Truyện Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa : chương 15: cái gọi là kỳ ngộ (sửa sai)

Trang chủ
Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa
Chương 15: Cái gọi là kỳ ngộ (sửa sai)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Lúc Tạ Thiều phải trôi qua từng ngày khổ sở trong phòng sám hối thì ngược lại cuộc sống mỗi ngày của Tạ Hộ lại trôi qua hết sức phong phú.

Mỗi buổi sáng tỉnh dậy việc đầu tiên Tạ Hộ tập bộ dưỡng sinh quyền, sau đó ăn điểm tâm nhiều một chút, rồi cùng Tạ Tân đến học đường Bình Ngọc Trai, phương diện thơ từ quốc ngữ kiếp trước nàng học rất nhiều, kiếp này hiển nhiên thuận lợi vô cùng, không cần tận lực học bằng cách nhớ, không cần hàng đêm khêu đèn đêm đọc, cũng có thể rất nhẹ nhàng đuổi kịp tiến độ của Nhan Cửu Khanh. Mà những vấn đề khác cũng không cần bàn tới, đã không phải vấn đề lớn lao nữa. hiện tại kỹ năng viết chữ, vẽ tranh, đánh đàn cũng tăng vượt bậc.

May mà, từ trước Tạ Hộ cao ngạo, các môn đều học rất tốt, nay có có tiến bộ thêm cũng không phải chuyện to tát.

Cơ bản buổi sáng đến học ở Bình Ngọc Trai, thời gian buổi chiều đều cho các nữ nhân tự an bài, giống nhóm tiểu thư ở Hầu phủ, từ lúc còn nhỏ sẽ bắt đầu xã giao học hỏi, từ nhỏ tiếp thu tiếp thu năng lực cai quản của chủ mẫu, vì sau này một mình đảm đương, trở thành chủ mẫu, quản lý việc trong nhà gầy dựng trụ cột.

Chẳng qua, Vân thị vốn không phải là một người khéo léo trong việc xã giao, nói dễ nghe một chút là ôn nhu, nói trắng ra chính là thật thà chất phác, cho nên, muốn bà chủ động đi kết giao, bình thường không có khả năng. Cho nên, Tạ Hộ tự nhiên cũng không cần thiết làm việc này, cả một buổi chiều có thể tự do sắp xếp. một canh giờ luyện chữ, một canh giờ đọc sách, lại thêm một canh giờ đánh đàn, ngày qua ngày.

hiện nay lão phu nhân Hình thị Quy Nghĩa Hầu là một người sắc bén, bà xuất thân là kế thất, hơn nữa không có con cái, cho nên, đối với phu nhân đại phòng đích xuất đãqua đời cùng nhị phòng hay tam phòng, cũng không có gì khác biệt, chỉ là lão hầu gia sủng ái tam phòng, cho nên, thế lực tam phòng mới lớn như vậy.

Ngày hôm đó lão hầu gia hồi phủ, gọi ba nhi tử đến trước mặt, đại lão gia Tạ thai là Thế Tử, tương lai sau này đó là chức vị của hắn, cho nên, hiện tại chỉ có một chức vụ không cao không thấp ở công bộ; nhị lão gia Tạ Cận đỗ cử nhân năm Tân Dậu, cứ nghĩ rằng sau đó sẽ lại đạt thêm một công danh, nhưng tiếc là sau này không có tiến bộ gì cả, thi 7 8 lần đều không đậu, cuối cùng xin lão gia giúp đỡ, làm chức quan nhàn hạ giám sát ở ngoại thành; tam lão gia Tạ Quyền là thứ xuất, theo lý thuyết hẳn là không bằng đại lão gia và nhị lão gia, nhưng lại được lão hầu gia cưng chiều, lúc Nhị lão gia trăm thi không đậu, lão hầu gia âm thầm cho tam lão gia một công việc béo bở, trợ thủ của Hình bộ, chuyên quản việc cai ngục và tra xét tội phạm, phân phát y phục tù nhân, thức ăn và dược vật.

thật ra, Hình bộ tuy so hơi kém hộ bộ* có bạc, so ra kém lại bộ* có quyền, so ra kém bộ binh có người, nhưng so với lễ bộ và công bộ thì tốt hơn gấp trăm lần, nhất là tam lão gia Tạ Quyền đang ở Hình bộ đề lao sảnh, nơi đó lại là chức quan béo bở ở Hình bộ, đề lao sảnh quản ăn uống vệ sinh ngủ trong ngục, cai ngục gấp gáp tặng vật, phạm nhân gấp gáp nịnh bợ nên việc nhận hối lộ là chuyện đương nhiên.

Trong phủ này gió chiều nào theo chiều đó là do quyết định của lão hầu gia, tam phòng được lợi nên có tiếng nói, tuy rằng cấp quan của tam lão gia thấp hơn với đại lão gia nhưng so ra hắn được lợi thực tế hơn rất nhiều, tuy nhiên, về sau chức vị của đại lão gia lại cao quý hơn, trước sau hầu tước Quy Nghĩa hầu không chạy khỏi hắn, cho nên, hiện tại được ít hay nhiều hắn cũng không để tâm lắm, nhưng nhị phòng lại bất đồng, lão hầu gia không hỗ trợ hắn, lại càng không được chức vị như đại lão gia, buồn bực không vui đi phía sau đại phòng và tam phòng, nói chuyện cũng miễn cưỡng.

Đừng nhìn Tạ Cận ở nhị phòng là lão gia, nhưng đến chủ viện, trước mặt lão hầu gia, hắn chính là cái hũ nút, nhìn lão tam miệng lưỡi lưu loát, lão Đại nịnh nọt, hắn chỉ có thể đứng ở một bên nhìn, không chen miệng được, ngẫu nhiên nói một câu cũng không có cường độ gì, dần dà, nhị lão gia tại chủ viện này càng không có quyền phát biểu.

Lúc này cũng giống như vậy, tuy nói là muốn gặp mặt 3 nhi tử, nhưng tất cả đều do lão tam giành nói, ý tứ đều bị lão Đại nhận, nhị lão gia Tạ Cận đành phải nâng cốc trà ngồi ở một bên nghe bọn họ nói .

Giọng lão hầu gia rõ ràng, không nhanh không chậm nói:

"Lại bộ Thượng Thư Tả Ông cáo lão hồi hương, bên trong Hình Bộ thay đổi không ít người, hiện tại có Nghiệm Phong Tư* và Kê Huân Tư* đang trống, thị lang Hách chương là bạn tốt của ta nhiều năm, có khả năng hãy cân nhắc rồi bẩm báo cho hắn, có được hay không đều do vận may của mỗi người các con."

nói xong khiến ba nhi tử hứng thú ngẩng đầu nhìn, ở trong bụng mỗi người đều tính toán.

Nên biết rằng, lại bộ trước giờ đứng đầu lục bộ, trông coi quan viên thăng chức, khảo hạch, xử phạt, ghi chép, giám sát lâu dài, nơi này cách thức tỉ mỉ không cần nói, trước đây lại bộ Thượng Thư Tả Ông giữ vị trí này 10 năm, khắp thiên hạ, trong triều quan viên sáu bảy trăm, có 500 người là môn sinh của hắn, nay đã hơn chín mươi, sức khỏe đã yếu, lúc này mới từ bỏ trọng trách, xin từ chức, cáo lão hồi hương.

Mà lại bộ tổng cộng chia làm bốn tư bộ, văn tuyển thanh tư*, Nghiệm Phong Tư, kê huân tư và khảo tư*, lúc trước lão hầu gia từng nói Nghiệm Phong Tư và Kê Huân Tư làm hai công việc khác nhau, Nghiệm Phong Tư, chuyên quản Phong Tước, thế chức, niêm phong, quyên góp thuế má; mà kê huân tư lại là chức quan nuôi dưỡng, chịu tang, nhập tịch, thừa tự*.

Nhìn vào cũng biết rõ hai công việc có lợi ích khác nhau, tất nhiên là Nghiệm Phong Tư có quyền lợi to hơn, kê huân tư nói trắng ra chính là quản tạp vụ, nhiều chuyện rườm rà, không dễ dàng có công lao, những quan viên tam bộ là người quyết định, đảm nhiệm việc sổ sách kê huân tư, trong đó một mặt sổ đã bị cạo sạch, điển hình việc nhiều tiền ít, hơn nữa suốt ngày bị giày vò mệt nhọc.

Cho nên, sau khi lão hầu gia nói xong, mục tiêu của đại lão gia và tam lão gia trực tiếp hướng về chỗ trống của Nghiệm Phong Tư, hỏi rất nhiều vấn đề, lão hầu gia bị hỏi nhiều có chút không kiên nhẫn, nói:

"Dù sao ta cũng chỉ nghe được từ Hách Chương, cụ thể cũng không biết rõ ràng, các con cũng làm quan mà, có bản lĩnh thì đi hỏi thăm, ta chỉ thay hắn truyền lời cho các con thôi, ta biết các con có chủ ý gì, Nghiệm Phong Tư là chức quan béo bở, đâu phải chỉ mình chúng ta nhìn trúng, ta cũng khó mà chỉ định ai trong huynh đệ các con, tất cả đều là con ruột, trong lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, ta chỉ nói cho các con biết thôi, phần còn lại các con tự lo liệu! Bổn phận của ta đối với các con đến thế thôi, nếu không nói sau này lại nói ta làm cha không tạo cơ hội cho các con."

"..."

Lão hầu gia nói xong lời này, liền cho ba nhi tử trở về suy nghĩ nên làm sao cho tốt.

**

Tạ Cận suy nghĩ trở về nhị phòng, hắn hiện giờ làm một chức quan nhàn hạ, nếu không có việc gì thì toàn bộ thời gian đều ở trong phủ.

Nha hoàn lui xuống, Tạ Cận ngồi xuống ghế, đầu dựa vào lưng ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Vân thị tiến đến dâng trà, thấy Tạ Cận như vậy bèn cho nha hoàn lui xuống, tự mình bưng trà đi tới bên cạnh hắn, đặt chén trà xuống, đi đến phía sau Tạ Cận, bàn tay nhanh chóng giúp Tạ Cận nhấn một huyệt vị trên đầu,Tạ Cận không mở mắt, hưởng thụ an ủi của thê tử, thư thái thở ra một hơi.

Kéo tay Vân thị rồi ôm bà vào lòng nói tóm lại, Tạ Cận rất yêu thương thê tử, tính tình bà rất tốt, xuất giá tòng phu, chuyện gì đều nghe hắn, mặc kệ người ngoài đánh giá thế nào, thủy chung lấy hắn làm trời, lấy hắn trên hết, luôn dịu dàng ở bên cạnh hắn, giúp đỡ hắn, không cho hắn bất kỳ áp lực nào.

Vân thị cũng không phải người bảo thủ, ở trong khuê phòng thân thiết với trượng phu, thế nào bà cũng nguyện ý, đôi khi nam nhân mệt mỏi, cần thê tử bên cạnh để thoải mái, mà không cần dùng ý nghĩ của mình thuyết phục thê tử của hắn. Về điểm này, Vân thị tự đánh giá bản thân mình thỏa mãn được trượng phu, bình thường chỉ cần Tạ Cận muốn, bà cũng sẽ không nói không.

Im lặng tựa vào trong ngực trượng phu, cảm thụ tay hắn ấm áp ở sau lưng của bà dao động, chạm vào nơi mẫn cảm của bà, một phen thân mật xong, Tạ Cận vỗ về da thịt bóng loáng của bà, nhìn bà thở gấp mà đỏ ửng hai má, đem chuyện lão hầu gia nóitrong thư phòng hôm nay kể cho bà nghe, Vân thị không vội phán đoán, đầu tiên hỏi hắn:

"Lão gia tính toán thế nào?"

Tạ Cận thở dài, nói:

"Chuyện này sao tới lượt ta. Lão hầu gia cũng nói tùy bản lĩnh của huynh đệ chúng ta. Bản lãnh của ta ở nơi này, hai bàn tay trắng, thanh liêm, không có hào phóng như lão tam, không có khí phái của lão đại, lại bộ trước giờ đều là người có quan hệ, nếu chuyện này lão hầu gia chịu giúp ta thì còn có cơ hội, đằng này lão gia lại nói tự chúng ta lo liệu! Chỉ việc này cũng đủ khiến ta bị loại trừ. Phụ thân cũng biết rõ, ta có cái gì để tranh với lão tam và lão đại?"

Vân thị tựa vào trong lòng Tạ Cận, hai người cùng cùng ngồi trên ghế, lẳng lặng nghe, yên lặng cảm thụ giọng nói bất bình và tức giận của trượng phu, không nói gì thêm, Vân thị dứt khoát đem mình đưa đến trước mặt Tạ Cận, dùng hành động thực tế nóicho hắn biết, chính mình ủng hộ hắn.

Tạ Cận thích nhất điểm này ở Vân thị, không ầm ĩ, sẽ không giống những nữ nhân khác lanh chanh nói chuyện thay ngươi giải quyết, thật vậy, đại đa số nam nhân đều thích Vân thị dùng hành động thực tế để an ủi người, nhưng trên thực tế, dạng nữ nhân này cũng không nhiều.

Tạ Cận cảm thấy mình thật may mắn, có được một vị thê tử như vậy.

không hề kiềm chế, ôm lấy Vân thị xụi lơ, đi vào phòng trong, tâm phiền ý loạn, đến một hồi sau giờ Ngọ nghỉ ngơi mới thật sự tiêu tan.

Kích tình qua đi, Tạ Cận chống cổ, nhìn Vân thị chìm vào giấc ngủ, trong mắt dần dần có tính toán.

Vì thê tử, hắn cũng không thể tiếp tục ngây ngô mãi, thê tử tín nhiệm hắn vô điều kiện, an ủi hắn, hắn cũng không thể không tiếp nhận, cũng không thể không vì bà làm điều gì.

Thê tử của hắn một mình gả đến phương xa, lẻ loi một mình đối mặt nhà chồng xa lạ, thân là trượng phu của bà, hắn cần phải làm hết sức mình, làm cho cuộc sống của bà mỗi ngày tốt hơn, thoải mái hơn.

Dù thế nào cũng phải cố gắng một phen mới được.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Hoa Nhật Phi.
Bạn có thể đọc truyện Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa Chương 15: Cái gọi là kỳ ngộ (sửa sai) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close