ im lặng, cứ thế một mặt xinh đẹp mà lạnh nhạt chậm rãi luyện chữ của Hàn Nguyệt lại cách khiến người khác áp lực còn hơn như thế.



Diệp Ngọc và hai người khác nhìn nhau, đều thấy được trong mắt đối phương sự mờ mịt. Không ai biết vị Nguyệt Tiên Tử trước mặt họ đang nghĩ gì.



“Nguyệt…” - Rốt cuộc thì vẫn phải là cánh tay phải đắc lực của nàng, chính là Na Na, chịu không nổi phải lên tiếng phá vỡ im lặng trước: “Ta biết gây hấn với Dược Bang không phải việc làm khôn ngoan, nhưng Ngọc đã ra tay tức là đám Tô Tiếu có lỗi. Nếu ngươi muốn phạt nàng…”



“Ta chưa từng nói sẽ phạt Ngọc, các ngươi đừng hiểu lầm.” - Hàn Nguyệt bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang, vẫn là một giọng chậm rãi mà bình tĩnh tới đáng sợ: “Vy thì sao? Đơn chiến thắng Lý Khâm bằng cách nào?”



“Ta… ta không đơn chiến… là Ngọc giúp ta…” - Bình thường không sợ trời không sợ đất, một bộ cô nãi nãi chính là nam nhân bà, thế nhưng “Hỏa Linh” Triệu Tâm Vy trước mặt Hàn Nguyệt lại ấp a ấp úng, đầu cúi thấp, ánh mắt tránh né cứ như… cún con vậy.



“...”



Lại là một sự im lặng đáng sợ bao trùm, chỉ có tiếng bút lướt trên giấy phát ra âm thanh sột soạt chứng minh thời gian vẫn đang trôi chứ chưa từng dừng lại. Bỗng nhiên…



“Hai người các ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, hôm nay mệt mỏi rồi.”



...Hàn Nguyệt lại cho hai người trở về một cách rất không đầu, không đuôi, không lý do cô cùng khó hiểu.



“Cái kia…” - Nghe được thủ lĩnh cho phép, Diệp Ngọc và Triệu Tâm Vy khẽ liếc nhau, sau đó đồng loạt đứng dậy chắp tay: “Vậy chúng ta cáo từ trước, gặp lại hai người sau.”



“Khoan đã.”



“À!?”



Bị Hàn Nguyệt gọi giật trở lại, Diệp Ngọc còn đỡ một tí, chỉ hơi giật mình mà thôi. Về phần Triệu Tâm Vy… xém chút không có khóc òa lên, thế nhưng dù nhịn được không rơi nước mắt, thì hai chân cô nàng Hỏa Linh lại chịu không nổi mềm nhũn đi, đến mức phải vịn vào người bên cạnh mới đứng vững được.



“Phiền hai người thay ta khen thưởng hai học muội làm nhiệm vụ ngôi sao may mắn hôm nay mỗi người mười Hỏa Năng. Nói ta cảm ơn bọn họ đã ra sức.”



“Ta… ta biết rồi.” - Nói, Diệp Ngọc gần như lôi theo Triệu Tâm Vy chạy ra khỏi Nguyệt Lâu, nửa cái ngập ngừng đều không có.



“Dọa Vy ra như vậy chưa đủ, lại còn phạt mỗi người mười Hỏa Năng. Ngươi cũng ít có ác lắm!” - Nhìn hai người chạy như chạy dịch ra khỏi phòng, Na Na nhịn không được bật cười, lúc này trừng mắt Hàn Nguyệt trách cứ.



Người khác không biết chứ Na Na thừa hiểu Nguyệt Tiên Tử, nhìn thì lạnh lùng thế thôi chứ so với bất kỳ ai còn phải bao che kẻ dưới đấy.



Mà giống như cũng biết tỷ muội tốt của mình hiểu ý, Hàn Nguyệt chẳng bàn nhiều về chuyện đã qua. Thay vào đó, nàng phất tay bắn cho Na Na mảnh giấy mà bản thân dùng luyện chữ nãy giờ, đồng thời nhẹ giọng nói: “Ngươi thay ta tự mình đưa cái này cho Huân Nhi, nói Linh chúng ta một phần Hỏa Năng tiền lời đều không lấy, tất cả của Tề Thiên Môn hết.”



“Hả!? Đây là…” - Nghe thấy Hàn Nguyệt cứ thế đưa ra quyết định mang tính chiến lược lớn như vậy mà không bàn với mình trước, Na Na nhịn không được ngạc nhiên, hai mắt bất giác đảo xuống mảnh giấy trong tay. Chỉ thấy trên đó viết hai chữ rồng bay phượng múa thật lớn.



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đồng Nhân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần Chương 340: Vòng sơ loại kết thúc được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close