Lúc này bọn họ đang ở trong động, xung quanh động được làm từ tài chất đặc thù, trên đỉnh bị tấm thép dày phong kín.
“Đây là nơi nào?”
“Đây là một lao tù do ta cố ý chế tạo, bốn phương tám hướng đều được chế tạo từ thiết hi hữu, cho dù cao thủ Thần cảnh cũng không đánh vỡ được.”
Gia Cát Cẩn nói.
“Cô đúng là nhiều thủ đoạn!”
Diệp Phàm lạnh lùng đánh một quyền lên tường.
Ầm!
Diệp Phàm lại đánh ra vô số quyền, thậm chí gọi cả Long Tỷ ra, nhưng vẫn không thể đánh vỡ lao tù này.
“Đừng phí sức, lao tù này do ta tốn rất nhiều sức lực chế tạo, sao có thể dễ dàng bị hủy như vậy?”
“Cho dù cốc chủ Qủy Cốc đến cũng không làm gì được.”
Gia Cát Cẩn lạnh nhạt nói.
Diệp Phàm lạnh lùng bóp cổ Gia Cát Cẩn, quát: “Nói, cơ quan rời đi ở đâu?”
“Nếu ta đã làm ngươi rơi xuống nơi này, sao sẽ nói cho ngươi cách rời đi?”
Gia Cát Cẩn lắc đầu.
“Đừng quên mạng của cô còn ở trong tay tôi, không lẽ cô không sợ chết?”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Rời khỏi nơi này ngươi cũng sẽ giết ta, không bằng chúng ta cùng chết, có thể cùng chết với Hộ Quốc Thần Tướng, ta chết cũng không tiếc.”
Gia Cát Cẩn cười lớn.
Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Cô cũng không muốn chết.”
“Trong mắt cô có thù hận, cô muốn sống.” Diệp Phàm nhìn Gia Cát Cẩn, giống như nhìn thấu đối phương.
Gia Cát Cẩn nghe vậy sắc mặt lạnh xuống, im lặng không nói.
“Nói đi, cô muốn gì mới mở ra cơ quan này?”
Diệp Phàm buông Gia Cát Cẩn ra, lạnh lùng quát.
“Ngươi nói không sai, ta không muốn chết, cho nên ngươi không thể giết ta.”
Gia Cát Cẩn nhìn thẳng vào Diệp Phàm, nói.
“Tôi có thể không giết cô, nhưng cô cần phải thần phục tôi.”
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Gia Cát Cẩn, Gia Cát Cẩn nghe xong thì biến sắc.
“Ngươi xác định muốn ta thần phục ngươi?”
Gia Cát Cẩn trầm giọng nói.
Diệp Phàm nói: “Đúng vậy.”
Diệp Phàm có vài phần hứng thú với người phụ nữ này, cô ta có đủ mưu trí, thủ đoạn, năng lực, thậm chí thiên phú tu hành cũng không kém.
Đặc biệt là tâm lý bình tĩnh đứng trước cái chết cũng có thể xử lý được của cô ta làm Diệp Phàm rất thưởng thức.
Cho nên hắn mới thu phục cô ta.
Hắn có dự cảm người phụ nữ này sẽ có trợ giúp với hắn.
Gia Cát Cẩn sảng khoái đồng ý: “Được, ta có thể thần phục ngươi.”
“Nhớ kỹ lời của cô, con người tôi hận nhất phản đồ.”
“Cô đã thần phục tôi, nếu dám phản bội, chết!”
Diệp Phàm cường thế lạnh lùng cảnh cáo.
“Gia Cát Cẩn này cũng sẽ không thay lời.”
Nói xong Gia Cát Cẩn nhấc tay ấn vào trên vách tường, cánh cửa bên trên mở ra.
Hai người bọn họ nhảy lên.