Đột nhiên một quạt vung ra kéo theo kiếm khí đan xen tung hoành!
Khói độc bị thổi ngược về phía nữ nhân kia, nháy mắt da thịt ả bị ăn mòn, phát ra tiếng kêu gào thê lương thảm thiết.
Sát châu lại biến đổi, hóa thành từng thanh phi kiếm, phi tới bốn phương tám hướng, va chạm với rất nhiều thủ đoạn công phạt của Tà tu, chặn chúng lại.
Mà La Hồng cũng không dùng một kiếm đánh chết Tà tu nữ kia, thân hình hắn xoay tròn, bạch sam bay lên, kiếm Địa Giao vung lên chặn nữ nhân kia lại, vỗ vào đỉnh đầu ả.
Khiến ả phải quỳ rạp trên đất.
Hai thanh kiếm sát châu gào thét mà ra, xuyên qua hai chưởng của ả, máu tươi rơi xuống.
Ả ta không cách nào phản kháng, chỉ có thể phát ra tiếng kêu la thê lương.
La Hồng bạch y tung bay, đi qua bên người nữ nhân như đi dạo giữa vườn, bàn tay vươn ra xẹt qua đầu nữ nhân, như cầm một đóa hoa.
Nữ nhân chỉ cảm thấy trước mắt hiện ra 72 viên sát châu hình thành sát châu hoàn, tà sát khí trên người bị áp chế không thể nhúc nhích, chớp mắt tiếp theo, toàn bộ đều bị La Hồng hút mất…
Khí Chính Dương trên người La Hồng càng ngày càng lộng lẫy.
Nữ nhân trừng mắt.
“Đế... Đế...?!”
Khóe miệng La Hồng hơi cứng đờ.
“Ngươi mới là đệ đệ.”
*Đế và đệ đều phát âm là [dì]
Tiếp đó, trên vai La Hồng lần thứ hai ngưng tụ một viên sát châu, hắn khẽ búng vào đó, sát châu hoá thành kiếm bay ra, quệt ngang cổ nữ nhân, khi La Hồng bước được hai bước thì mắt ả nữ nhân mờ đi, đầu cúi xuống.
Chỉ mới vài hơi thở, một Tà tu Ngũ phẩm đã tử vong.
Năng lực của La Hồng làm nhóm Tà tu chung quanh kinh hãi, nữ nhân kia chính là Tà tu Ngũ phẩm đấy, có thể dễ dàng giết cả một thị trấn chỉ trong chớp mắt!
Thế nhưng lại chết nhanh như vậy!
La Hồng kéo mặt nạ Tà Quân xuống, hơi hơi nhíu mày: “Các ngươi... còn yếu hơn cả tưởng tượng của ta.”
Dứt lời, hắn vừa cất bước, vừa vươn tay ra.
Nhắm ngay thi thể nữ Tà tu.
“Đứng lên.”
Thanh âm nhàn nhạt, quanh quẩn trong đêm đen thanh vắng…
Trong nháy mắt, những Tà tu đang lao đến chỗ La Hồng đều cứng đờ.
Bởi vì, cái bóng của nữ Tà tu kia đột nhiên run rẩy, một cái bóng đen từ từ đứng lên, tà ảnh trong vong linh không cam lòng rít gào.
Đây là năng lực gì vậy?!
Mà điều làm cho đá Tà tu chung quanh sởn tóc gáy hơn chính là…
Dưới chân bọn chúng, liên tục có bóng đen xuất hiện, dán sát vào thân thể bọn chúng.
Có sa di lưng đeo quan tài, có hồ nữ tay cầm loan đao, cũng có võ tu cơ bắp cường tráng...
Còn có rất nhiều tà ảnh Tà tu hiện lên...
“Tình báo sai! Tình báo của Thiên Đia Tà Môn sai lầm rồi!!”
“Đây không phải là Câu Thần Triệu Hồn Thuật của Đạo môn sao?! Vì sao có cảm giác tà khí như vậy!”
“Đạo môn cái rắm! Đây là Luyện Hồn bí thuật! Tà thuật vô cùng ngoan độc!”
Rất nhiều Tà tu Ngũ phẩm không thể tưởng tượng được, kinh hãi hô lên!
Cuối cùng bọn chúng cũng hiểu, La Hồng ra khỏi thành, thì ra là vì có mục đích, đó chính là dụ bọn chúng chui đầu vào lưới.
Bọn chúng cho rằng La Hồng là cá, giờ phút này mới hiểu, trong mắt La Hồng chính bản thân chúng mới là cá!
Oanh!
Có Tà tu Ngũ phẩm thực lực mạnh mẽ, không còn tâm tư chiến đấu, bộc phát khí cơ đẩy tà ảnh ra xa, dự định trốn đi.
Tà ảnh giết không chết, diệt không hết.
Tà tu chết đi, lại sẽ hóa thành tà ảnh, cuồn cuộn không ngừng!
Hơn nữa, bọn chúng phát hiện tà sát khí trong đan điền không hiểu sao lại bị áp chế.
Như thế này làm sao mà đánh lại được?
Tuyệt vọng, sợ hãi, bao phủ khắp cơ thể bọn chúng.
Nụ cười quỷ dị của mặt nạ, trong đêm đen, giống như quân chủ địa ngục đang mỉm cười!
Khi trời đất yên tĩnh trở lại, chỉ còn tiếng giấy tiền vàng mã bị đốt cháy vang lên rất nhỏ.
Đám mây trên trời đen bị xé rách.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống, chiếu rọi ra 28 thi thể Tà tu cúi đầu, thành kính quỳ sát nhưng đã mất đi sức sống.
Đám mây đen dày đặc như bị lực lượng khủng bố ở nhân gian xé rách.
Lúc sinh thời, mỗi một tên Tà tu này đều là tội ác ngập trời, giết người không chớp mắt, tàn sát thế nhân, là ác nhân nổi danh có tên trên rên bảng truy nã của Đại Lý Tự.