Quận chúa thấy Diệp Phàm tiến hành trị liệu cho Đoạn Thiên Bằng, vung roi về phía đầu của Diệp Phàm.
Nếu roi này nện xuống đầu, sợ rằng sẽ nát đầu ngay lập tức!
Lúc này Hoa Hồng Đỏ xuất hiện, bắt lấy cái roi kia.
“To gan, dám đối địch với ta?”
Quận chúa trừng mắt nhìn Hoa Hồng Đỏ.
Hoa Hồng Đỏ vung tay, quận chúa bị ném ra ngoài.
“Con à!”
Xuyên Vương vội vàng vọt qua đỡ lấy con gái của mình.
Dưới sự trị liệu của Diệp Phàm, vết thương ngoài da của Đoạn Thiên Bằng đã dần kết vảy, nội thương cũng dần khôi phục.
“Cảm ơn thiếu chủ!”
Đoạn Thiên Bằng nói.
“Hoa Hồng Đỏ, chăm sóc tốt quân đoàn trưởng Đoạn!”
Diệp Phàm nói xong, nhìn về phía ba con Xuyên Vương.
“Mấy người muốn chết kiểu gì?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Muốn giết ta?”
Xuyên Vương nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Ông và con gái ông đều đáng chết!”
Diệp Phàm lạnh nhạt vô tình nói.
Đối với Diệp Phàm, có thể động vào hắn, nhưng động vào người của hắn, chết!
Ở trong lòng Diệp Phàm, Đoạn Thiên Bằng là trưởng bối của hắn, không ai được phép động đến!
Xuyên Vương lạnh lùng nói: “Muốn giết ta, còn non lắm!”
Diệp Phàm lao về phía Xuyên Vương.
“Xuyên Tương Tứ Qủy!”
Xuyên Vương kêu lên.
Giây tiếp theo, bốn bóng người xuất hiện từ bốn hướng vọt về phía Diệp Phàm.
Bốn bóng người này như bóng ma, tốc độ cực nhanh.
Sức chiến đấu của bọn họ cũng cực mạnh, toàn bộ đều trên Địa cảnh ngũ trọng.
Bốn người này liên thủ tạo thành một trận pháp công kích áp chế Diệp Phàm.
Ngay cả cao thủ Địa cảnh cửu trọng cũng khó cản được một đòn này của họ!
Xuyên Tương Tứ Qủy là át chủ bài lớn nhất của Xuyên vương phủ, được ông ta mời từ một thế lực siêu cấp đến bảo vệ vương phủ!
Đối mặt với bốn người này, Diệp Phàm vẫn lạnh nhạt thờ ơ.
Diệp Phàm tung ra bốn quyền liên tiếp, va chạm với bốn người này, đánh bay bọn họ.
Diệp Phàm vung quyền, va chạm với đòn tấn công của bốn người này.