“Aaaaa… Gràooo!!!”
Ngũ Hành, Tứ Tượng, Tam Tài ba tầng phong ấn toàn bộ được giải khai, những la hét rốt cuộc biến thành tiếng gầm dùng mãnh đánh dấu thời điểm Lilim chính thức quay trở lại với danh tính thật của mình.
Một con Succubus, một tầng thứ sinh mệnh xếp trên nhân loại, một loài quỷ nổi danh và mạnh mẽ đến từ Ma Giới!
Quan trọng hơn là, bởi vì thời gian dài bị phong ấn cũng như sống ở một vị diện hoàn toàn xa cách ma khí lâu ngày, nên ngay khi vừa khôi phục lại bản thể chân chính, Lilim lập tức bất chấp mọi thứ điên cuồng tham lam hấp thu những ma khí xung quanh về phía mình, giống như cá sắp chết khô được đớp nước, như người sắp chết ngạt được hít thở vậy.
Ục! Ục! Ào! Ào! Àooooo…
Ở bên cạnh cảm nhận được Lilim biến cái hố đen không ngừng nuốt chửng mọi thứ, Tiêu Thiên có chút híp mắt, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có cử động gì khác, chỉ im lặng nâng cao đề phòng và chờ đợi.
Mà một chờ này chính là mười ngày sau.
Bên trong không gian kết giới dưới đáy huyết đàm bao trùm một sự yên tĩnh gần như tuyệt đối. Xung quanh chỉ có những năng lượng đỏ sẫm đậm đặc, xen lẫn với những hạt nhỏ li ti màu ám đen chậm rãi xô đẩy nhau chảy về phía trung tâm như được ai đó kêu gọi, lại giống như bị người ta tham lam thấm nuốt đi.
“Mười ngày mới thanh lọc được trên dưới ba thành ma khí. Tiến độ này cũng quá chậm đi.” - Ngồi xếp bằng lơ lửng giữa huyết đàm nhìn Lilim vẫn như cá voi hút nước điên cuồng cắn nuốt ma khí xung quanh, Tiêu Thiên có chút bất đắc dĩ lẩm bẩm.
Mười ngày trôi qua kể từ thời điểm được giải phong, dưới sự che chở của hình thức Giới trung Giới sơ khai khỏi thiên địa cảm ứng, Lilim đã và vẫn đang nỗ lực hết sức làm nhiệm vụ thanh lọc ma khí được giao. Kết quả nhìn chung vẫn tính là khả quan, thể hiện ở cảm giác thiên địa bài xích đã suy yếu, đồng thời Tiêu Thiên bây giờ cũng đã có thể lờ mờ nhìn thấy và ít nhiều dùng được tinh thần lực là đủ hiểu.
Nhưng mà như vậy vẫn là quá chậm!
Phải biết, mười ngày qua hắn ở đây ăn không ngồi rồi, cái gì cũng không làm, chút lợi đều không thu a. Quan trọng hơn là, có quãng thời gian rảnh rỗi này để quan sát và suy nghĩ, Tiêu Thiên rốt cuộc cũng nhìn thấy lỗ hổng nghiêm trọng trong kế hoạch được xây dựng có chút vội vàng của mình.
“Dùng Lilim thanh lọc ma khí là cách nhanh nhất, nếu không muốn nói là duy nhất ở thời điểm hiện tại. Nhưng mà khi nồng độ ma khí suy giảm thì thiên địa bài xích của cái Giới trung Giới này cũng sẽ yếu đi. Thiên địa bài xích yếu đi sẽ làm bại lộ khi tức Lilim ra trước mặt thiên địa cảm ứng, đến lúc đó nhất định sẽ lại phải phong ấn nàng. Mà đặt lại phong ấn thì cũng đồng nghĩa với tốc độ làm việc sẽ bị ảnh hưởng, kéo theo thời gian cần thiết để hoàn thành lại phải tăng thêm. Mẹ kiếp! Sao ngay từ đầu mình không nhìn ra cái hiệu ứng Domino này sớm hơn nhỉ?”
Hắn có khả năng can thiệp vào Thời - Không để tạo ảo ảnh lừa được cả Đấu Tông như hai lần giả ra năm viên Thiên Ngoại Chấn Tinh thật đấy, nhưng mà muốn ngăn thiên địa cảm ứng tìm thấy Lilim thì vẫn còn thiếu nhiều lắm. Trừ khi tạo nghệ trên Thực Tại của hắn cao ngang ngửa Wanda, hoặc là nàng tự mình ra tay thì may ra mới có thể. Đáng tiếc, nàng không ở đây, cho nên hắn bó tay rồi.
“Mà thôi! Năm thành… thì năm thành đi. Chờ Lilim tỉnh lại rồi hỏi xem nàng có phương án nào khác không sau vậy.” - Nghĩ tới đây, Tiêu Thiên khẽ lắc đầu bất đắc dĩ: “Kiến thức về Ma Giới vẫn là quá ít, chuyến này trở về phải tăng cường cùng nàng giao lưu tìm hiểu thêm mới được.”
Nghĩ lại mới thấy buồn. Phải chi Hệ Thống còn online thì tất cả những thứ này đâu cần hắn phải lo nữa. Đáng tiếc, cá và tay gấu không thể cùng có, chữ nếu kia vì đổi mạng cho hắn mà đã không xảy ra, nên là đến đâu hay đến đấy vậy.
…
Lại là năm ngày nữa trôi qua.
“Lilim, tỉnh lại đi…”
“...”
“Lilim, tỉnh lại đi!”
“...”
“Lilim!!!”
“A!”
Dùng phân thân Song Sinh Quỷ gọi mấy lần liên tiếp vẫn không thấy có phản ứng, vốn đã buồn bực sẵn trong lòng nên Tiêu Thiên quát lên có chút lớn. Kết quả là Lilim bị hắn làm cho giật thót mình, hai bé thỏ trắng… khụ, là thỏ hồng trước ngực nảy tới tưng tưng không ngừng, đến nỗi hai mắt đang nhắm chặt tu luyện cũng trợn trừng cả lên.
“Xin… xin lỗi đại nhân… nô tỳ không nghe…” - Vừa mở mắt ra đã thấy Tiêu Thiên một mặt âm trầm đang nhìn mình chằm chằm, Lilim nhịn không được rụt cổ lại ấp a ấp úng. Hoàn toàn không vì bản thân đã được hắn giải phong mà thay đổi thái độ.
“Được rồi, không có gì đâu.” - Khoát khoát tay, Tiêu Thiên nhìn Lilim một vòng từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, ánh mắt không tự chủ nhìn vài chỗ nhiều hơn những chỗ khác, chợt hỏi: “Nửa tháng này tu luyện tốt a, cũng sắp đột phá tới Đấu… tới Ma Vương rồi ấy nhỉ?”
“Đ-Đều là nhờ… nhờ đại nhân ban cho cơ hội…”
“Đây là bản lĩnh của ngươi, không cần tự xem nhẹ mình.” - Nói, Tiêu Thiên hơi vươn tay ra: “Nhưng mà tiếp theo có lẽ ta sẽ lại phải phong ấn ngươi một lần nữa, bằng không thiên địa cảm ứng…”
“Khoan đã, đại nhân!”
“Hể!? Chuyện gì đó?” - Bị Lilim cao giọng cắt ngang, Tiêu Thiên có chút nhướng mày bất ngờ.
“Cái kia… nô tỳ… nô tỳ có chuyện muốn bẩm báo trước…”
“Có chuyện sao?” - Cô nàng này bình thường sẽ không cãi lời hắn. Lần này không chỉ cãi, mà giọng còn có chút gấp, sợ là không đơn giản: “Được rồi, có chuyện gì ngươi nói đi, ta đang nghe đây.”
“V-Vâng, đại nhân…” - Hít sâu một hơi cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, chợt Lilim thở hắt ra, ngón tay thon dài chỉ về phía đáy huyết đàm: “Đại nhân… bên dưới có vấn đề…”
“Vấn đề? Là vấn đề gì?”
“Nô tỳ… nô tỳ cảm thấy có thứ gì đó ở bên dưới… không ngừng… không ngừng nhả ra ma khí…”
“Hả!?” - Nghe được câu trả lời của Lilim, Tiêu Thiên nhảy dựng cả lên, hai tay bắt lấy vai nàng, hai mắt trợn trừng, lớn tiếng nửa quát nửa hỏi: “Sao ngươi không nói sớm?”
“X-Xin lỗi… đại nhân…” - Giống như bị phản ứng quá khích của Tiêu Thiên dọa sợ, Lilim xém chút thì cắn phải lưỡi, cổ rụt lại, đầu cúi thấp, cả người run lẩy bẩy, giọng sợ sệt như muốn khóc lên: “V-Vừa rồi… vừa rồi nô tỳ… nô tỳ tỉnh lại… mới… mới nhận ra…”
“À! Khụ… Là ta thất thố. Xin lỗi ngươi, Lilim.” - Nhìn cô nàng Succubus này như đứa trẻ to xác bị bạo hành chỉ biết chịu trận, Tiêu Thiên có chút dở khóc dở cười, lúc này vội vàng ho khan một tiếng, bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng.
Khoan hãy nói, nếu tính tuổi quỷ ra thì Lilim đúng là mới chỉ vài tuổi mà thôi. Bị Tiêu Thiên ông chú biến thái này trước phong ấn, đánh đập, sau mới cho ăn ngon, uống ngọt và tỏ ra cưng chiều. Chẳng trách nàng sợ hắn muốn chết nhưng vẫn quấn người không bỏ.
Quay lại với vấn đề chính.
“A~… đại… đại nhân… ưm~” - Một luồng điện mang tê dại chạy dọc toàn thân từ trên đỉnh đầu khiến Lilim vừa sợ vừa thoải mái, cảm giác kích thích đến nỗi nàng nhịn không được ngâm nga những mị âm trong cổ họng.
Vấn đề là Lilim có tâm tình cảm thụ nó, còn Tiêu Thiên thì không, cho nên… lo đại sự trước đi: “Khụ! Lilim này, vừa rồi ngươi nói ngươi cảm thấy bên dưới có thứ gì đó nhả ra ma khí. Rốt cuộc đó là thứ gì thế?”
“À! Chuyện đó… theo nô tỳ đoán… thì có thể là… trận pháp hoặc tế đàn…”
“Ừm, ta cũng cho là vậy.” - Khẽ gật đầu đồng ý với suy đoán của Lilim, ánh mắt Tiêu Thiên hơi liếc xuống phía dưới, vẻ mặt trầm ngâm. Chợt, giọng nói có chút điên cuồng: “Mà thôi, đoán làm gì nhiều, cứ xuống xem thử một cái chẳng phải sẽ rõ ràng hơn sao?”
“À… vâng, đại nhân…”
…
Đâu đó bên dưới đáy Thiên Sơn Huyết Đàm.
Sau khoảng nửa giờ không ngừng lặn xuống, rốt cuộc Tiêu Thiên đã cùng với Lilim đến được nơi có vẻ như là tận cùng của cái đầm trong đầm này. Và không ngoài dự đoán trước đó, đập vào mắt hai người giờ đây là nền nham thạch đen cứng rắn, trên đó chằng chịt những hoa văn và ký tự kỳ dị hợp thành một loại trận đồ trải dài cả chục mét. Liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy số lượng nét vẽ nhiều mà phức tạp đến nỗi Á Thần như Tiêu Thiên đều cảm thấy hoa mắt, chóng mặt.
Đáng nói là, theo khoảng cách giữa hắn và trận đồ càng lúc càng gần, rốt cuộc Tiêu Thiên cũng nhận ra những ký tự kia đều đang chớp nháy những ánh sáng màu đỏ cam. Tình huống khá giống với tế đàn năm đó tạo thông đạo cho Lilim vượt giới đến Đấu Khí Đại Lục, chỉ khác màu sắc mà thôi.
“Quả nhiên là có tà!”
“Đại nhân… ngài nhìn…”
“Hả!?”
Nhìn theo hướng ngón tay Lilim, đôi mắt tù mù của Tiêu Thiên vất vả lắm mới thấy được xa xa trên mặt đất có thứ gì đó đang không ngừng tản ra trận trận khói đen. Trong lòng bực bội như người đeo kính chạy xe dưới mưa, hắn quyết định triển khai luôn Luân Hồi Tả Luân Nhãn để nhìn cho rõ. Và một nhìn này lập tức khiến Tiêu Thiên ngẩn cả người.
“Đó là…”
Chỉ thấy ngay lúc này đây, tại trung tâm của trận đồ, nơi tất cả những hoa văn và ký tự kỳ dị xung quanh đều hướng về, bỗng nhiên nằm trơ trọi ở đó một khối xương màu đen nhánh.
Từ xa nhìn lại, khối xương kia có hình dáng khá giống một cái… đầu dê với phần cốt dài và nhọn ở phía cằm. Thế nhưng điểm khiến nó kỳ dị trong mắt Tiêu Thiên, bên cạnh màu sắc đen nhánh và không ngừng tỏa ra hắc khí, là bốn chiếc sừng mọc ra cân đối ở hai bên.
Hai chiếc sừng trên cong và có xu hướng dài về phía sau, trong khi hai chiếc sừng dưới lại mọc vòng kiềng ra phía trước như răng loài kiến.
“Lilim, ngươi nhìn rõ nó là cái gì không?”
“...”
“Lilim!? Ngươi…” - Hỏi nhưng không nghe Lilim trả lời, Tiêu Thiên nghi hoặc nghiêng đầu qua, chỉ thấy cô nàng Succubus này đang ngẩn người, hai mắt trợn lớn, hai tay bụm miệng, cả người run rẩy từng cơn: “Này, ngươi sao thế?”
“Đ-Đại nhân… đó… đó là… Ma… Ma Thánh…”
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 424: dưới đáy huyết đàm
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 424: Dưới đáy huyết đàm
Danh Sách Chương: