Bên trong đan điền, Hư Ảnh Thánh Nhân mở mắt nhìn, hài lòng gật đầu.
Vậy mới đúng, đi theo con đường chính đạo luôn đúng đắn, làm sao có thể phí thời gian vào con đường tà đạo đây xấu xa kia cơ chứ?
Chuyện xảy ra ở huyện An Bình nhanh chóng lan ra khắp nơi.
Hạ Hoàng đang ngồi trong Thiên Cực cung mở thánh khẩu, tụ thánh ngôn, hình thành thánh chỉ, đưa từ thành Thiên An tới huyện An Bình truyền La Hồng nhập cung, nhưng lại bị La Hồng từ chối.
Ý chí của thánh hoàng trong thánh chỉ bộc phát, muốn trấn áp La Hồng, nhưng cuối cùng lại bị Phu tử trên Đông Sơn ra tay, mang La Hồng đi mất.
Ngay khi tin tức được truyền ra, cả thiên hạ được một phen chấn động.
Chuyện La Hồng tạo phản, đối với nhiều người mà nói chẳng phải là chuyện gì lớn lao.
Ai nấy đều nghe qua xong rồi cười xòa một cái.
Dù sao thì La Hồng chỉ nắm trong tay năm nghìn hắc kỵ, đối với việc phản Hạ mà nói, chẳng khác nào trò đùa.
Nếu La gia thật sự muốn tạo phản, thì còn phải xem phản ứng của La Nhân Đồ đang nắm giữ ba mươi vạn quân hắc kỵ đóng quân ở Tắc Bắc, cùng với thái độ của Trấn Bắc Vương đang nắm trong tay nhiều nhân mạch quan trọng nữa.
Còn về La Hồng thì...
Cứ cho là thân phận không tầm thường, cứ cho là thiên kiêu hạng hai trong Hoàng bảng đi, nhưng... lời mà hắn nói ra vẫn chưa đủ trọng lượng.
Chính vì thực lực không mạnh, nên nói cái gì cũng không có ai coi trọng cả.
Tất cả mọi người đều chẳng xem hắn ra gì.
Điều mà làm cho tất cả đều chú ý vào lúc này chính là... thái độ của Phu tử ở Tắc Hạ học cung.
Nhiều người chợt hiểu ra rằng, thánh chỉ của Hạ Hoàng, không phải là dành cho La Hồng mà là cho Phu tử.
Phu tử ra tay, tỏ thái độ mới là chuyện khiến cho cả thiên hạ này chấn động.
Tắc Hạ học cung, là một thế lực thuộc hàng nhất đẳng, không hề thua kém so với Côn Luân Cung thần bí.
Dù rằng môn nhân của Tắc Hạ học cung ít ỏi song các thế lực trong thiên hạ không ai dám xem thường.
Trên thực tế, chuyện thái Tử cho dời Tắc Hạ học cung đến huyện An Bình thì không ít người đã biết, trong chuyện này chắc chắn có bóng dáng của Hạ Hoàng.
Nếu như Hạ Hoàng không đồng ý, Tắc Hạ học cung sẽ không thể rời khỏi thành Thiên An.
Hiện giờ Tắc Hạ học cung đã chuyển khỏi thành Thiên An và dời tới huyện An Bình, Hạ Hoàng lại đang muốn dò xét Phu tử.
Điều này như một tín hiệu, khiến cho nhiều thế lực lớn phải suy nghĩ lại cẩn thận.
Mà bây giờ nhiều thế lực cũng đang chú ý thái độ của La gia, của La Nhân Đồ nắm giữ ba mươi vạn quân hắc kỵ đóng ở Tắc Bắc cùng với phản ứng của Trấn Bắc Vương.
Thái độ của bọn họ chính là đại diện cho thái độ của cả La gia.
Cứ cho là việc La gia tạo phản Đại Hạ chỉ là chuyện sớm muộn, nhưng... tới bây giờ hai người họ vẫn chưa tỏ thái độ gì thì vẫn chưa thể khẳng định được gì.
Trên thực tế, tất cả mọi người đều biết, La gia cũng đang mưu tính, đang chuẩn bị rồi.
Phản hạ, không phải chỉ cần nói là có thể làm được.
La gia cần ngưng tụ khí số, mà khí số này ở nơi nào...
Không ít cường giả của các thế lực lớn đã suy đoán được đôi chút.
Rất nhiều thế lực đột nhiên nhớ ra, La gia hình như có một La Thất Gia đã bị điên, đây có phải là người mà La gia đã chuẩn bị không?
Trong thoáng chốc, không ít ánh mắt của các thế lực đều tập trung trên ngôi chùa cổ Vong Xuyên Tự đã tồn tại hàng nghìn năm.
Còn về việc La Hồng đang hô hào ầm ĩ ở huyện An Bình kia, mọi người đều ăn ý mà bỏ qua, không coi trọng.
Như lời Phu tử đã nói, hắn chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Cứ coi như là đồng ngôn vô kỵ vậy. (1)
(1) Đồng ngôn vô kỵ: lời trẻ con nói không thể coi là thật.
Kinh thành.