Một tháng sau, dưới đáy Thiên Sơn Huyết Đàm.
“Vààààà… xong!”
“Ahhh… mệt thật đấy!”
Athena phất ngón tay thon dài, trắng trẻo của mình hoàn thành nét trận văn cuối cùng cũng là lúc Tiêu Thiên ngả người nằm lăn ra mặt đất thở phào một hơi. Đã một tháng rồi hắn mới được thư giãn như vậy.
“Thuộc hạ xin lỗi vì trước đó đã nghi ngờ khả năng của chủ nhân.” - Phóng mắt nhìn trận đồ màu đen trải dài trăm mét đã bị đổi thành màu trắng tới tám thành, ngay cả là Athena cũng nhịn không được mỉm cười xinh đẹp: “Nhờ có sự trợ giúp của ngài mà chúng ta có thể hoàn thành chuyện này chỉ bằng phân nửa thời gian dự kiến. Thật sự là khiến người ta bất ngờ.”
Thân là Nữ Thần Trí Tuệ, Athena luôn cố gắng có một cái nhìn toàn vẹn về những việc mình cần và muốn làm. Nhưng biểu hiện của Tiêu Thiên một tháng qua đã gần như lật đổ các tính toán của nàng theo hướng hết sức tích cực. Hắn không chỉ hiểu cách những trận pháp rất cao cấp này vận hành và làm sao để chiếm quyền nó nguyên vẹn, mà còn có lượng đấu khí gần như vô hạn để duy trì việc cần làm không bị ngắt quãng suốt một tháng liền. Quá khó tưởng tượng một nhân loại chỉ mới nhất tinh Đấu Hoàng có thể làm được nhiều như thế.
“Ta cảm thấy nhẹ nhõm khi được ngươi khen như vậy đấy, Athena.” - Hít một hơi thật sâu, vươn vai thêm một cái thật dài thư giãn các cơ bắp có chút cứng ngắc, Tiêu Thiên ngồi bật dậy cười xòa nói: “Mà, bỏ qua chuyện đó thì quyền hạn chúng ta đang có đủ để hai người đi qua thông đạo tới Minh Giới an toàn chưa?”
“Trận pháp thì không có vấn đề. Chỉ là…” - Athena gật đầu, ánh mắt chuyển sang Lilim: “...làm sao thuộc hạ làm việc được với nàng khi nàng cứ ở trong quan tài như thế kia đây, chủ nhân?”
“À, chuyện đó…”
Tiêu Thiên hơi nhướng mày, trong đầu hiện lên hình ảnh một đại mỹ nhân toàn thân lụa trắng, khí chất cao quý cõng trên lưng chiếc quan tài đi lại giữa Minh Giới. So với yêu ma quỷ quái còn muốn yêu ma quỷ quái a!
“Hệ Thống, ngươi có cách gì không?”
“Tích… ký chủ có thể bảo Athena nuốt Lilim vào người nàng, chỉ cần cẩn thận đừng tiêu hóa là được. Thần Tộc ai cũng có khả năng đó cả.”
“Hể!? Cái này làm sao nghe mất hình tượng Thần Thánh thế?” - Câu trả lời của Hệ Thống khiến Tiêu Thiên xém chút thì nhảy dựng lên. Mặc dù vậy thì ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra hết sức bình tĩnh: “Ngươi cũng đừng thử ta, Athena. Thần Tộc các ngươi ai cũng có khả năng thôn thiên phệ địa. Nuốt một tiểu quỷ vào người cũng không khác ăn một miếng thịt là mấy đâu. Cẩn thận một chút đừng đem nàng tiêu hóa đi là được rồi.”
“A! Cái này ngài cũng biết!?” - Athena một mặt không hề giả trân thốt lên đầy bất ngờ, tay ngọc che lấy miệng nhỏ vô cùng duyên dáng: “Xem ra chủ nhân rất không đơn giản nha.”
“Chuyện đó để sau hãy nói. Hiện tại hai người nhanh lên đường đi. Phần còn lại ta sẽ tự mình giải quyết.”
Thấy Tiêu Thiên như vậy, Athena cũng không nói thêm nữa, lúc này quay người sang quan tài chứa Lilim đang lơ lửng ngay phía trên đầu lâu ở trung tâm trận đồ khẽ hấp một cái. Và cứ như thế, cả quan tài, cả quỷ, cả đầu lâu đều vào “bụng” nàng.
“Mùi vị thật khó chịu…” - Cong môi lên lẩm bẩm một câu, Athena mới quay sang mỉm cười với Tiêu Thiên: “Thuộc hạ đi một chuyến này khả năng là sẽ không thể trở về sớm. Chủ nhân ở lại cẩn thận.”
“Ta biết rồi. Ngươi cũng cẩn thận.”
“Vậy thì tạm biệt chủ nhân. Hẹn gặp lại.”
Dứt lời, chỉ thấy gót chân Athena hơi nhón lên sau đó lập tức giẫm xuống. Một hành động rất nhỏ này nhanh chóng khiến toàn bộ những trận văn màu trắng đua nhau sáng lên, từ ban đầu rất nhạt cùng mỏng manh dần trở nên chói mắt đến nỗi Tiêu Thiên nhịn không được phải che mắt lại. Đến lúc hắn mở mắt ra thì xung quanh chỉ còn một thân một mình.
“Đi rồi a.” - Cẩn thận cảm ứng xung quanh thêm một lần đảm bảo không còn ai, lúc này ánh mắt Tiêu Thiên mới hướng về phía số ít những trận văn vẫn còn màu đen tại trung tâm trận đồ: “Tiếp theo phải phiền ngươi rồi, Hệ Thống.”
“Tích… cứ để đó cho bản Hệ Thống.”
Nghe vậy Tiêu Thiên khẽ thở phào một hơi, trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ. Ý định ban đầu của hắn khi chọn triệu hoán Athena là để [ Thừa Kế ] tri thức, cũng như huyết mạch Thần Tộc của nàng, thuận tiện có thêm thuộc hạ cho việc giải quyết chuỗi nhiệm vụ chính tuyến, vốn cần rất nhiều kiến thức liên quan tới Minh Giới và Quỷ Tộc. Đáng tiếc, tốt quá hóa dở.
“Tích… do Nữ Thần được triệu hoán quá mạnh so với khả năng chịu đựng của ký chủ hiện tại, nên quá trình [ Thừa Kế ] sẽ được tiến hành từng bước theo đẳng cấp của ký chủ tăng lên.” - Thời điểm Nữ Thần Trí Tuệ của đỉnh Olympus đến với đại gia đình, Hệ Thống đã thông báo một câu khiến Tiêu Thiên chết lặng như vậy.
Phải! “Quá mạnh” chính là lý do vì sao Athena luôn cảm thấy nghi ngờ cùng bất ngờ với năng lực của Tiêu Thiên, đồng thời nàng cũng không ngoan ngoãn như những Nữ Thần khác. Biết sao được, dù đầu óc nàng đã bị Hệ Thống đụng tay đụng chân qua thì vị chủ nhân này vẫn quá “hèn” trong mắt một Thần Tộc tối cao như nàng.
“Mà, nếu Athena đã mạnh đến thế, tại sao nàng chỉ được đánh giá là cấp SSR thế, Hệ Thống? Ý ta là với danh tiếng, sắc đẹp và huyết mạch của Athena mà nàng cũng không được xếp vào hàng UR sao?”
“Tích… chính ký chủ cũng nói nàng được biết đến với danh tiếng, sắc đẹp và huyết mạch đấy thôi. Lý do Athena không được xếp vào hàng UR là do chỉ số chiến đấu của nàng không xứng đáng với vị trí ấy.”
“Thì ra là vậy.” - Tiêu Thiên gật gù hiểu ra, chỉ là ngay lập tức lại lo lắng hỏi: “Vậy ta cử nàng đi Minh Giới có nguy hiểm quá không? Chỗ kia thế nhưng mà là ổ quỷ a!”
“Tích… ký chủ không cần phải lo bò trắng răng. Nói Athena yếu là chỉ yếu hơn so với những người ngang đẳng cấp với nàng thôi, còn mà muốn nàng gặp nguy hiểm thì ít nhất phải cỡ Ma Thánh ra mặt mới miễn cưỡng đủ khả năng.”
“Ừm, thế thì ta yên tâm.” - Không còn vấn đề gì để lo, Tiêu Thiên lần nữa đặt sự chú ý của mình lên trận đồ: “Ngươi cần bao lâu để giải hết phần còn lại, Hệ Thống?”
“Tích… dự kiến là khoảng bảy ngày.”
“Một tuần… sao? Cũng không lâu lắm nhỉ.” - Khẽ thở dài một hơi, Tiêu Thiên quyết định ngồi xếp bằng xuống rồi nhắm mắt chờ đợi: “Hy vọng Long Đảo bên kia sẽ thuận lợi.”
. . .
Một tháng sau cuộc nội loạn, toàn bộ Long Đảo đã trở nên yên bình hơn hẳn. Điều đó thể hiện rõ nhất ở việc kết giới phòng ngự trứ danh của Đông - Long Đảo đã được hạ xuống để lộ ra bầu trời trong xanh, và hơn thế nữa, là rất nhiều người đã từng đứng ở hai đầu chiến tuyến trong quá khứ có mặt tại quảng trường trung tâm.
Nhìn kỹ lại thì không chỉ những binh lính Long Tộc tập trung tại đây, mà những cường giả đỉnh phong của ba đảo còn lại như Hạ Ngao, Man Nham, Yểm Thanh v.v. cũng đều có mặt.
Chợt…
“Long Hoàng đại nhân đến!!!”
...một thanh âm trang nghiêm mà uy mãnh bỗng nhiên vang vọng trường không khiến tất cả mọi người đang xì xầm chuyện trò đều im lặng cùng nhìn về một phía.
Dưới đông đảo ánh mắt soi mói, một bóng hình thon thả xinh đẹp chậm rãi bước ra từ trong hư không, sau đó cứ thế lơ lửng trên bầu trời trước bao người.
Nữ tử vừa xuất hiện mặc một thân váy dài màu tử kim, trên đó có hoa văn hình Rồng vũ động lộ ra khí chất tôn quý không cách nào che dấu. Mái tóc dài màu tím như một thác nước đổ thẳng qua thân hình cao ráo mà mềm mại rồi quấn chặt lấy vòng eo thon nhỏ, sau đó mới phủ lên kiều đồn nhô cao mời gọi. Dung mạo nàng cực kỳ xinh đẹp với ngũ quan tinh xảo, làn da trắng mịn không tì vết, nhưng điểm đặc biệt đáng kể nhất trong đó là đôi con ngươi màu tử kim yêu mị khiến bất kỳ ai nhìn vào mắt nàng cũng cảm thấy dường như thiên địa phải thất sắc.
Phải! Nàng chính là Tử Nghiên, nhưng không còn mang hình hài của một tiểu nha đầu luôn bám theo Tiêu Thiên đòi Thần Long Tán nữa, mà hiện tại nàng đã triệt để hóa thân thành một thiếu nữ thành thục mang vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành. Đây là thành quả của quá trình bế quan tiêu hóa Long Hoàng Căn Nguyên Quả kéo dài một năm, nhưng nhờ có Kurumi mà nó đã được hoàn thành trong một tháng.
Phạch! Vù!
Đang lúc rất nhiều con dân Long Tộc bên dưới còn chưa hết thất thần bởi khí tức tôn quý của Tử Nghiên, thì nàng đã bất thình lình xòe rộng một đôi cánh khổng lồ màu tử kim như cánh chim đang nhẹ nhàng vũ động. Đáng nói là. dù phất phới rất nhẹ, nhưng cứ mỗi khi đôi cánh chấn động là xung quanh lại truyền ra những rung động không gian mơ hồ khiến hồn phách ai ai cũng phải rúng động.
“Thiên Hoàng chi Dực – Cổ Long chi Thể!”
“Cung nghênh Long Hoàng đại nhân!”
Nhìn đôi cánh sắc tử kim sau lưng Tử Nghiên, Chúc Ly trưởng lão chợt trở nên vô cùng kích động, tới nỗi dù đủ tuổi làm ông cố nội nàng nhưng hắn vẫn là người đầu tiên khom lưng quỳ xuống, nói bằng âm thanh cung kính tựa sự thành kính phát ra sâu trong lòng.
“Cung nghênh Long Hoàng đại nhân!!!”
Có vị trưởng lão bán Thánh đi đầu, đông đảo con dân Đông - Long Đảo lập tức nhất tề quỳ xuống thét lớn. m thanh vang vọng trường không.
Những con dân Long Tộc đến từ ba đảo còn lại thấy tràng cảnh này đều khẽ biến sắc mặt, tuy nhiên thì bởi vì đã phục tùng Tam đại Long Vương của mình trong thời gian dài nên mặc dù hiện giờ họ cảm nhận được từ trong linh hồn lẫn huyết mạch đều truyền đến một uy áp vô thượng nhưng vẫn không hành động giống như nhóm người Đông - Long Đảo.
“Các ngươi thật to gan! Nhìn thấy Long Hoàng lại dám không quỳ!?” - Một trưởng lão Đấu Tôn bên phía Đông - Long Đảo thấy vậy liền giận dữ quay đầu quát lên phẫn nộ.
“Bái kiến Long Hoàng đại nhân! Chúng ta không có ý mạo phạm ngài, chẳng qua chúng ta đã thề tận trung với Long Vương đại nhân, cho nên việc này… có phần khó làm. Mong ngài thứ lỗi.” - Hạ Ngao chắp tay ồm ồm nói.
“Vô liêm sỉ!”
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Truyện Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần : chương 462: long hoàng, tử nghiên
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
-
N/A
Chương 462: Long Hoàng, Tử Nghiên
Danh Sách Chương: