Truyện Thần Mộ : chương 230: đọa lạc thiên sứ (hạ)
Thần Mộ
-
Ngô Biển Quân
Chương 230: Đọa Lạc Thiên Sứ (hạ)
Con quái điểu bạo phát một vòng ô quang chói mắt, giống như hắc sắc thần tiễn nhanh chóng bay về phía hai đại cao thủ. Ở không xa, Thần Nam trong lòng dấy lên một cổ cảm giác bất an, lúc này hắn đã cảm ứng một cổ tử vong khí tức nặng nề. Cổ Hi đứng trên con quái điểu thân bao phủ thiết giáp làm Thần Nam tâm thần không yên.
Tử Kim Thần Long cũng chầm chậm kêu kỳ quái nói:
"Thật cổ quái, ta cảm giác khí tức vừa quen vừa lạ, thực là mâu thuẫn a!"
Một người một điểu nhanh như điện quang, chớp mắt đã xuyên vào khoảng giữa hai tuyệt đỉnh thanh niên cường giả. Mộng Khả Nhi và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương đột nhiên không hẹn đồng nhất hướng Cổ Hi xuất thủ.
Bốn phiến Ngọc Liên Biện lóng lánh giống như thiên giới thần đao, hóa thành bốn đạo thần quang tấn công về phía Cổ Hi. Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thi triển vũ ma thân pháp, nhanh chóng xuất hiện đằng sau hông bên phải của Cổ Hi, một cổ quái lực hắc ám mạnh mẽ tràn về phía trước, cuốn về hướng Cổ Hi.
Hai đại cao thủ cùng lúc xuất thủ, thanh thế mạnh mẽ vô cùng.
Tuy nhiên Cổ Hi trấn tĩnh dị thường, hai tay rung lên, xuất hiện vũ khí là đồng hoàn (vòng tròn bằng đồng). Đồng hoàn bất quả chỉ to bằng ngón tay cái, đường kính vòng tròn không quá 15 cm, nói về binh khí thì mười phần nhỏ bé. Tuy nhiên đồng hoàn bề mặt phát xuất quang hoa lóng lánh chói mắt, nhìn là biết không phải bảo vật tầm thường.
Lúc này Cổ Hi cầm song hoàn phân biệt trong hai tay, bốn phiến liên biện phát ra âm thanh vù vù vừa lúc chém đến. Cả không gian rung động mạnh mẽ. Cổ Hi tay cầm song hoàn, nhanh như thiểm điện tấn công về phía Ngọc Liên Biện, nhất đạo hư ảnh xuất hiện tại không trung, vào lúc này Cổ Hi giống như đa tí thần, không trung xuất hiện vô số tí ảnh kèm theo những tiếng "đang đang", đồng hoàn và bốn phiến Ngọc Liên Biện va chạm nhau không dưới mười lần.
Lực lượng to lớn trên bốn phiến Ngọc Liên Biện bị tiêu tan vào hư không, hơn thế bốn phiến còn bị sức mạnh của Cổ Hi phản chấn, cực tốc bay vòng trở lại chém về phía Mộng Khả Nhi.
Cùng lúc này, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thôi động sức lực cực kỳ mạnh mẽ vào phía sau lưng Cổ Hi. Thiết giáp quái điểu dưới chân Cổ Hi đột nhiên vung cánh chém mãnh liệt về phía sau, một đạo khí hắc quang mang thiểm xuất hiện. Sau đó lực lượng to lớn khủng bố bùng xuất, bạo phát một tiếng nổ rầm trời, khiến cho đòn công kích khủng bố của Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương tiêu thất.
Con quái điểu nhỏ bé không ngờ đỡ được đòn tập kích khủng bố của tuyệt thế cao thủ thật thái quá kinh nhân! Hàng vạn người quan chiến vô cùng ngạc nhiên. Mọi người tranh luận, suy đoán về lai lịch của con quái điểu.
"Hắc hắc ...." Con quái điểu mang trên lưng Cổ Hi ở trên khoảng không giữa Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên phát ra một tiếng cười lạnh lùng.
Mộng Khả Nhi sắc mặt không ngừng thay đổi, nói với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương:
"Ngày hôm nay có lẽ ta và ngươi khó phân thắng phụ, để hôm khác tái chiến. Có người muốn đánh bại thánh địa truyền nhân để lập uy. Ta và ngươi quyết đấu nên chúng ta không thể liên thủ để đấu với hắn, vậy giao hắn cho ngươi."
Nói xong, Mộng Khả Nhi giá ngự liên thai nhanh chóng lùi về cự ly xa vài chục trượng.
Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương mặc dù vô cùng cuồng vọng nhưng không hề lỗ mãng, hắn không muốn tình huống cường địch khắp nơi rình mò hắn và người khác đại chiến.
Thấy Mộng Khả Nhi muốn để lại cường địch cho mình, Hạng Thiên không ngừng cười lạnh, chờ cho con quái điểu cực tốc bay đến gần, hắn hét to lên:
"Vị bằng hữu này, người muốn tìm thanh niên cao thủ mạnh nhất để quyết đấu, ta giới thiệu cho ngươi một người."
Nói đến đây, hắn lạnh lùng nhìn về phía Thần Nam, sau đó lại nhìn về phía Mộng Khả Nhi. Hắn cấp bách muốn giết chết Thần Nam, nhưng không thể mượn tay người khác, nếu không hắn vĩnh viễn không thể gột rửa nỗi nhuc trên mình, kẻ đại địch sinh tử này nhất thiết phải do hắn tự tay xử lý. Cuối cùng, hắn chỉ tay về phía Mộng Khả Nhân nói:
"Ả chính là Đông đại lục đệ nhất cao thủ!"
Mộng Khả Nhi cũng là kẻ đại địch sinh tử của Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, bây giờ bỏ qua Thần Nam, hắn tiện thể gây họa cho Đạm Thai thánh địa truyền nhân. Cổ Hi hai mắt không ngừng lấp lánh những tia sáng lạnh lùng, hắn lạnh lùng liếc nhìn Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, rồi giá ngự con quái điểu nhanh chóng hướng về Mộng Khả Nhi.
Hạng Thiên lạnh lùng hừm một tiếng.
Ánh mắt căm thù của Cổ Hi làm hắn cực kỳ khó chịu, bẳn thân hắn là một người cuồng ngạo, trước đây chưa hề chịu phục một thanh niên cao thủ nào, nếu như không suy nghĩ về kẻ địch bên cạnh chắc chắn hắn đã xông lên cùng đối phương đại chiến.
Mộng Khả Nhi nhìn Cổ Hi hướng về phía nàng, lòng kêu không ổn, nàng không muốn vô duyên vô cớ cùng với người ta quyết chiến sinh tử, nàng nhẹ nhàng cười nói:
"A a, vị huynh đài này quả là một hảo chiến cuồng nhân, nhưng huynh đã chọn nhầm đối thủ, nếu như huynh muốn giành lấy vị trí thanh niên chí tôn, huynh phải nhìn về chỗ kia ...."
Nàng nhẹ nhàng giơ cánh tay ngọc ngà chỉ về hướng Thần Nam nói:
"Vị Thần huynh này đã từng đồ sát Cự Long, giết nhiều tuyệt thế cao thủ, vừa nãy đã đạp dưới chân thanh niên nhất bối tuyệt đỉnh nhân vật Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, luận về võ công, có thể xưng đồng bối đệ nhất!"
Ở không xa, thần sắc Hạng Thiên lập tức đỏ bừng, điều này quả thực là sự sỉ nhục cực kỳ to lớn ! Hắn ban nãy gây họa cho Mộng Khả Nhi nhưng đối phương lập tức lấy được sắc khí, chỉ trích đại địch trước mặt người ngoài, đồng thời lật tẩy vết nhơ của hắn trước thiên hạ quần hùng, thật nhục nhã giống như bị giáng một cú bạt tai vào mặt.
Cổ Hi dừng tại vị trí cách Mộng Khả Nhi mười trượng, đến lúc này hắn mới đích thực nhìn rõ dung nhan đối phương, lập tức trong lòng nổi lên cảm giác kinh diễm.
Ở dưới đất, Nam Cung Tiên Nhi tuyệt thế mị tư làm hắn có cảm giác ngẹt thở, hiện tại lại xuất hiện một tuyệt đại giai nhân có khí chất hoàn toàn khác, khí chất thánh khiết làm hắn trong lòng cuộn sóng dâng trào.
Trên mặt Cổ Hi tà khí càng lúc càng thịnh, hắn ha ha cười lớn nói:
"Tuyệt đại giai nhân! Không ngờ ngay hôm nay ta được chiêm ngưỡng hai nữ tử đẹp tựa thiên tiên!"
Nói xong, hắn mãnh liệt quay đầu nhìn về phía Thần Nam.
"Cước đạp thần long!" đồng tử Cổ Hi nhanh chóng nhíu lại, nhẹ nói với bản thân.
Sự thực. hắn đã chú ý đến Thần Nam, sớm đã cảm ứng đối phương đích thị tuyệt đỉnh thanh niên cao thủ.
Nhưng so với Mộng Khả Nhi và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, Thần Nam yên tĩnh đứng trên lưng Tử Kim Thần Long tịnh không quá xuất chúng.
Bởi vì Mộng Khả Nhi và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thi triển các loại dị pháp kì công đã cực kỳ hấp dẫn chúng nhân.
(Hạng Thiên) Một lần thi triển kì dị pháp môn: không gian ma pháp, lần khác thi triển bản lĩnh thần thông: cận hồ đạo, đặc biệt hấp dẫn con mắt, làm Cổ Hi không chú ý đến Thần Nam.
Lúc này nghe những lời nói của Mộng Khả Nhi, nam tử mờ nhạt trước mắt không ngờ đích thực là thanh niên chí tôn, Cổ Hi lập tức ngắm nghía Thần Nam. Hắn đương nhiên hiểu rõ Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương và Mộng Khả Nhân có ý di họa giang đông, nhưng hắn không ngờ thuận theo ý muốn của họ, chuẩn bị thay đổi mục tiêu. Bởi hắn rất thích thú hưởng thụ cảm giác này, cảm giác làm cho người khác khiếp sợ, kị húy. Hắn có thể cảm thấy một cảm giác chí tôn hư huyễn.
Thiết giáp quái điểu hai cánh giương ra, thế như thiểm điện tấn công về phía Thần Nam. Tử Kim Thần Long và Thần Nam từ lâu đã quan sát và đều nhìn ra chỗ vi diệu , bĩ tử long bắt đầu gào to.
"W..ào..o ... tên tiểu bối kia ! Ngươi không có não sao, người khác khiêu khích hai câu, đầu ngươi đã phát nhiệt. Cho dù có chút bản lĩnh, bất quá chỉ là kẻ ngu xuẩn ..."
Thần Nam ngăn cản lời nói của bĩ tử long, hạ giọng giải thích:
"Ngươi lăng nhục làm gì, chủ tâm sai lầm này sẽ kích nộ hắn, không thể để tên cuồng đồ này vì xấu hổ phẫn nộ mà liều mạng với ta. Hiện tại ta không thể tự mình thụ địch."
Tiếp đó, Thần Nam cười lớn nói với Cổ Hi :
"Thần mỗ vừa rồi cùng với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương chiến đấu ngàn hiệp, hiện tại còn có chút sức lực, ngươi cứ xông lên đi!"
Nghe lời này, Cổ Hi lập tức hạ lệnh cho con quái điểu dừng lại. Hắn đương nhiên minh bạch ý tứ trong lời nói Thần Nam muốn hắn thay đổi đối thủ. Thử nghĩ, nếu như hắn chiến đấu cùng một đối thủ ở tình trạng mệt mỏi, có thắng cũng chẳng vinh dự gì.
Nếu đổi lại là người không từ thủ đoạn, chắc chắn sẽ không tin những lời nói của Thần Nam, nhưng Cổ Hi quả là một kẻ cuồng ngạo, so sánh với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương thì không hơn không kém. Ngày hôm nay xuất thế hắn muốn nhờ vào phong thánh chiến lần này để dương uy tu luyện giới, mặc dù biết rõ Thần Nam đang nói những lời xem thường mình, Cổ Hi vẫn không thực sự có ý muốn động thủ với Thần Nam.
"W..ào..o ..." Tử Kim Thần Long, con rồng giá láu cá lại quỷ khiểu nổi lên, hô to nói:
"Nhìn xuống phía dưới có thấy bốn nam một nữ không? Họ là các thánh địa truyền nhân đang muốn tranh giành ngôi vị chí tôn, bọn họ ở đó đến nhanh lên
Cổ Hi vô cùng cuồng ngạo, hắn không phải không biết tâm tư của những người này, biết rằng họ không muốn vô cớ cùng hắn đại chiến, nhưng điều này thực sự làm hắn vô cùng hưng phấn.
Trên mặt hắn tà khí càng lúc càng thịnh, cuối cùng giá ngự thiết giáp quải điểu từ trên không bay xuống phía dưới giống như một đạo hắc sắc thiểm điện tiến vào trong vòng chiến đấu của bốn
tuyệt đỉnh thanh niên cường giả: Tề Đẳng, Vương Huy, Nam Cung Ngân, Huyền Trang.
Trong tay Cổ Hi song hoàn liên tục được huy động, đồng hoàn rực rỡ chói mắt phát xuất trận trận ma vụ. Thiết giáp quái điểu bị hắc sắc ma vụ che phủ, đột nhiên phát xuất một âm thanh nhiếp nhân tâm phách, âm thanh dài, thê lệ như quỷ rống nơi cửu u địa phủ khiến người rởn gai ốc. Hai mắt con quái điểu bạo xạ hai đạo tử hôi (xám tro) sắc quang mang , từ trong ma vụ hiện ra, cực kỳ âm sâm khủng bố.
"Xoát xoát xoát"
Thiết giáp quái điểu ở trên không trung trước sau lưu lại một đạo tàn ảnh, nhanh chóng vung cánh hướng Tề Đẳng, Vương huy, Nam Cung Ngân, Huyền Trang bốn người. Bốn đạo ma khí giống như bốn lưỡi hái tử thần tung hoành đan xen nhau, chém về hướng bốn người, quang mang yêu dị màu đen phảng phất phá toái hư không, nhất phương thiên địa nổi lên cơn chấn động mạnh mẽ.
Cổ Hi có thể nói vô cùng cuồng vọng, không ngờ khống chế quái điểu, đồng thời hướng bốn đại cường giả xuất thủ cùng lúc. Bốn người này há là những người dễ xơi, mỗi người đều là nhân kiệt hoành tảo nhất phương, trong số đồng bối thanh niên là tuyệt đỉnh nhân vật. Cổ Hi cùng lúc hướng bốn người xuất thủ, điều này đồng nghĩa với sự khinh thường, xem nhẹ bọn họ.
Bốn người trong chốc lát phân khai, không quan tâm đến cuộc chiến sinh tử nữa, rồi tựa hồ cùng lúc xuất thủ, bốn đạo chưởng lực bài sơn đảo hải đồng thời hướng về thiết giáp quái điểu tấn công.
Lực lượng thực to lớn, phá toái hư không, bốn đạo chưởng lực to lớn hình thành một áp lực khủng bố vô hình to lớn nặng tựa vạn cân,như cái lồng vây hãm con quái điểu.
"Oanh"
Một âm thanh kêu rầm trời, không trung thiết giáp bay lả tả, giáp trụ trên thân quái điểu trong chớp mắt tan vỡ, bắn ra ở bát phương khắp nơi.
"Ách a ..."
Âm thanh như tiếng quỷ khóc thê lương vang lên, những người quan chiến ở ngoại vi quảng trường trung tâm chấn động đến suýt rách màng nhĩ tai, âm thanh ác quỷ trên làm chấn động cửu thiên, dưới làm lay động cửu u, khiến người khiếp sợ vô cùng.
Lệ khiếu khủng bố khiến người rởn gai ốc, rất lâu sau mới bình tĩnh lại. Quái điểu chân thân hiển lộ trước mắt mọi người, không ngờ là một song dực Đọa Lạc Thiên Sứ màu xám!
Tây phương thiên giới, trừ một số ít chủng linh chi ngoại, còn lại sau lưng đều có cánh, những thần linh có cánh này đa số là thiên sứ. Thuộc về thần thiên sứ sau lưng có cánh màu trắng tinh, thuộc về ma thiên sứ sau lưng có cánh màu xám hoặc đen.
Tương truyền trong quá khứ xa xôi, thiên giới không có thiên sứ cánh đen, thiên sứ đều phục tùng chư thần, bất quá sau đó một số thiên sứ không chịu nổi sự cám dỗ của ác ma, đã phản bội chư thần, hướng về hàng ngũ ác ma, đôi cánh từ đó hóa thành màu xám đen. Những thiên sứ này gọi là Đọa Lạc Thiên Sứ.
Đọa Lạc Thiên Sứ xuất hiện trước mắt thế nhân, gây nên hiệu quả chấn động là điều dễ hiểu, mọi người quan chiến bên ngoài quảng trường trung tâm xôn xao không dứt.
Tiếp tục sự việc Sở quốc Hoàng cung xuất hiện "Thần tích", một lần nữa đại sự kiện lại làm chấn kinh tu luyện giới.
Tứ đại cao thủ tuyệt thế đồng thời xuất thủ, uy lực kinh thiên động địa, thiết giáp trên thân Đọa Lạc Thiên Sứ hoàn toàn vỡ nát, rơi lả tả xuống đất. Cổ Hi trong lần công kích này tịnh không thụ thương, Đọa Lạc Thiên Sứ đã tiếp đón toàn bộ sức mạnh công kích vào trong luồng ô quang quanh mình . Bất quá, Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ bị bộc lộ thân phận.
Bày ra trước thế nhân, Đọa Lạc Thiên Sứ phi thường cao đại, thế mà bị một thanh niên đứng dưới chân, quả thật không cao đại tí nào. Quan sát kỹ càng phía dưới, mọi người kinh hãi, Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ có một cánh tay, tay trái đã bị đứt đến vai, vết thương ở vai trái thật tranh nanh khủng bố.
Đọa Lạc Thiên Sứ trước mắt thế nhân có đôi cánh xám, trên đó không ngờ lại xuất hiện xương trắng, lộ ra bên ngoài vô cùng khủng bố. "Gốc" của hai cánh không ngờ là hai vết thương thê thảm, chỉ còn hai đoạn cánh liền trên lưng hắn , đập vào mắt thật kinh tâm.
Quá hiển nhiên, hắn ban đầu trước đây là tứ dực Đọa Lạc Thiên Sứ, nhưng một đôi cánh đã bị người ta xé đứt. Vết thương khủng bố khi đứt có lẽ chảy rất nhiều máu, hiên tại đã khôi phục những vẫn khủng bố như trước.
Tứ dực Đọa Lạc Thiên Sứ tóc dài màu xám, không có lấy một điểm lộng lẫy, rối bù như cỏ dại, ban đầu hắn có bộ mặt anh tuấn, đến giờ nhìn lại không có lấy một điểm sinh khí, con mắt xám tro hiện ra u minh chi quang, thân thể hắn không ngừng phát xuất khí tức tử vong, bất luận nhìn thế nào, tứ dực thiên sứ này không phải một sanh mệnh mà là ma linh! Hắn đích thực là tử thi của Đọa Lạc Thiên Sứ.
Danh Sách Chương: