Pháp La đại sư chắp tay hành lễ, lắc đầu: "Không thể"
La Hồng hỏi lại: "Vậy thì chỉ để cho những người ta chỉ mặt đọc tên, còn những người khác không thể tiến vào bí cảnh?"
Pháp La đại sư thở dài một hơi, lần thứ hai lắc đầu: "Không thể"
La Hồng lại hỏi: "Có thể đóng bí cảnh kia lại hay không? Khỏi ai tiến vào."
Pháp La đại sư cười khổ lắc đầu: "Cũng không thể"
La Hồng buông tay, cười cười: "Cái này cũng không được, cái kia cũng không thể......bí cảnh kia rốt cuộc có tác dụng gì?"
Pháp La đại sư hít sâu một hơi, bên tai tựa hồ vang vọng một tiếng ngâm khẽ.
Ngay sau đó, Pháp La đại sư nhíu chặt mày, hơi buông lỏng, trên khuôn mặt treo nụ cười.
"Phật Thủ nói, Vọng Xuyên Tự có thể để cho công tử định quy tắc tiến vào bí cảnh"
Pháp La đại sư chắp tay hành lễ, từ từ nói.
Tự định quy tắc.
Cái này cho hắn mặt mũi đủ lớn!
La Hồng nghe vậy, nheo mắt, khóe miệng khẽ giương lên.
"Như vậy, từ Ngũ phẩm trở nên đều không được tiến vào bí cảnh"
La Hồng cười nói.
Thần sắc Pháp La đại sư cứng lại, Phật Thủ bên tai tựa hồ cũng im lặng một lúc.
Ngũ phẩm không được tiến vào, cùng với việc không cho mọi người tiến vào bí cảnh có gì khác biệt?
Pháp La đại sư nghiêng tai lắng nghe nửa ngày, nói: "Phật thủ nói, cảnh giới định ra quá thấp, tiến vào bí cảnh chắc chắn sẽ chết, một người cũng không sống nổi"
La Hồng nhướng mày: "Vậy thì Tam phẩm trở lên không được tiến vào."
Pháp La đại sư, cười: "Vẫn thấp."
La Hồng thở dài, nói: "Nhị phẩm trở lên không được vào."
Nói xong, liền nhìn chằm chằm Pháp La đại sư.
Pháp La đại sư cười xán lạn, nhìn La Hồng, hai bên đồng thuận nhất trí.
"Phật thủ nói, có thể."
Lời nói vừa dứt.
Pháp La chắp tay hành lễ, mặt đất dưới chân nứt toác, áo cà sa trên người ông ta tung bay, tăng bào bay ngược, lơ lửng trên không.
Mặt đất Diễn Võ Trường vốn dĩ đã rạn nứt, lại rạn nứt, bên trong cái khe, có một cỗ khí tức hùng hồn mà uy nghiêm chảy vào cửu thiên.
Những cường giả đang leo lên những bậc đá trên triền núi, đều đột nhiên ngẩng đầu, thần sắc biến đổi.
Bọn họ nhìn chằm chằm phật quang chiếu rọi khắp đỉnh núi kia.
Lại thấy.
Phía trên đỉnh Phật Sơn.
Như có địa ngục buông xuống!
Núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự.
Ngôi chùa cổ kính này đã tồn tại được hơn ngàn năm, Diễn Võ Trường được xây dựng ngay trong khoảng sân rộng lớn của chùa, đã xuất hiện vài vết nứt vắt ngang, giống như từng phải trải qua núi lở, trời sập.
Cảm giác kinh hoàng run rẩy nháy mắt truyền khắp cả ngọn núi, vô số đá vụn rào rạt do chấn động mà rớt xuống.
Trong các khe nứt, có khí tức vô cùng mạnh mẽ phóng lên cao, đây không phải một khí tức yên bình, mà là một loại áp lực, nặng nề, như cảm giác nhân gian đang chìm trong địa ngục.
Phía trên Phật Sơn có địa ngục.
Từng khắc trôi qua, mỗi tu sĩ đang trèo lên trên núi đều khiếp sợ vạn phần.
La Hồng cũng kinh ngạc, sau khi Pháp La đại sư vừa dứt lời, đồng ý với điều kiện của hắn xong, liền giải phóng ra một làn khí mỏng, nhẹ nhàng thổi bay La Hồng.
Diễn Võ Trường bắt đầu sụp đổ, không ngừng rơi xuống.
Những tiếng rầm rầm liên tục vang lên. Bốn phía Diễn Võ Trường, những sợi xích dày đặc như những cây cổ thụ hàng nghìn năm tuổi được nâng lên khỏi đỉnh núi.
Sau đó, liền xuất hiện một tòa kiến trúc điêu khắc khổng lồ từ trong lòng núi chậm rãi nổi lên khỏi mặt đất, thóat khỏi vô số xiềng xích mà chiếm cứ nửa Diễn Võ Trường, cao không thấy đỉnh, giống như một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy.
Đây là một bức trạm khắc dị thú làm bằng đá vô cùng tinh xảo, sống động như thật, đang yên lặng quan sát thiên địa.
Con dị thú này có đầu hổ, một sừng, tai chó, thân rồng, đuôi sư tử, chân kì lân......
Miệng há rộng, nằm sấp trên mặt đất, trong miệng là một màu đen nhánh, như có khí Cửu U từ trong cái miệng đen ngòm tràn ra.
Cái miệng tối đen như mực, như đang mở ra lối vào địa ngục.
"Đây là...... Đế Thính?P "Nghe nói, thần thú Đế Thính ngàn năm trước đã từng xuất hiện trong bí cảnh Địa Tạng, khi đó, miệng của Đế Thính cũng chính là lối vào!"
Cho nên, thời điểm bí cảnh xuất hiện, có thể nói nửa thiên hạ đều chấn động.